Thập Niên 80: Khi Pháo Hôi Xuyên Sách Đấu Với Nữ Chủ Trọng Sinh - Chương 104: Vua Cá

Cập nhật lúc: 2025-11-27 14:50:48
Lượt xem: 266

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giang Hạ phiên dịch, Chu Thừa Lỗi câu cá

Chu Thừa Lỗi phát hiện thuyền đ.á.n.h cá nhà Chu Binh Cường dường như đang bám theo họ, nhưng để ý.

Bà Chu nhiều năm khơi, liền thong thả ngắm xung quanh. Mọi đều im lặng, sợ phiền Giang Hạ.

Thuyền một đoạn, Chu Thừa Lỗi bắt đầu thả lưới, thấy thuyền của Chu Binh Cường vẫn lẽo đẽo theo . Anh chỉ lạnh lùng liếc mặc kệ.

Ông Chu cũng nhận thuyền đang bám theo: "Thuyền nhà ai thế?"

Trời nhá nhem tối, ông rõ.

Chu Thừa Lỗi thị lực ban đêm cực , liền đáp: "Thuyền mới của nhà chú Binh Cường."

Ông Chu nhíu mày: "Hắn gì? Chẳng lẽ thấy mấy ngày nay kiếm nhiều, nên cố tình theo dõi?"

Bà Chu gắt lên: "Chắc chắn là ! Mặt dày thật!"

Bà suýt nữa buông lời mắng nhiếc, nhưng sợ ảnh hưởng đến Giang Hạ nên kìm .

Không thể phiền Giang Hạ lúc , dịch xong một cuốn sách là năm mươi tệ, mà chuyện với nước ngoài vài câu tiết kiệm năm trăm tệ.

Thật là giỏi!

Giang Hạ cũng dậy theo.

Chu Thừa Lỗi thản nhiên : "Mặc kệ họ."

Biển là của chung, ai thì .

Bà Chu lo lắng: " hôm nay chúng định đảo xem trai lấy ngọc ? Còn nữa ? Nếu họ phát hiện thì ? Mẹ khơi là để bóc hàu đảo mà."

Giang Hạ nhớ tình tiết trong sách, liền : "Chắc họ chúng nhặt trai ngọc ."

Bà Chu khó tin: "Sao thể? Làm họ ?"

Giang Hạ hỏi: "Mẹ vứt những vỏ trai đó ở ? Lúc vứt gặp ai ?"

Bà Chu ném chúng xuống biển!

Bỗng bà nhớ lúc đó thấy bóng dáng Ôn Uyển. "C.h.ế.t tiệt! Con ranh đó! Chắc chắn là nó thấy! Giờ ? Chúng còn đảo nữa ?"

Chu Thừa Lỗi bình tĩnh đáp: "Hôm qua cả , cũng tìm thấy trai ngọc. Đi cũng chẳng , trưa nay chúng còn nấu mì mà."

Hôm nay bà Chu theo nên chuẩn cơm trưa, bàn từ là sẽ nấu mì đảo. Giang Hạ còn đề nghị nấu mì hàu.

Hơn nữa, Chu Thừa Lỗi cũng bảo Chu Thừa Tâm đảo thử vận may, tối qua tìm thấy gì.

Bực tức quá, bà Chu vẫn nhịn mà mắng: "Chưa từng thấy ai vô liêm sỉ như !"

Chu Thừa Lỗi khẽ thở dài: "Mẹ, đừng bận tâm. Mẹ cũng họ ."

Giang Hạ thấy đúng.

Đối phương tuy vô liêm sỉ, nhưng biển của riêng nhà họ, theo thì cũng đành chịu.

Hơn nữa, ai cũng thể lặn xuống biển mò trai ngọc .

Giang Hạ là kiềm chế cảm xúc, chuyện cô đều thể nhanh chóng tự giải tỏa, ít khi ảnh hưởng bởi khác. Vì , cô xuống, cầm bút lên và chăm chú công việc phiên dịch.

Bà Chu đầu thấy vẻ tập trung của Giang Hạ, bỗng thấy lòng bình yên trở .

Cần gì tức giận với khác, phiền con dâu kiếm tiền thì thiệt thòi lắm.

Khi trời sáng hẳn, Giang Hạ dịch xong cả cuốn sách. Cô dùng giấy bóng kính bọc , để sang một bên, tối về sẽ kiểm tra nữa.

đến giờ thu lưới, Giang Hạ bèn câu cá.

Chu Thừa Lỗi đưa cần câu của cho cô.

Vừa thả mồi đầy năm phút, Giang Hạ cảm nhận cá c.ắ.n câu. Cô vội cuốn dây, nhưng phát hiện dây câu nặng trĩu!

Giang Hạ lập tức gọi: "Chu Thừa Lỗi!"

Chu Thừa Lỗi lập tức chạy đến hỗ trợ. Nhìn xuống mặt biển, nhanh chóng lệnh: "Mẹ, lấy vợt lớn nhất, mang luôn cả lưới quăng đây!"

Bà Chu vội vàng nhặt chiếc vợt lớn nhất trong góc chạy tới. Bà xuống biển, một con cá khổng lồ đang giãy giụa nước.

Mộng Vân Thường

Bà Chu tròn mắt: "Trời ơi, con cá to quá!"

"To thế , chẳng lẽ là cá mập?"

