[Thập Niên 80] Hãn Thê Kiều Phu - Chương 65

Cập nhật lúc: 2025-04-23 07:09:00
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Triệu Duy Thành xách hành lý đi xuống lầu, vừa đúng lúc thấy cả gia đình ba người bị dẫn đi, anh đẩy xe đạp ra, đi về phía Tạ Quỳnh.

Ngưu Bình thấy hành lý trong tay anh, trong lòng hiểu ra, "Đúng vậy, bây giờ tiểu khu không ổn định, cháu nên về nhà chồng ở một thời gian rồi hãy trở lại."

Tạ Quỳnh ngồi lên xe ôm lấy thắt lưng anh, Triệu Duy Thành chậm rãi đạp xe đi, hỏi cô: "Sao bọn họ lại bị dẫn đi đột ngột như vậy?"

"Cảm giác là đã tra ra được bằng chứng về việc phóng hỏa."

Tạ Quỳnh nghĩ đến cảnh tượng đó vẫn còn sợ hãi, "Anh không biết em vừa thấy gì đâu, vừa rồi cứu hỏa từ nhà Thẩm Quảng Mai lôi ra một hình nhân cao khoảng bảy tám mươi cm, hình nhân này được làm rất chân thực, khiến người ta có cảm giác như là một người sống bị chặt đứt ngang, mặt cắt rất phẳng, loại tình huống này chắc chắn rất đau đớn, nhưng hình nhân này lại có biểu cảm bình tĩnh, tay còn nâng một đóa sen tượng trưng cho sự thanh khiết, thật sự rất quỷ dị."

"Khi em còn nhỏ cũng đã thấy qua tượng Phật, nhưng những tượng Phật em thấy đều là thân thể hoàn chỉnh, tư thế khoan thai, biểu cảm thoải mái, chưa bao giờ thấy như ở nhà Thẩm Quảng Mai hôm nay."

Triệu Duy Thành nhớ ra, "Là cái mà Tô Linh đã nói với em trước đó đấy hả? Đồ vật để trên mặt bàn phòng khách nhà Thẩm Quảng Mai?"

Giọng điệu của Tạ Quỳnh chắc chắn, "Em nghĩ chắc chắn là cái này, cả chiều cao lẫn chiều rộng đều rất phù hợp với những gì Tô Linh mô tả."

Nghĩ đến việc dưới sàn phòng khách nhà mình có đặt bức tượng này, không chừng khi Thẩm Quảng Mai và Tiền Đoàn Kết cúng bái, khói hương đã bay lên trên nhà hai người, Triệu Duy Thành cảm thấy gáy mình lạnh toát, "Em nói vậy, anh cũng thấy hơi sợ, sao nhà bọn họ lại để cái này ở nhà."

Tạ Quỳnh trên đường đi vừa hát vừa tự động viên, "Đêm quân cảng yên tĩnh ~ Sóng biển nhẹ nhàng đung đưa chiến hạm ~ Những thủy thủ trẻ gối đầu lên ngọn sóng ~"

Khi hai vợ chồng đến cửa nhà tiểu khu xây dựng, Triệu Học Phong vừa ăn xong chuẩn bị đi làm, thấy hai người đến vào sáng sớm, biểu cảm bất ngờ, "Có chuyện gì vậy?"

Mỗi bước mỗi xa

Triệu Duy Thành nói qua với ông về việc tiểu khu bị hỏa hoạn, "Mấy ngày nay bọn con sẽ về nhà ở tạm."

Triệu Học Phong cảm thấy lạ lùng, "Tự dưng đang yên đang lành sao lại hỏa hoạn?"

Hai vợ chồng nhìn nhau bất lực, "Không biết ạ, cảnh sát vẫn đang điều tra."

Triệu Học Phong nói: "Muốn ở mấy ngày cũng được, đã ăn cơm chưa? Bảo mẹ con làm thêm chút nữa đi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-han-the-kieu-phu/chuong-65.html.]

Triệu Duy Thành vẫy tay, "Không sao đâu ba, ba đi làm trước đi."

Triệu Học Phong vội vã đi làm, nhìn hai người đều an toàn nên không hỏi nhiều, mang theo túi công văn vội vàng đạp xe đi xa.

Tạ Quỳnh sắp sinh trong tuần này, Trình Hiến Anh gần đây mỗi tối đều ăn xong cơm là qua nhà hai người. Sáng sớm nghe thấy tiếng con trai và con dâu ở cửa, bà còn tưởng mình nghe nhầm, vội vàng ra ngoài, “Sao các con lại đến đây? Mẹ vừa rửa bát xong định qua nhà hai đứa đây.”

Tạ Quỳnh thở dài, “Đừng qua ạ, tầng một nhà bọn con bị cháy, trong nhà bị khói hun không thể ở được.”

Trình Hiến Anh há hốc miệng, “Hả? Có chuyện gì vậy? Sao lại cháy, hôm qua mẹ mới từ nhà các con về mà.”

“Là sự cố xảy ra lúc rạng sáng.”

Triệu Duy Thành xách hành lý vào trong, “Mẹ, tuần này chúng con sẽ ở lại nhà.”

Trình Hiến Anh không nhịn được sự tò mò, cũng hỏi nguyên nhân hỏa hoạn, Tạ Quỳnh lắc đầu, đi thẳng vào phòng ngủ, “Còn đang điều tra.”

“Con buồn ngủ quá, cả đêm không ngủ được, vào trong ngủ một chút trước ạ.”

Mang thai là ưu tiên hàng đầu, Trình Hiến Anh vội vàng nói: “Vậy nhanh chóng đi ngủ đi.”

Tạ Quỳnh nằm trên giường, không cần bất kỳ sự chuẩn bị tâm lý nào, nhắm mắt lại là đã ngủ.

Trình Hiến Anh lại nhìn về phía Triệu Duy Thành, nhỏ giọng hỏi: “Hai con ăn cơm chưa?”

“Buổi sáng mọi người trong tiểu khu đã chuẩn bị một ít cháo và bánh bao, có ăn một chút, không đói lắm.”

Bận rộn căng thẳng suốt một đêm, lúc này tinh thần bỗng nhiên thả lỏng, cơn buồn ngủ ập đến, mí mắt Triệu Duy Thành cũng ngày càng nặng, “Mẹ, con cũng ngủ một chút.”

Trình Hiến Anh khép cửa lại, rón ra rón rén đi ra ngoài, tranh thủ cả hai vợ chồng còn đang ngủ, ra ngoài tìm hiểu tình hình.

Loading...