[Thập Niên 80] Hãn Thê Kiều Phu - Chương 108
Cập nhật lúc: 2025-06-15 09:03:04
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cơm nước xong, Tạ Quỳnh bế con gái ra đặt xuống đất. Triệu Mẫn Trinh vừa xuống đất liền theo mẹ vào bếp, mắt cô bé liếc qua, lập tức nhìn chằm chằm vào củ khoai tây đặt dưới đất, nắm lấy liền nhét vào miệng. Tạ Quỳnh vội vàng ngăn lại, vừa rửa tay cho cô bé vừa nói: "Ôi chao, con gái à, thứ này con không ăn được đâu."
Triệu Duy Thành đi đến bế Triệu Mẫn Trinh lên: "Đừng nghịch ngợm, lại đây học cùng ba, ba dạy con nhận dạng các loại đá."
Triệu Mẫn Trinh bị kẹt trong lòng của cha, chẳng quan tâm học hành hay loại đá gì, chỉ biết xem ảnh quá nhàm chán, hơn nữa từ góc nhìn của cô bé không thấy mặt cha, chỉ có giọng nói quen thuộc vọng xuống từ trên đầu. Cô bé vỗ tay nhỏ vào mặt bàn cố gắng thu hút sự chú ý của cha.
Triệu Duy Thành đổi tư thế bế con, chuyển sang ẵm. Thấy con gái không hứng thú với việc học, anh liền làm mặt quỷ trêu cô bé chơi, Triệu Mẫn Trinh cười ha hả, đưa tay sờ mặt anh, tiếng cười như chuông bạc.
Cha con chơi đùa vui vẻ, còn hơn một tiếng nữa mới đến giờ ngủ. Tạ Quỳnh nháy mắt với Triệu Duy Thành, quay người vào phòng làm việc, sắp xếp lại các bản thiết kế những năm gần đây, từ đó chọn ra các thiết kế trang phục nữ mùa hè.
Thiết kế riêng khác biệt rất nhiều so với sản xuất hàng loạt. May đo là sản xuất cá nhân hóa dựa trên số đo của khách hàng, còn sản xuất hàng loạt thì phải sử dụng tiêu chuẩn “Kích cỡ trang phục” ra đời năm 1981, được ngành công nghiệp may mặc hiện đại công nhận rộng rãi. Tiêu chuẩn này được xây dựng dựa trên việc thống kê dữ liệu hình thể của gần 40 vạn người ở các tỉnh thành, từ đó đưa ra một bộ tiêu chuẩn kích cỡ trang phục phù hợp với hình thể người dân trong nước.
Thiết kế và làm rập không thể thiếu một trong hai. Các xưởng may chuyên nghiệp đều có thợ làm rập chuyên môn, đây là một trong những cơ sở để trang phục có thể sản xuất hàng loạt. Khả năng làm rập của Tạ Quỳnh còn yếu, một số bản rập hiện có không phù hợp với tiêu chuẩn kích cỡ. Tiếp theo cô phải sửa đổi từng cái một theo tiêu chuẩn quốc gia, đây là một khối lượng công việc khổng lồ.
Kích thước khác nhau, bản rập cũng khác nhau. Mỗi kích thước đều phải vẽ một bản rập chính thức. Trước đây là để Tạ Quỳnh tự xem, vẽ sơ sài một chút cô có thể hiểu là được. Nhưng giờ đây phải giao cho xưởng may, thì một chút cũng không thể sơ suất.
Những số liệu cơ bản thì khỏi phải nói, mặt trước mặt sau là cái nào, mặt trước mặt sau dùng loại vải nào trong số A, B, C hoặc D, vị trí xẻ tà ở đâu, chỗ nào cần bo viền, tay áo cần rút bao nhiêu centimet, trước rút nếp sau bo viền, v.v., tất cả những điều này đều phải ghi chú chi tiết. Bản rập của những bộ quần áo có kỹ thuật sản xuất phức tạp thì càng phức tạp hơn, đây cũng là lý do Tạ Quỳnh chọn trang phục mùa hè trước, bởi vì trang phục mùa hè về cơ bản chỉ có hai mảnh vải trước và sau, tương đối mà nói bản rập đơn giản hơn. Nếu đổi sang trang phục ba mùa khác thì sẽ không dễ dàng như vậy, đến lúc đó, Tạ Quỳnh chắc chắn sẽ phải tìm người giúp đỡ, một
Chỉ riêng trang phục mùa hè, Tạ Quỳnh cũng không tự tin một mình có thể hoàn thành tất cả các bản rập. Sau khi cô làm xong, vẫn phải tìm thợ làm rập chuyên nghiệp đến giúp cô xem lại, nếu có chỗ nào không đúng thì sửa chữa kịp thời.
