[Thập Niên 80] Hãn Thê Kiều Phu - Chương 83

Cập nhật lúc: 2025-05-24 11:23:00
Lượt xem: 50

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong những ký ức tuổi thơ mà Tạ Quỳnh còn nhớ , tình cảm của bố luôn sâu đậm, vì về vấn đề bố tái hôn , cô bao giờ dám hỏi, sợ rằng sẽ nhận câu trả lời từ Tạ Khánh Bình khiến cô đau lòng, sẽ hủy hoại những ký ức đẽ của cô, cũng sẽ nghi ngờ tình cảm đây của bố thật sự sâu đậm chỉ là ảo tưởng của cô.

Tạ Khánh Bình với giọng điệu khẳng định: "Nghe vẻ đạo đức giả, nhưng thật lòng mà , bố bao giờ ý định tái hôn, bố nghĩ cũng sẽ ."

Trái tim bất an của Tạ Quỳnh cuối cùng cũng hạ xuống, ngược lộ vẻ mặt ngạc nhiên.

Tạ Khánh Bình cố gắng giữ giọng điệu bình tĩnh để kể : "Thật , khi xem mắt với Tuệ Phương, bố ngờ rằng bà để ý đến bố. Tuệ Phương tay nghề may vá xuất sắc, hoạt bát và nhiệt tình, đối với chuyện gì cũng tràn đầy tò mò và nhiệt huyết, dễ dàng khiến những xung quanh mỉm yêu mến bà , điểm ba đứa con đều giống bà . Thời trẻ bố giống như một kẻ ngốc nghếch vụng về, tính cách khô khan giỏi giao tiếp, điều kiện gia đình cũng , cả nhà năm chen chúc trong một căn nhà hơn 40 mét vuông, thể ngoài tấm bằng đại học thì chẳng gì cả, công việc còn ở vùng Tây Bắc khai thác dầu mỏ, những năm đầu điều kiện ở Tây Bắc khắc nghiệt như thế nào chắc con cũng , một nam một bắc, bậc bố nào con gái chịu khổ để theo như bố cả. Chính bà chấp nhận một bình thường ít như bố. Những năm tháng việc ở mỏ dầu tây bắc, thời gian bố vui vẻ nhất chính là những lúc nghỉ phép về nhà thấy nụ của các con, xem các con cao thêm chút nào, học những kỹ năng mới gì."

"Khi đó công việc của bố bận đến nỗi nửa năm trời chỉ thể gặp các con hơn một tiếng đồng hồ ở điểm xe đưa đón, mục đích chính vẫn là để con mang quần áo theo mùa cho bố, thể xuống trò chuyện vài câu chuyện nhà là thỏa mãn lắm ."

"Trong cuộc đời một đoạn tình cảm sâu sắc như , là điều mà bất kỳ ai khác cũng thể thế . Những năm các con ngày càng lớn, mơ hồ thể thấy bóng dáng của Tuệ Phương các con, điều đó khiến bố vui. Trong quãng đời còn , bố mong thể thấy ba đứa con tìm hướng cho tương lai của , nếu thể, tiếp tục đóng góp một chút sức lực lĩnh vực thăm dò địa chất mà bố yêu thích, bố nghĩ như còn gì hối tiếc."

Tạ Quỳnh đến cuối thì mắt đỏ hoe, "Con ngờ từ đến nay bố vẫn luôn nghĩ như ."

"Những năm đầu Tuệ Phương mới mất, bố thật sự thời gian để ý đến cảm xúc của các con, bất kể công việc cuộc sống đều nhiều chuyện đợi bố giải quyết, duy nhất thể lắng bố trút bầu tâm sự cũng rời . Về đến nhà thấy thứ quen thuộc, nghĩ đến việc các con còn nhỏ như mất , Tuệ Phương càng đáng thương, lấy bố hưởng mấy ngày hạnh phúc, chỉ nghĩ đến đó thôi khiến bố đau khổ. Sau các con đều lớn cả, đứa thì kết hôn, đứa thì học, tuổi bố cũng cao, sắp đến tuổi 50, bố càng cảm thấy cần thiết nhắc đến chuyện nữa, sợ các con sẽ nghĩ bố ý định khác, cố tình chuẩn tâm lý cho các con để tái hôn."

Tạ Khánh Bình khổ, "Ai ngờ đến tuổi còn gặp chuyện như , thật quá hoang đường."

Nhắc đến chuyện , giọng Tạ Quỳnh cũng mang theo sự tức giận, "Thật sự khó tin, con tuyệt đối sẽ dễ dàng bỏ qua cho bọn họ , bọn họ mưu tính những chuyện ghê tởm như , còn phá hỏng cả tiệc đầy tháng của Xuân Vũ nữa."

Tạ Khánh Bình nhẹ nhàng khuyên nhủ: "Không cần thiết , cứ để pháp luật trừng trị bọn họ là đủ ."

", bố , chuyện hôm nay nhanh sẽ lan ngoài thôi, chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của bố, pháp luật chắc chỉ thể trục xuất cô , còn về phần Đàm Diễm Hoa, pháp luật lẽ kết tội , như thì đủ để bù đắp những tổn thương mà chúng chịu đựng."

Tạ Quỳnh bất bình , "Sao thể dễ dàng bỏ qua cho bọn họ như ?"

