Cố Hiểu Thanh chỉ  chửi thề.
Khương Tú Lan cái đồ chó má, rõ ràng đang giở trò xỏ xiên.
"Thím hai ơi, thím  bụng thế, việc tích đức  thím với chú hai nhận nuôi . Nhà thím chỉ  mỗi  Hiểu Thành,   phạt cũng  đáng kể. Còn nhà cháu ba đứa con ,  gì cũng vượt chuẩn."
Cố Hiểu Thanh ném quả bóng nóng sang phía Khương Tú Lan. Muốn hại  thì tự  chịu trận .
Cố Như Hải   bỗng tỉnh táo hẳn: " đấy, em dâu. Nhà em nuôi thì hợp lý hơn."
Chú hai Cố mắt sáng rực. Ban đầu tìm Cố Như Hải vì  Cố Như Sơn với Cố Như Hà khó tính,  dám đụng . Người đời vốn trọng kẻ mạnh, khinh  yếu.
Nếu  thể gửi con cho Cố Như Sơn thì càng , nhà  chỉ  một đứa con, đối xử với con gái Tú Lệ cũng  tệ.
"Ừ, Tú Lan , nhà em nuôi thêm một đứa  khó gì ." Giọng điệu lập tức  đổi.
Cô lớn Cố cùng mấy   cũng gật gù đồng tình. Miễn   đẩy   nhà , ai nuôi chả .
Cố Như Hải rõ ràng  cứng rắn khác thường, nếu cãi  to chuyện, sợ   đuổi  khỏi nhà.
Mấy   đều là kẻ tinh mắt, thấy nhà Cố Như Hải xây cao to thế ,  tương lai sẽ phát đạt. Biết    còn nhờ vả tiền bạc, giờ  mất lòng  gì.
Khương Tú Lan hối hận vô cùng. Chỉ vì một câu xỏ xiên mà giờ tự chuốc họa  .
Bà  nhăn mặt, thúc cùi chỏ  Cố Như Sơn. Đồ ngốc, còn  lên tiếng.
Cố Như Sơn chậm rãi  dậy: "Chú hai, việc  nhà cháu  giúp . Hiểu Thành nhà cháu là sinh viên đại học,   ăn lương nhà nước. Chính sách kế hoạch hóa là quốc sách,  bố   thể kéo chân con cái. Không lẽ vì con chú mà khiến con cháu mất việc?"
Lời  thẳng như d.a.o chém.
Chú hai Cố   về phía Cố Như Hải, giọng năn nỉ: "Như Hải , chú  mang đứa bé theo . Giờ mang về thì mất mặt lắm. Hay là..."
Cố Hiểu Thanh giật . Đã mang theo  ư?
Cố Như Hải và Lý Tuyết Mai cũng sửng sốt.
"Ở  ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-con-duong-nghich-chuyen-tai-sinh/chuong-108-co-nhu-hai-hac-hoa.html.]
"Trên giường nhà bà nội đấy. Đợi  chuyện xong sẽ bế sang."
Cố Hiểu Thanh lập tức bước : "Chú hai  cần bế sang nữa. Nhà cháu  xây nhà xong, thêm một đứa trẻ là  phạt ngay. Chú  nhà cháu phá sản ?"
Thời đó chính sách kế hoạch hóa cực kỳ nghiêm ngặt. Không nộp phạt thì cán bộ sẽ đến nhà thuyết phục mãi, cuối cùng vẫn  bán nhà trả nợ.
Chú hai Cố trợn mắt, chỉ thẳng  Cố Hiểu Thanh: "Con bé   nuôi dạy tồi quá! Một đứa con gái mà dám cãi lời trưởng bối? Như Hải, nhà  quản giáo  nghiêm . Hồi   ông bà quản lý còn đỡ. Giờ mới  mấy ngày mà con cái  hỗn xược thế . Theo ,  nên về sống chung với bố , để các cụ quản gia cho."
Thấy việc  thành,  chuyển hướng sang đề cao ông bà Cố, hy vọng lấy  quyền quản lý gia đình cho hai cụ,   còn xoay chuyển tình thế.
Cố Như Hải tức giận. Chửi  , nhưng chửi con gái  thì .
Cả cơ ngơi  đều nhờ con bé mà .
Con gái  chính là lộc trời ban, ai dám khinh thường?
Anh chỉ tay  cổng: "Chú hai,  kính trọng chú là bậc trưởng bối.  con  dạy thế nào là việc của . Nhà  do Hiểu Thanh quản lý, chú  ưng thì về nhà chú mà  oai.
Hơn nữa   chia gia đình . Chưa   con trai  tách hộ mà còn để bố  quản lý bao giờ. Hay là nhà chú vẫn đang cai quản mấy đứa con trai? Nếu   việc gì thì mời chú về, đừng đến đây gây rối nữa."
Lời lẽ đanh thép khiến chú hai Cố tức giận đến mức méo mặt.
"Thằng ranh con! Mày dám  thế với tao? Trên đời  còn  đạo lý tôn ti trật tự ?"
Cố Như Hải  lạnh: "Chú đừng lấy đạo đức  dọa . Mấy chục năm  hiếu thuận, đến mức suýt c.h.ế.t đói, cả vùng  ai chẳng . Chú  hỏi xem  ai tin  bất hiếu ?
Dù  hiếu thuận thì cũng là với bố  , chứ  liên quan gì đến chú. Chú  con hiếu thì về nhà đòi con chú, đừng  ở đây mà dạy đời."
Cố Hiểu Thanh há hốc mồm.
Đây là bố  ư?
Mộng Vân Thường
Chẳng lẽ do  mong bố cứng rắn quá mà  thành  thế ?
Trực tiếp biến Cố Như Hải thành "bản thể hắc hóa"  còn gì.
Nói  ai tin đây là lời của Cố Như Hải chứ?
Kỳ lạ , ông bà Cố vẫn  im như tượng, dường như  quá quen với sự  đổi của con trai.