Hôm qua chỉ là một ý nghĩ bồng bột, hôm nay chuẩn bị bắt tay vào làm, Tạ Quỳnh mới thấy đường phía trước mịt mờ. Giờ đây, việc làm rập trước mắt không thể hoàn thành trong vòng một tháng. Có nhiều bản thiết kế như vậy, để chọn ra những thiết kế phù hợp và có thể bán chạy cũng cần có kinh nghiệm thị trường đầy đủ và con mắt tinh tường. Quan trọng hơn, đây mới chỉ là khởi đầu, phía sau chờ đợi cô có lẽ còn là khó khăn chồng chất.
Mỗi bước mỗi xa
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-han-the-kieu-phu/chuong-108.html.]
Khởi nghiệp thật không dễ dàng, Tạ Quỳnh xoa trán, không khỏi thở dài thật sâu. Tối nay cô đã chọn ra các bản thiết kế trang phục mùa hè trước, không biết từ lúc nào thời gian trôi qua rất nhanh. Đến khi cô ra ngoài, Triệu Mẫn Trinh đã nằm trên giường ngủ rồi, Triệu Duy Thành cũng dựa vào đầu giường đọc sách. Thấy Tạ Quỳnh vẻ mặt nặng nề, anh đặt sách xuống, vỗ vỗ chỗ bên cạnh: "Làm việc này không dễ à?"
Tạ Quỳnh ngồi xuống dựa vào lòng anh: "Rất không dễ, khó quá, cảm giác mọi thứ đều phải bắt đầu lại từ đầu, em vẫn thích hợp với việc miệt mài làm quần áo hơn."
"Đương nhiên rồi, một xưởng may ít nhất cũng phải có bốn năm mươi người mới có thể hoàn thành công việc mà em đang muốn làm bây giờ. Chỉ dựa vào một mình em chắc chắn rất khó mà làm được."
Triệu Duy Thành nói với giọng điệu ôn hòa, tiếp lời: "Ưu điểm của em là thiết kế. Đã vậy thì hãy phát huy ưu điểm này đến mức tối đa, đừng vì những công việc khác mà lại bỏ qua ưu điểm lớn nhất của em. Việc chuyên môn có thể giao cho người chuyên nghiệp làm."
"Sức mạnh của một đội nhóm rất lớn."
Đây chính là lý do Tạ Quỳnh thích trò chuyện với anh, thảo luận hợp lý giúp người ta tiến bộ. Bởi vì môi trường làm việc và nội dung công việc hoàn toàn khác biệt, Triệu Duy Thành thường có thể cung cấp cho cô những góc nhìn thực tế hơn.
Tạ Quỳnh vì thường xuyên làm việc trong văn phòng, công việc kế toán hằng ngày cũng rất cố định, không mấy khi cần người giúp đỡ, sổ sách cũng đều do cấp dưới tự động mang đến văn phòng của bọn họ. Thêm vào đó, từ khi bắt đầu cô đã tự mình làm quần áo, thời gian dài, sống độc lập cũng thành thói quen.
Cô chợt nhận ra: "Anh nói là tuyển người?"
Triệu Duy Thành gật đầu: "Tìm vài người đáng tin cậy, chỉ cần em kiên định một phương châm, kiểm soát toàn cục, sẽ không loạn, nhất định có thể làm được. Tuy nhiên, giai đoạn đầu của đội nhóm chắc chắn cần phải mài giũa, đặc biệt là các thành viên sáng lập rất quan trọng. Giai đoạn đầu khó tránh khỏi phải hy sinh một số lợi ích của em, phải xem em chọn lựa thế nào."
"Nhìn về lâu dài thì đáng giá, em cũng có thể tập trung hơn vào mảng thiết kế."
Tạ Quỳnh trầm tư rất lâu, cuối cùng nói: "Vậy em sẽ nghĩ xem nên tìm ai, đối với em, việc tuyển người còn khó hơn vẽ bản thiết kế nhiều. Em cảm thấy mình thật sự không giỏi nhìn người, đặc biệt là năm nay, cứ nhìn sai mãi, độ nhạy bén giảm đi rất nhiều."