"Phòng bảo vệ ư? Anh, một phó trưởng phòng lò ,  sang phòng bảo vệ  trưởng phòng, đây   là quá tham vọng   ?"
"Công việc    là yêu cầu cán bộ đa năng ? 
Dù  xuất phát từ phòng lò , nhưng công việc ở phòng bảo vệ   cũng  thành vấn đề."
Người đội trưởng   thì cắn một miếng thịt kho tàu với lớp vỏ giòn rụm, vị chua chua ngọt ngọt,  về phía Tiền Đại Dũng mà   gì.
Tiền Đại Dũng thấy  thì đặt chai rượu trong tay xuống và : "Đội trưởng,   là  tham lam chức quyền, nhưng tình hình của   cũng   đó,  phó trưởng phòng bao nhiêu năm ? 
Việc thăng chức chính vẫn còn xa vời, nếu cứ tiếp tục như ,  cũng  vấn đề gì.  vấn đề là trưởng phòng của chúng  còn nhỏ hơn  ba tuổi,   nghỉ hưu  mà   vẫn còn  việc,      đây?"
"Nếu   nhớ nhầm, trưởng phòng bảo vệ của nhà máy các  là Tôn Thúc Minh  ? 
Cậu  là  , khi còn  lính  là một binh sĩ giỏi,    khi  trường cũng  việc  ,  xưởng trưởng của các   coi trọng."
"Đội trưởng ,    Tôn Thúc Minh  việc  ,   thật sự   . 
   mới chỉ hơn bốn mươi tuổi, còn nhiều cơ hội ở phía , còn  thì  gần năm mươi , già hơn   nhiều tuổi. 
Hơn nữa, dù    trưởng phòng thì cũng  ảnh hưởng đến   mà, khi  nghỉ hưu,   vẫn là trưởng phòng. 
Hơn nữa, với sự coi trọng của giám đốc nhà máy với  ,   chừng    nghỉ hưu thì   còn  thể còn thăng tiến hơn ."
Tiền Đại Dũng thấy  đối diện vẫn  trả lời, thì thở dài, chán nản : "Đội trưởng, chỉ    là  thuận lợi trong  các  em thôi,  thấy phòng lò    cơ hội thăng tiến nào khác  nên  mới nghĩ đến việc thử sức ở chỗ khác mà thôi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-cuoc-song-tai-khu-nha-may/chuong-95.html.]
Nhìn thấy  lính  trướng  ngày xưa mà giờ tóc  bạc,  đàn ông trung niên cuối cùng cũng mềm lòng. 
Sau khi nghĩ một hồi, ông : "Nhà máy của các   giống như nhà máy lốp xe  nhà máy điện , nên  dễ  chuyện."
Tiền Đại Dũng   thì nhiệt tình : "Dù khó  đến mấy thì khi đội trưởng  chuyện thì họ cũng   chứ."
"Nghe thì , nhưng  hiệu quả   thì  ,  đừng  quá mà kỳ vọng. Vẫn  nghiêm túc  việc của   ."
"Đội trưởng, ông yên tâm,  nhất định sẽ  việc chăm chỉ, tuyệt đối sẽ   ông mất mặt ."
Sau khi ăn xong,  đội trưởng khoác áo mỏng  tay và mở cửa khách sạn, Tiền Đại Dũng cầm hai chai rượu, chạy nhanh theo .
Khi thấy  đối diện sắp lên xe thì  vội vàng chạy vài bước đưa rượu cho ông  : "Hai chai  đội trưởng mang về ."
Người đàn ông trung niên lập tức đẩy rượu  và : "Không cần ,  mang về ."
"Đội trưởng , ông xem, rượu  là  đặc biệt mang đến cho ông mà."
"Đừng  những lời , chúng  quen  bao nhiêu năm ,   tính cách thế nào chẳng lẽ    ? 
Mang về , để cho ông cụ nhà  uống ."
Tiền Đại Dũng   thì  chút lúng túng, nhưng cũng  dám tiếp tục đưa rượu nữa mà cuối chỉ  thể  đội trưởng cũ của  bước lên chiếc xe nhỏ màu đỏ rời  từ từ.