"Bố việc ở Viện địa vật lý bao nhiêu năm nay , chuyện nhỏ căn bản gây ảnh hưởng thực chất nào cho bố cả. Con cũng hiểu rõ nơi việc ở mỏ dầu là như thế nào, chắc chắn thể tiếp tục việc ở mỏ dầu nữa, gia đình nào dám thuê bà , chỉ riêng bà mà ngay cả nhà bà cũng sẽ hàng xóm và đồng nghiệp chỉ trỏ bàn tán. Lúc con thêm chuyện gì nữa, khó tránh khỏi việc bà nóng giận phản kháng ."

Tạ Khánh Bình thêm, "Hơn nữa, con nghĩ bố chồng con thể dễ dàng bỏ qua chuyện ? Đã như thì chúng đừng nhúng tay nữa, lời đồn đại cũng đáng sợ đấy, năm ngoái một công nhân trộm dầu phát hiện nhảy lầu tự tử con còn nhớ ?"

Tạ Quỳnh trầm ngâm hồi lâu, cũng nghĩ đến tầm ảnh hưởng của Trình Hiến Anh và Triệu Học Phong, đành miễn cưỡng đồng ý, "Vâng ạ."

Tạ Khánh Bình dậy, xoa đầu cô, "Nghĩ thoáng một chút, đáng vì loại ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-han-the-kieu-phu/chuong-83.html.]

Tạ Quỳnh cố gắng nở một nụ , theo ông ngoài, cửa mở, Triệu Duy Thành lập tức sang, Tạ Quỳnh bất lực thở dài, hỏi : "Khách khứa đều về hết ?"

"Về ."

Triệu Duy Thành thấy mắt cô đỏ, tay đặt lên vai vợ, khẽ hỏi: "Em chứ?"

Tạ Quỳnh lắc đầu, "Không , hôm nay mệt quá, chúng nhanh về thôi , bây giờ em chỉ uống một tách ngon ngủ, chuyện thật giống như một cơn ác mộng."

Triệu Duy Thành nhẹ nhàng xoa bóp vai cô.

Trình Hiến Anh và Triệu Học Phong với tư cách là tổ chức tiệc đầy tháng, lúc mặt Tạ Khánh Bình hổ dám ngẩng đầu lên, chỉ xin , tự trách sắp xếp chu đáo.

Tạ Quỳnh trở phòng nhỏ, tìm em gái Tạ Quân, kể hết những chuyện xảy ở đây và những lời Tạ Khánh Bình với cô. Tạ Quân xong ngẩn một lúc, chậm rãi gật đầu: "Em hiểu ."

Nhà ăn cho họ đủ thời gian để thu dọn, nhưng trải qua chuyện , cũng đây lâu, nhanh chóng thu dọn về nhà.

Tin tức lan truyền trong phạm vi nhỏ ở mỏ dầu ngay trong ngày hôm đó. Câu chuyện lược bỏ tên của hai nhà Triệu và Tạ, chỉ dùng cách gọi chung là gia đình chủ nhà đáng thương, thêm đó hành vi của hai chị em Đàm Diễm Hoa thực sự quá tệ hại và vô đạo đức, trọng điểm thảo luận của đều tập trung hai họ.

Danh tiếng của Đàm Diễm Hoa ở mỏ dầu tan nát, tiếp tục bảo mẫu ở mỏ dầu là điều thể, tìm công việc khác cũng liên tục thất bại, Đàm Mỹ Hoa thì khi giam một tuần trục xuất về quê.

Trình Hiến Anh tạm thời đến giúp chăm sóc cháu gái, Tạ Quỳnh và Triệu Duy Thành cũng bắt đầu tìm dì trông trẻ mới cho con gái. Lần điều kiện còn khắt khe hơn , nghiêm ngặt xem xét biểu hiện của bọn họ ở những nhà chủ . Sau những nỗ lực của hai , cuối cùng đầu tháng 6 cũng tìm một dì trông trẻ tên là Tô Vĩnh Hồng, hẹn ngày 9 đến việc, lúc kỳ nghỉ thai sản của Tạ Quỳnh chỉ còn đầy một tháng.

Tô Vĩnh Hồng việc cũng nhanh nhẹn và trật tự, khi việc thì bình tĩnh hơn, dì ít , vẻ mặt nghiêm túc, cũng tìm cô trò chuyện phiếm trong giờ việc.

Tạ Quỳnh cẩn thận quan sát một tuần, tạm thời thở phào nhẹ nhõm, yên tâm giao con gái cho dì chăm sóc.

Buổi chiều đầu hè, ánh hoàng hôn tuyệt trải dài bầu trời, bé Triệu Mẫn Trinh gần hai tháng tuổi dần dần thể ngẩng đầu lên giữ một lát. Thỉnh thoảng bé trong xe nôi, lặng lẽ việc bên máy may, tiếng máy khâu rì rào ngủ , đôi mắt híp , mím môi trông như một trí giả nhỏ.

Hôm đó Tô Vĩnh Hồng tan về nhà, Triệu Duy Thành vẫn về, bước cửa phấn khích gọi cô: "Vợ ơi, mau đây xem mang gì về cho em ."

Mỗi bước mỗi xa

Tạ Quỳnh tưởng mua món đồ chơi kỳ lạ nào đó về, bế con gái từ phòng ngủ , "Gì ?"

Triệu Duy Thành thở hổn hển đặt túi đồ khuân lên xuống, uống một ngụm nước, "Sách giáo khoa đấy, đoán hơn bảy mươi cân!"

Loading...