8
Không ! Xuyên sách   thể vô ích!
Là  đến từ bốn mươi năm , giúp Phó Cường tìm  con đường  giàu chẳng  dễ dàng ?
 nghĩ một lát, trong lòng   kế hoạch.
Lúc  là cuối thập niên 80.
Huyện cách chúng   xa  đẩy nhanh tốc độ xây dựng đô thị hóa.
Chẳng mấy năm nữa, sẽ   nhiều  chuyển  nhà thương mại, lúc đó đồ nội thất kiểu nông thôn  sẽ  còn phù hợp với nhà lầu nữa,   cũng sẽ chú trọng hơn đến công năng của đồ nội thất.
Nếu  nhớ  lầm, một trấn khác trong huyện chúng , bốn mươi năm  là một trung tâm sản xuất đồ nội thất quan trọng trong nước.
Nền tảng của hai trấn tương đương , họ  ,  chúng    thể   chứ?
Thế là  đề nghị Phó Cường tự mở một xưởng đồ nội thất.
Không ngờ Phó Cường sớm   ý định .
Chúng  ăn ý ngay lập tức, tràn đầy mong đợi cùng    giường.
Vai kề vai mơ về tương lai.
Không khí ám  trong phòng sớm  tan biến sạch sẽ.
Khi hai  ngủ  , căn phòng tràn ngập hy vọng.
Sáng sớm hôm ,  và Phó Cường liền  ngoài.
Sau khi khảo sát thị trường ở huyện,  đến ngoại ô tìm nơi thích hợp  nhà xưởng.
Từ một địa điểm xưởng  , chúng  đang bàn bạc về ưu nhược điểm của mấy địa điểm, đột nhiên  thấy hai bóng dáng quen thuộc.
Phó Cường cao ráo chân dài, mấy bước  đuổi kịp.
"Sao hai   ở đây?"
Cặp nam nữ phía    , quả nhiên chính là Phó Dụ và Từ Nhân.
Hai   thấy chúng  cũng  kinh ngạc.
Từ Nhân : "Tụi em đến xem nhà xưởng, chuẩn  mua mấy con bò sữa."
Cô  đầy tự tin:
"Bây giờ mỗi nhà chỉ  một đứa con, bố  coi cục cưng nhà   quan trọng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-cung-ban-than-xuyen-ve-thap-nien-80/chuong-6.html.]
"Mấy hôm  em  báo,  mấy năm nay chiều cao trung bình của thanh thiếu niên Nhật Hàn tăng mấy centimet, đều là nhờ sữa bò, em thấy nước  cũng sắp phổ cập sữa bò ."
Phó Dụ  Từ Nhân, ánh mắt đầy tán thưởng, gương mặt trắng trẻo  thoáng ửng hồng: "Anh thấy Từ Nhân   lý, chỉ nuôi trâu cày   tương lai, bò sữa lợi ích kinh tế  hơn."
Thường ngày ông em chồng kiệm lời mà giờ  năng lưu loát,     , chắc chắn là do cô bạn  của  .
Những lý lẽ  của Từ Nhân cũng   tự dưng bịa .
Xem  cô  nghĩ giống  .
Hiếm  dịp xuyên về thập niên 80.
Sắp bước  thập niên 90 đầy cơ hội  giàu .
Chúng  ở tương lai    phú nhị đại, chi bằng nhân cơ hội , tự   phú nhất đại !
9
Xưởng đồ nội thất của Phó Cường và trang trại bò sữa của Phó Dụ nhanh chóng bắt đầu hoạt động.
Bố chồng mấy  tức đến  lật bàn: "Chúng mày luôn miệng    tiền,   đứa  mở xưởng, đứa  cũng mở xưởng, chúng mày coi tao là  mù ?"
 bình tĩnh : "Bố, cái  là bố  hiểu , chúng con mở xưởng là vay tiền ngân hàng,   kiếm  tiền còn  trả nợ."
"Hừ!" Bố chồng , "Nếu  lời tao góp cổ phần  công ty du lịch , cứ  nhà đếm tiền là ,  cần    tiền cho ngân hàng? Đều tại mấy mụ đàn bà tóc dài kiến thức nông cạn các  xen  lung tung,  hai thằng con bất hiếu    c.h.ế.t sống chết."
"Bố  lẽ nghĩ  cổ đông dễ kiếm tiền thế thật ?"  , "Công ty du lịch đó mà lỗ vốn, bố đến vốn cũng  lấy   ."
"Người  Vương lão bản là ông chủ lớn,   thể lỗ ?" Bố chồng  phục.
Nghe  bố chồng  vay một vòng bên ngoài, cũng  ai chịu cho ông vay.
Xưởng đồ nội thất và trang trại bò sữa của bốn  chúng   ăn phát đạt.
Chủng loại đồ nội thất thập niên 80 còn  đơn điệu.
 dựa theo ấn tượng, giúp Phó Cường thiết kế mấy mẫu đồ nội thất đa năng.
Phó Cường thông minh, tay nghề , chỉ dựa  bản vẽ nguệch ngoạc và mô tả đơn giản của   phục dựng   mấy mẫu đồ nội thất.
Vừa  mắt    khách hàng thành thị yêu thích, doanh   .
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Trang trại bò sữa của Phó Dụ cũng  ký hợp đồng với trường trọng điểm thành phố, đúng giờ giao sữa đến trường,  lo về doanh .
Cô bạn  mê ăn của   nhắm  thị trường đồ uống trẻ em, liên kết với giáo sư đại học, cùng  nghiên cứu phát triển một loại sữa dinh dưỡng dạng đồ uống.
Cô  phân phối loại sữa  đến các cửa hàng lớn nhỏ ven đường, thường xuyên bán hết sạch hàng.
Để gầy dựng sự nghiệp, bốn  chúng  cũng dứt khoát ở luôn trong nhà máy.