Chu Thừa Lỗi cầm lấy vợt: "Không giống. Hình như là cá chim. Mẹ, lái thuyền , để bố qua đây phụ con."

Bà Chu lập tức chạy lái thuyền, gọi ông Chu sang hỗ trợ.

Thuyền vẫn đang kéo lưới, thể dừng .

Con cá thực sự to, nó giãy giụa dữ dội nước khiến Giang Hạ tim đập thình thịch, chỉ sợ dây câu đứt, cá sẽ bơi mất.

Chu Thừa Lỗi cũng lo lắng y hệt. Nhìn con cá ước chừng dài hơn một mét, nặng gần trăm cân, khả năng cao sẽ đứt dây câu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-khi-phao-hoi-xuyen-sach-dau-voi-nu-chu-trong-sinh/chuong-104-vua-ca.html.]

Ông Chu đến đúng lúc.

Cuối cùng, hai cha con cùng vật lộn một hồi mới kéo con cá chim dài hơn một mét lên thuyền!

Bà Chu tròn mắt, hớn hở: "Thật là cá chim ? Mẹ từng thấy con cá chim nào to thế , phát tài !"

Ông Chu đo đạc: "Con cá hơn một mét."

Giang Hạ ước lượng: "Chắc một mét rưỡi."

Chu Thừa Lỗi gật đầu: "Một mét rưỡi, ước chừng trăm cân."

Ông Chu đến nỗi mắt híp !

Một mét rưỡi!

Trăm cân!

Chẳng là họ câu "Vua cá chim" ?

Vẫn là con dâu nhà .

Vừa tay bắt cá vương.

Giang Hạ hỏi: "Cá thường giá bao nhiêu một cân?"

Cá chim còn gọi là cá cam đỏ, vì ít tanh nên thích hợp sashimi, giá cả , đắt như cá hồi, thể xem là một trong những món ngon dành cho sashimi.

Giang Hạ cũng thèm ăn sashimi cá chim, nhưng bán kiếm tiền quan trọng hơn, thể cắt một miếng để .

Ông Chu suy nghĩ: "Bình thường cá chim dài ba bốn mươi phân, một cân bán một tệ. Cá vương chắc mỗi cân thể cao hơn hai ba bốn năm hào."

Giang Hạ: "... Khoảng hai ba bốn năm hào rộng thật đấy."

Trên chiếc thuyền đ.á.n.h cá luôn giữ cách xa gần phía , đều thấy Giang Hạ câu con cá lớn.

Chu Binh Cường nheo mắt hỏi: "Quốc Hoa, con nhận là cá gì ?"

Chu Quốc Hoa lắc đầu: "Không rõ, nhưng dáng vẻ giống cá mập con."

Chu Binh Cường chua xót: "Cũng đáng giá kha khá đấy! Con dâu nhà Chu Vĩnh Phúc vận biển vẻ thật, sáng sớm câu cá lớn."

Nói xong, ông nhịn liếc Ôn Uyển.

Ông mạo hiểm đồng ý cho con trai út đưa cô lên thuyền, vận biển của cô thế nào?

Dân đ.á.n.h cá thường mê tín, cưới cô dâu vượng gia, vượng phu.

Ôn Uyển nhận ánh mắt của Chu Binh Cường, mím môi: Ý gì đây? Cho rằng cô bằng Giang Hạ?

Cả hai đều là trùng sinh, kiếp học vấn, kiến thức, kiếp còn ngoại truyện, thể mơ thấy tương lai, thể bằng Giang Hạ ?

Ôn Uyển tin rằng vận may của hơn Giang Hạ, liền : "Trên thuyền chúng cần câu ? Em cũng câu cá."

Giang Hạ câu cá lớn như , cô tin cũng thể.

Chu Quốc Hoa lập tức đáp: "Có! Em mới mua cần câu mới hôm ."

Anh chạy lấy cần câu mới đưa cho Ôn Uyển.

cần câu , mồi.

cũng đến giờ thu lưới, khi kéo lưới lên thể dùng tôm cá nhỏ mồi.

Hai cha con bắt đầu kéo lưới.

Mẻ lưới khá nặng, hai vui vẻ kéo lên, đổ .

Toàn cá tạp, Chu Binh Cường qua : "Cũng khá đấy, mực, tôm, còn vài con cá thu, thậm chí cả cá mú, mẻ ba bốn chục tệ ."

Ôn Uyển thấy nóng mắt, dịch mấy ngày mới kiếm hai mươi tệ, họ chỉ cần kéo một mẻ lưới, hai tiếng kiếm ba bốn chục!

Chu Quốc Hoa nhặt một con tôm nhỏ, cùng cần câu đưa cho cô: "Tiểu Uyển, , cá câu sẽ là của em."

Ôn Uyển lập tức phấn khích, nhận lấy cần câu và mồi, cẩn thận móc : "Ngại quá, em thể nhận ."

Chu Quốc Hoa: "Có gì mà ngại, em câu thì đương nhiên là của em, đừng khách sáo."

Chu Binh Cường gì, ông xem vận biển của Ôn Uyển .

Ông cũng cưới cho con trai một cô dâu vượng vận!

Ôn Uyển móc xong mồi, đầy hy vọng mạn thuyền, thả mồi xuống biển.

Không lâu , cô cảm thấy cá c.ắ.n câu.

Trong lòng vui mừng, cô vội kéo lên.

Cảm giác giật mạnh quá!

 

Loading...