12
Mẹ    liền nổi đóa.
"Anh em gái cái gì? Ôn Nguyệt não con   úng nước  hả?"
"Bọn nó  quan hệ m.á.u mủ gì ? Là  em họ hàng ? Mẹ thấy là tình  tình em thì đúng hơn!"
Mẹ thấy bộ dạng "Mẹ nghĩ nhiều " của  thì tức giận đùng đùng kéo  .
"Mẹ? Mẹ  gì thế?"
Mẹ    gì, kéo   thẳng đến chỗ Chu Di.
Nhìn mái tóc bạc của ,  chợt thấy xót xa.
Bà  vất vả lắm mới nuôi  khôn lớn, giờ đây để thuận lợi thoát khỏi bể khổ,   lôi bà  mớ chuyện tệ hại  của  và Phong Kỳ.
 thực sự bất hiếu.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
 để cắt đứt nhanh gọn mớ bòng bong ,  chỉ đành  .
Khi   một cước đá tung cửa nhà Chu Di, Chu Di và Phong Kỳ đang  ăn cơm.
Tâm Tâm   ở đó, chắc là đang chơi đồ chơi trong phòng trong.
Dạo  Chu Di để chọc tức , ngày nào cũng dẫn Tâm Tâm  chơi  , mà còn chăm  tận tình.
Mỗi ngày ngoài mua quần áo giày dép thì là mua đủ loại đồ chơi. E là  tiền Phong Kỳ đưa cho cô  cũng  đủ tiêu.
Tóm  là dùng hết  cách, chỉ để Tâm Tâm thích đến chỗ cô .
Lúc   kéo   cửa, hai  họ giật nảy , theo phản xạ  bật dậy.
Giọng    to, chẳng mấy chốc  thu hút hàng xóm xung quanh kéo đến.
Không  gì khác, chỉ là  giữa sân mà chửi.
Mẹ   Chu Di là hồ ly tinh, ngày nào cũng  quyến rũ đàn ông. Chửi Phong Kỳ là tra nam, vợ nhà  đoái hoài  ngày ngày đến nhà hú hí với hồ ly tinh. Còn cho hồ ly tinh tiền tiêu.
Bao nhiêu   , Chu Di và Phong Kỳ đương nhiên là sống c.h.ế.t  thừa nhận.
Chu Di  như mưa như gió, luôn miệng    vu oan cho cô , cô    sống nữa.
Mẹ   lạnh.
"Tao vu oan mày? Vậy mày  cho tao ,  nãy   chúng mày khoác tay   mua sắm ? Tiền mày mua quần áo   con rể tao đưa cho ?"
Chu Di nào dám gật đầu, theo phản xạ liền phủ nhận, nếu  bao nhiêu   thế , cô  đúng là  còn mặt mũi nào mà sống.
Mẹ  thấy cô  phủ nhận, chỉ  khẩy một tiếng  xông  trong.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-cuu-nham/chuong-6.html.]
Chu Di  cản nhưng  cản nổi, Phong Kỳ cũng  dám mạnh tay với  vợ.
Rất nhanh    lôi ba cái túi từ phòng trong , thậm chí đổ hết quần áo trong túi  đất  bàn dân thiên hạ.
Trên đất  chỉ  váy liền màu trắng, mà còn  cả quần lót và áo lót.
Thấy những thứ  đổ , đám đông lập tức xôn xao.
Đến khi Phong Kỳ  về phía ,   nước mắt đầm đìa.
"Vậy nên,  ngày nào cũng  ở nhà, là để ở bên cô ? Vậy nên, tiền trong nhà  mang về ngày càng ít, là vì  đưa cho cô ?"
Miệng Phong Kỳ mấp máy,   về phía .   ôm mặt chạy  mất.
Mẹ  thấy  chạy , sợ  nghĩ quẩn, liền hận thù lườm bọn họ một cái  đuổi theo .
13
Mẹ đưa  về nhà. Cũng đón cả Tâm Tâm về.
Ban đầu Tâm Tâm thấy   vui, dù   cũng  lâu  chơi với con bé.
 chẳng  bao lâu, con bé  đòi  tìm  nuôi.
Mẹ    dạo  Tâm Tâm phần lớn thời gian đều ở chỗ Chu Di. Bà tưởng  sẽ mắng Tâm Tâm nên vội vàng bế con bé .
Nào là mua kẹo hồ lô, nào là mua kẹo, nào là bế lên tung cao, trẻ con dễ nhớ mau quên, chẳng mấy chốc con bé  quên cả bố và  nuôi, cứ bám theo    khắp nơi.
Tối khó khăn lắm mới dỗ Tâm Tâm ngủ ,  mới  phòng .
Mẹ hỏi  định thế nào.
   lớn tuổi luôn mong gia đình nhỏ của chúng  yên ấm, nếu lúc   nhất quyết đòi ly hôn bà sẽ  đồng ý,    thể sẽ ủng hộ   ầm lên một chút.
 tuyệt đối sẽ  ủng hộ  ly hôn.
Trông   vẻ như  sự khuyên giải của bà, dần dần  nghĩ thông suốt .
Mấy ngày tiếp theo, Phong Kỳ ngày nào cũng đến nhà  .
Ban đầu   chỉ  dùng chổi đuổi   , nhưng   đến nhiều  quá,   bắt đầu khuyên nhủ con gái là .
Bà  đàn ông ai mà chẳng  khuyết điểm? Chuyện  thực  cũng   chuyện gì to tát. Gia đình   thể tan vỡ.
 cố chấp  mấy ngày thì đồng ý  về.
Mẹ   vui, nhưng  cũng giao kèo ba điều với Phong Kỳ.
 về cũng , Tâm Tâm tạm thời để   chăm một thời gian,   đưa đến chỗ Chu Di nữa.
Chuyện  vốn dĩ Phong Kỳ đuối lý,   do dự một chút  đồng ý.
 dặn dò , nhất định  chăm sóc Tâm Tâm cho .