Thập Niên 80: Cô Vợ Nhỏ Đanh Đá - Chương 753
Cập nhật lúc: 2025-11-25 10:37:13
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mai Tiểu Nhiễm ở cửa hàng cả buổi chiều, thể là hài lòng với biểu hiện của Chu Nghiên, so với Chu Nghiên, cái tay của cô chẳng gọi là tay , gọi là ngón chân mới đúng.
“Chu Nghiên, cắt may quần áo ?”
“Biết chứ, thế nhé, quần áo từ cắt đến may, tớ đều , tớ thể tự quần áo.”
“Vậy thì dễ , may cho tớ hai bộ đồ bằng vải lụa mềm .”
“Cậu cần vải lụa mềm gì? Cậu thể mặc.”
“Tớ mặc, nhưng tớ nghĩ may hai bộ đồ cho Tiểu Đậu Đậu, dù cô chị họ lớn còn mua cho nó nổi một sợi chỉ.”
“Dễ thôi, bây giờ xé vải, lát nữa tớ thể may xong cho .”
Mai Tiểu Nhiễm chọn hai miếng vải trong cửa hàng, đều là loại vải lụa mềm họa tiết hoạt hình, hợp với trẻ con.
Vải lụa mềm nhẹ, mềm mại và thấm hút mồ hôi, nhược điểm duy nhất là dễ nhăn, nhưng mặc mùa hè thì mát, đặc biệt là cho trẻ con mặc, còn thoải mái hơn cả quần áo cotton nguyên chất.
Chọn xong vải, Chu Nghiên bắt tay .
Kiểu áo khoác nhỏ cho trẻ con là dễ nhất, kiểu dáng cũng đơn giản.
Chu Nghiên cắt xong kiểu dáng liền đạp máy may bắt đầu , chỉ mất hai tiếng đồng hồ, xong hai bộ quần áo nhỏ.
“Chu Nghiên giỏi quá, so với , tớ chẳng gì cả, tớ đúng là đồ ngốc.”
“Đó là vì tiếp xúc thôi, nếu tiếp xúc , cũng sẽ .”
Chu Nghiên là tỉ mỉ, xong quần áo nhỏ, tiện tay luồn dây thun cạp quần, như hai bộ quần áo nhỏ chỉ cần giặt qua nước là thể mặc .
Mai Tiểu Nhiễm xúc động lấy tiền , nhưng Chu Nghiên c.h.ế.t sống nhận: “Đều là nhà, tớ thể lấy tiền của ? Hơn nữa Tiểu Đậu Đậu em họ tớ ? Tớ cũng tặng nó cái gì!”
“Cái đó giống , mỗi một tâm ý, hơn nữa vải tiền vốn mà!”
Mai Tiểu Nhiễm thấy Chu Nghiên vẫn chịu nhận tiền thì sốt ruột: “Chu Nghiên tớ cho nha, đây là quà tớ tặng cho Tiểu Đậu Đậu, nhận tiền là cướp công của tớ ?”
Chu Nghiên lúc mới nhận tiền, nhưng cũng chỉ giữ giá vốn: “Tớ nhận tiền vải, còn mà cứ tính toán với tớ, tớ sẽ đưa quần áo cho .”
“Vậy , lời .”
Mai Tiểu Nhiễm cũng cố chấp nữa.
Mãi đến bảy giờ tối, dì hai mới mang hàng về.
“Nhiễm Nhiễm xem đợt hàng dì lấy về thế nào?”
Mai Tiểu Nhiễm thấy hoa văn đều , chỉ là vì trời nóng, sờ tấm vải dày còn cảm thấy nóng, thậm chí còn bỏng tay nữa!
“Nhiễm Nhiễm, vải ga trải giường, vỏ chăn khác với vải may quần áo, tuy cũng cần hoa văn, nhưng thể quá lòe loẹt, quá lòe loẹt cũng ai thích.”
“Con ạ.”
Lúc Chu Nghiên giao công việc may áo khoác nhỏ buổi chiều cho : “Mẹ, đây là kích thước đo xong.”
Lý Minh Cần nhận lấy xem qua: “Quần áo mùa hè kích thước nới lỏng một chút mới mát, quần áo vặn, còn chừa kích thước, cái cần tính đến hao hụt vải, co rút, những vấn đề .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-co-vo-nho-danh-da/chuong-753.html.]
Lúc Mai Tiểu Nhiễm lấy hai bộ quần áo nhỏ Chu Nghiên buổi chiều : “Dì hai xem hai bộ quần áo nhỏ thế nào?”
“Cũng , cái ai ?”
“Đương nhiên là cô con gái yêu quý của dì , chính nó đó, con tài đó.”
