14
Lúc  về, Phong Kỳ lạnh lùng   dường như   đổi đôi chút.
Anh bắt đầu thử  chuyện với , chia sẻ vài chuyện công việc.
  đều tỏ  thờ ơ. Hơn nữa,   dọn đến ở phòng  sách.
Phong Kỳ  phòng  sách nơi   học nửa năm nay, vô cùng kinh ngạc. "Chỗ , em dọn  từ bao giờ ?"
  một cách mỉa mai.
Phong Kỳ  lẽ là  đầu thấy  như , sững  một chút.
Nửa năm qua,   ngày nào cũng lấy cớ con cái để  tìm Chu Di,  gì  chuyện để tâm đến việc của .
Đáp  Phong Kỳ là tiếng "Rầm" đóng cửa phòng của .
Hôm    chợ về thì thấy Phong Kỳ lặng lẽ  trong phòng  sách.
Lúc ăn cơm, Phong Kỳ   mấy ,  chỉ vờ như  thấy.
Khó khăn lắm mới ăn xong bữa cơm,    dậy, Phong Kỳ liền theo phản xạ đặt tay lên tay .
"Ôn Nguyệt, chúng   chuyện ."
 rụt tay về, cánh tay theo bản năng xoa xoa  lưng, "Anh  ."
Mắt Phong Kỳ tối , "Em bắt đầu học từ bao giờ?"
Thấy   trả lời,    , "Em định thi đại học?"
Lần ,  thờ ơ đáp một tiếng.
Anh  mở miệng định  gì đó, cuối cùng vẫn lặng lẽ dọn bát đũa  bếp.
Sau khi về phòng,   sách một lát  bắt đầu vẽ.
Hai tháng ,  gửi một tác phẩm của   dự thi, còn đoạt  giải Vàng.
Ngay  đó là giấy báo trúng tuyển đặc cách của trường Mỹ thuật.
Thực  kỳ thi đại học   tham gia   cũng  còn ý nghĩa nhiều nữa.
  vẫn  thi.
15
Kết quả  công bố, thành tích của   top đầu.
Mấy ngày ,   tụ tập ăn mừng ở nhà .
Có   phòng  sách của , thấy đầy sách vở và ghi chép thì vô cùng kinh ngạc.
Đặc biệt là khi thấy nửa ngăn kéo ruột bút   dùng hết, sự khâm phục và ngưỡng mộ càng lên đến đỉnh điểm.
Có  hỏi , tại   cố gắng như .
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
  nhạt, "Bởi vì,   đến một nơi xa hơn để ngắm ."
Đứng ở cửa,  đám đông ngăn cách, Phong Kỳ đột nhiên  về phía .
Mấy tháng nay, đây là  đầu tiên  ngẩng mắt lên, lặng lẽ  thẳng  mắt  .
16
Giữa Đại học Kinh đô và trường Mỹ thuật yêu thích.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-cuu-nham/chuong-7.html.]
 vẫn kiên định chọn trường Mỹ thuật.
17
Kể từ hôm   ăn mừng ở nhà  xong.
Phong Kỳ trở nên trầm mặc.
Anh   còn ngày nào cũng nghĩ đến chuyện chạy  ngoài,  còn thỉnh thoảng  biến mất tăm.
Thậm chí   Chu Di  lóc đến tìm lúc nửa đêm,  nhà cô   trộm lẻn , cô   dám ngủ.
Phong Kỳ cũng chỉ im lặng mời   ngoài,    .
  quan tâm chuyện của họ.
 vẫn luôn ngủ ở phòng  sách.
Ở nhà,  và   như  dưng.
Nếu    mở lời,  tuyệt đối   thêm một chữ nào.
Nhiều lúc,  vẽ trong phòng  sách đến nửa đêm, vẫn  thể  thấy tiếng bước chân     ngoài cửa.
Đèn phòng bên  cũng  đêm  tắt suốt cả đêm.
Anh  từng cố gắng đón Tâm Tâm về, nhưng Tâm Tâm     đưa về quê thăm bà cố ngoại .
18
Là  sắp xếp.
19
Hôm nay,  đang thu dọn đồ đạc trong nhà.
Cửa phòng đột nhiên  mở tung từ bên ngoài.
Chu Di mắt đỏ hoe, đầu bù tóc rối xông .
"Dạo     đoái hoài đến , cô đắc ý lắm  ? Hả?"
Cô   khẩy một tiếng, kéo cổ áo xuống để lộ vết đỏ  cổ.
"Cô tưởng    để ý đến  là vì trong lòng  cô ? Anh  là vì con!
"Anh    với    bao nhiêu , nếu   con,    ly hôn với cô !
"Ha ha ha,      lâu lắm  động  cô  ? Cô   chứ gì? Ngay từ hơn ba tháng , cái hôm   đến chỗ  đón Tâm Tâm, chúng   ở bên  !
"Hôm nay  chỉ cần khơi gợi một chút là    suýt nữa   , cô tưởng cô..."
"Đủ !!!"
Phong Kỳ từ phía  lao , dùng sức đẩy mạnh Chu Di .
Trong mắt   tràn đầy sợ hãi.
"Ôn Nguyệt..."
 đặt đồ trong tay xuống, lặng lẽ   .
Mắt Phong Kỳ tràn ngập tuyệt vọng,    lắc đầu   về phía .
"Ôn Nguyệt."
"Ôn Nguyệt em   ..."