Cô  vuốt  tóc: "Lâu   gặp, chị Nguyệt Hoa."
  : "Đi dạo phố ?"
Khóe mắt Phó Diệm Chu đỏ hoe, miệng mấp máy, nhưng    nên lời.
Chu Tuyết Tình hung hăng lườm   một cái,   :
"Chắc chị Nguyệt Hoa    nhỉ,  và A Chu kết hôn ."
  : "Chúc mừng nhé! Đến mua đồ cưới ?"
Chu Tuyết Tình tỏ vẻ dè dặt gật đầu.
Rồi bắt   cùng xem đồ trong cửa hàng.
Cuối cùng,  ánh mắt  tán thưởng  ngưỡng mộ của , cô  mua một chiếc radio, một chiếc máy khâu.
Còn  cả một chiếc ti vi màu.
Chiếc ti vi màu  giá  hề rẻ, là mẫu mới nhất trong cửa hàng của .
Đương nhiên, giá cũng cao.
Để "ăn mừng" gặp  hai ,  còn cố tình báo giá chiếc ti vi cao hơn một nghìn tệ.
Thanh toán xong, sắc mặt Phó Diệm Chu sa sầm  trông thấy.
 Chu Tuyết Tình  khi    nhịn  ,  với : "Hôm nay vất vả cho chị , chị Nguyệt Hoa."
"Làm thuê ở đây chắc mệt lắm nhỉ?    các chị cũng  hoa hồng, hôm nay chúng  mua nhiều đồ thế , chắc hoa hồng của chị cũng  ít  ha?"
 cố nén : "Đương nhiên , thật sự cảm ơn hai  nhiều nhé,"
Chu Tuyết Tình đang đắc ý, thì bên ngoài  một  đàn ông trung niên bụng phệ vội vã  :
"Bà chủ, ti vi màu  đặt  về ?"
Vì  đàn ông rõ ràng là đang  chuyện với .
Nụ   mặt Chu Tuyết Tình liền cứng ,  thể tin nổi  về phía .
  , dẫn  đàn ông về phía nhà kho: "Ông chủ Lý, hàng ông cần đương nhiên   giữ sẵn cho ông từ sớm , ông  theo  nhé."
22
Từ nhà kho  ,  bên ngoài   từ lâu.
Buổi tối,  đợi kiểm kê xong hàng hóa hôm nay,  đối chiếu sổ sách với nhân viên, lúc  mới khóa cửa rời .
Vừa   hai bước,  cảm giác   phía , đang định lấy bình xịt  cay trong túi  thì   đó vội : "Nguyệt Hoa, là ."
Người bước tới là Phó Diệm Chu.
23
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-em-gai-may-mua/chuong-8.html.]
Quán ăn vỉa hè.
Phó Diệm Chu gọi hai bát mì xào.
Tiếng oẳn tù tì bên cạnh, hòa cùng tiếng xào mì, tiếng lửa bếp của ông chủ, tạo nên một  khí  đời thường.
Hai chúng   chẳng  với  lời nào.
Bởi vì trong thế giới của , Phó Diệm Chu  rời xa cuộc sống của  từ hai năm  .
Thậm chí hai năm qua,    nghĩ đến   chỉ đếm  đầu ngón tay.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Mỗi ngày  chỉ nghĩ   để kiếm tiền,   để mua nhà.
Nếu   hôm nay Phó Diệm Chu đột nhiên xuất hiện,  thậm chí  quên mất mặt mũi   trông thế nào .
Mì xào  mang lên,  cũng    đói.
Thấy   vẫn   với vẻ mặt phức tạp,  bèn cầm đũa lên.
Hồi lâu , Phó Diệm Chu mới lên tiếng: "Nguyệt Hoa, mấy năm nay em..."
"Sống  ?"
 vội gật đầu: "Rất ."
  thật lòng.
Nhất là  khi rời xa Phó Diệm Chu.
 sống  vô cùng.
Anh    kỹ lưỡng, vẻ mặt phức tạp: "Nguyệt Hoa, xin  em."
Tay đang gắp đồ ăn của  khựng ,  ngờ Phó Diệm Chu       với .
Phó Diệm Chu mặt mày thê thảm:
"Anh  em  từ mà biệt là vì quá thất vọng về ."
"Anh và em   hôn ước, nhưng vẫn  cắt đứt liên lạc với Chu Tuyết Tình, ngược  còn chăm sóc cô  đủ điều."
"   thể ngờ , cô     với  khác rằng cô   là  của ."
  nhịn  : "Em gái biến thành em gái mưa   thành em gái mây mưa,  đấy chứ."
Vốn dĩ    em ruột thịt gì , mà cứ "em gái", "em gái" suốt ngày gọi  môi.
Hai  cũng chẳng bao giờ né tránh gì cả.
Bảo  Chu Tuyết Tình  bóng gió một câu là   tin ngay.