“Là Chu Nghiên ?”
Lý Minh Cần chút dám tin, vội vàng nhận lấy, xem xét từ đầu đến cuối một lượt, cuối cùng đến kết luận là, tổng thể thì , nhưng khuyết điểm.
Ví dụ như cổ áo quá nhỏ, mùa hè mà, đừng thấy chỉ thêm một chút vải nhỏ xíu như , sẽ khiến mặc thoải mái. Hơn nữa là cúc áo, là quần áo cho trẻ con, thì tính đến cúc áo, trẻ càng nhỏ càng thích đưa cúc áo miệng, cẩn thận sẽ nuốt ... Dùng loại cúc bọc vải hình đĩa là nhất, may chặt quần áo, dễ rơi, khi ngủ lăn lộn cũng dễ cúc áo cấn.
“Vậy con sửa ngay bây giờ.”
Chu Nghiên chỉ điểm, lập tức bắt tay , mất đến nửa tiếng sửa xong, lúc Lý Minh Cần chờ mà về , chỉ còn Mai Tiểu Nhiễm đang sốt ruột chờ Chu Nghiên!
“Cuối cùng cũng sửa xong , chúng mang qua cho dì út, tối nay giặt qua nước, ngày mai Tiểu Đậu Đậu thể mặc .”
“Cậu bận cả buổi chiều , chắc chắn đói , hai đứa ăn chút gì .”
Mai Tiểu Nhiễm cảm thấy ngày mai đưa cho Đậu Đậu cũng , nhưng cô cũng nhân cơ hội đưa đồ để hỏi bố cô xem khoản vay bao giờ đến hạn, dù tiền bên sắp , chắc chắn thể để dượng út Hứa Thiệu lo lắng nữa.
Ăn uống qua loa với Chu Nghiên bên ngoài, Mai Tiểu Nhiễm liền dẫn Chu Nghiên đến nhà dì út.
Mùa hè mà, lúc vẫn ngủ, Hứa Thiệu mua đồ về, Tiểu Đậu Đậu còn chiếu mút bàn chân mập mạp của !
“Dì út, con cũng mua cho Tiểu Đậu Đậu cái gì, hai bộ quần áo nhỏ mới xong, dì giặt qua nước thì Tiểu Đậu Đậu mới mặc ạ.”
Lý Minh Lệ cầm quần áo nhỏ xem xét, tuy đều là kiểu dáng cực kỳ đơn giản, nhưng thể thấy rõ hai bộ quần áo nhỏ tâm, liền hỏi cô: “Cái ai ?”
“Con nhờ Chu Nghiên ạ.”
“Tay nghề của Chu Nghiên tồi, dì thấy còn hơn tay nghề con nữa.”
“Cũng ạ, cũng là mới học , cứ tạm cho Tiểu Đậu Đậu mặc ạ.”
Đang chuyện, Hứa Thiệu ôm quả dưa hấu lớn mua về, thấy hai cô cháu gái lớn liền : “Ôi, hai bông hoa đều đến .”
“Dượng út khen quá. mà về xinh , chắc chắn kể đến dì út của con !”
Hứa Thiệu ha hả, bảo Lý Minh Lệ cắt dưa hấu.
Lúc Mai Tiểu Nhiễm liền hỏi bố cô khoản vay bao giờ đến hạn, dù cô về chuyến là để giải quyết chuyện .
“Cũng sắp đến hạn , cũng đang theo dõi chuyện .”
“Trễ vài ngày chứ ạ?”
Mai Tiểu Nhiễm sợ Hứa Thiệu hiểu, liền thẳng: “Dượng út, cái con lo đủ , chỉ là đợi tiền chuyển khoản về, chắc còn mất mấy ngày nữa.”
“Con lo đủ ?”
Hứa Thiệu kinh ngạc, lập tức lớn tiếng: “Đó là mấy chục vạn đấy, con kiếm ? Nhiễm Nhiễm con cho , nếu thật sự nghĩ cách, và dì con cũng sẽ góp tiền giúp gia đình con vượt qua khó khăn, con đừng nghĩ đến chuyện đường tắt ?”
“Dượng út đừng kích động, con lo đủ tiền , là kiếm từ việc ăn đàng hoàng, đường tắt. Dù gì con cũng là sinh viên đại học mà, việc sẽ vô trách nhiệm như !”
Hứa Thiệu tin, đó là chuyện vài ngàn, vài vạn tệ thể giải quyết , là mấy chục vạn, liền ép Mai Tiểu Nhiễm hỏi, “Vậy con xem con kiếm mấy chục vạn , nếu con rõ ràng, tin lời con.”