Thập Niên 80: Khi Pháo Hôi Xuyên Sách Đấu Với Nữ Chủ Trọng Sinh - Chương 125: Con trai biết chiều vợ quá đi thôi!

Cập nhật lúc: 2025-11-27 14:51:10
Lượt xem: 255

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nửa tiếng , Giang Hạ rời khỏi cửa hàng bách hóa với vai một túi tiền trị giá 13.770 tệ.

Ông Chu và Chu Thừa Tâm cha con dìu theo đôi vợ chồng trẻ. Cả đời họ từng thấy nhiều tiền đến thế, chân mềm nhũn nhưng vẫn cố tỏ bình thản. Họ hiểu Chu Thừa Lỗi và Giang Hạ thể thản nhiên đến , như thể trong túi chỉ 1,7 tệ .

Giang Hạ cảm thấy để tiền ở nhà an . Hai ngày nay, mỗi tối khi ngủ, Bà Chu đều kiểm tra cổng sân ba , ban ngày cũng chẳng dám ngoài. Cô liền đề nghị: "Hay ngân hàng mở tài khoản, gửi tiền đó, khi cần thì rút ?"

Ông Chu xong : "Cách an thật, nhưng mỗi cần tiền lên thành phố rút thì phiền phức quá."

Chu Thừa Lỗi cũng tính đến chuyện , tiền để ở nhà rốt cuộc vẫn yên tâm: "Về thị trấn mở tài khoản ở ngân hàng nông thôn, gần nhà hơn."

Thị trấn chỉ một ngân hàng duy nhất là Ngân hàng Nông thôn.

"Vậy về thị trấn mở ." Lúc internet phát triển, rút tiền liên ngành còn thể, đúng là chọn ngân hàng gần nhà.

Thế là cả nhà đạp xe vội vã trở về thị trấn để mở tài khoản.

nhanh cũng chẳng nhanh bao nhiêu, vì Giang Hạ ngủ gục xe. Đành rằng đây là 1-2 giờ chiều, đúng giờ ngủ trưa mà! Hơn nữa, phía xe đạp cũng chán, Chu Thừa Lỗi đạp xe êm, cô vô tình lúc nào .

Chu Thừa Lỗi phát hiện vợ ngủ, liền giảm tốc độ, hiệu cho cha và trai .

Mộng Vân Thường

Ông Chu và Chu Thừa Tâm nào chịu? Trên Giang Hạ còn mang theo cả gia tài ! Lỡ rơi mất thì ? Thế là hai đạp xe theo , nhanh chậm.

Chu Thừa Tâm thầm phục em trai, giữa cái nắng cháy da cháy thịt thế mà vẫn thong thả đạp xe, chẳng nỡ gọi vợ dậy. Cha cũng ! Hoàn coi chuyện là bình thường, còn hớn hở như nhặt vàng.

Giữa đường, họ gặp Ôn Uyển.

Lần Ôn Uyển cũng xe đạp, đang dừng bên đường nghỉ ngơi vì cảm thấy sắp say nắng. Nước uống hết, nóng khát.

Nắng quá gay gắt, Ôn Uyển học theo Giang Hạ, bọc kín từ đầu đến chân. Muốn cởi bỏ nhưng dám. Cô nhiều việc đồng áng nhưng da vẫn trắng hơn thường, thể gọi là thiên sinh lệ chất, nhưng vẫn bằng Giang Hạ, da cô đen hơn một bậc. Thấy Giang Hạ trắng như thế mà còn sợ nắng, cô càng cởi đồ.

Trong lòng Ôn Uyển đang nung nấu ý định áp đảo Giang Hạ phương diện. Đang phân vân nên bỏ mũ và tay áo thì thấy Chu Thừa Lỗi và đạp xe từ xa tới gần.

Ôn Uyển vốn tiếp xúc với Chu Thừa Lỗi nữa, nhưng cô thực sự khát đến cháy cổ! Nếu uống nước ngay, cô cảm thấy sẽ c.h.ế.t mất.

Chu Thừa Lỗi thấy mặt nhưng Ôn Uyển bọc kín nên nhận , định phóng xe qua luôn. Ai ngờ khi đến gần, đối phương giơ tay chặn , hét lớn: "Anh Chu! Chú Vĩnh Phúc! Anh Chu!"

Thế là Giang Hạ đ.á.n.h thức!

Chu Thừa Lỗi: "..."

Chu Thừa Lỗi cảm nhận bàn tay vợ đang ôm eo cử động, dừng xe vững vàng, véo nhẹ cổ tay cô hỏi: "Em tỉnh ? Có uống nước ?"

Giang Hạ vốn dựa lưng mà ngủ, gật đầu, mới thẳng dậy, rời khỏi lưng : "Có."

Ông Chu và Chu Thừa Tâm cũng dừng xe.

Ôn Uyển liếc Chu Thừa Lỗi một cái mới sang Ông Chu: "Chú Vĩnh Phúc, cháu khát quá, cảm thấy sắp say nắng . Mọi còn nước ? Cho cháu xin một chút ? Nước của cháu hết , trời nóng quá."

Ông Chu và Ôn phụ là bạn học cấp một, thể coi là bạn già. Hơn nữa, say nắng giữa mùa hè thể nguy hiểm đến tính mạng. Cùng một đội sản xuất, thể bỏ mặc Ôn Uyển . nước của ông cũng hết, liền hỏi Chu Thừa Tâm: "Con còn nước ?"

Chu Thừa Tâm: "Con uống hết. Thừa Lỗi còn ?"

Chu Thừa Lỗi mở nắp bình nước, đưa cho Giang Hạ phía : "Không còn nhiều. Giang Hạ ngủ suốt đường uống nước, cô cũng cần uống. Phía xa một con suối nhỏ, thể đến đó lấy nước. Rất gần, ngay mặt thôi."

Giang Hạ như họ, lớn lên ở nông thôn, uống nước suối, nước giếng cần đun sôi. Cô quen uống nước lã, uống bừa dễ đau bụng, nên nước trong bình để dành cho cô.

Ông Chu liền : " , phía suối. Chúng cứ đến đó lấy nước, tiện thể rửa mặt cho mát, nóng quá!"

Chu Thừa Tâm xong lập tức : "Vậy nhanh , em cũng rửa mặt. Đường về nóng quá, chắc sắp bão."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-khi-phao-hoi-xuyen-sach-dau-voi-nu-chu-trong-sinh/chuong-125-con-trai-biet-chieu-vo-qua-di-thoi.html.]

Ông Chu bảo Ôn Uyển: "Tiểu Uyển, em mau đạp xe theo chúng phía uống nước."

Ôn Uyển Giang Hạ đang uống nước từng ngụm nhỏ, bản năng nuốt nước bọt nhưng miệng khô đến mức chẳng giọt nước nào. Cô : "Chú Vĩnh Phúc, cháu còn sức đạp xe nữa."

Ông Chu nhíu mày, cảm thấy Ôn Uyển phiền phức, nhưng cô là con gái bạn , thể bỏ mặc . Say nắng thể nhẹ hoặc nặng, nếu giúp mà xảy chuyện, Ông Chu sẽ áy náy. Ông : "Thành Tâm, con chở tiểu Uyển phía uống nước."

Hơn nữa, Ông Chu chút mê tín, ông tin ở hiền gặp lành, tích phúc sẽ phúc báo. Ông vốn lương thiện, đến mức lấy đức báo oán, nhưng cũng thể thấy nguy mà cứu. Sắc mặt Ôn Uyển trông thực sự tệ.

Chu Thừa Tâm chở Ôn Uyển thành vấn đề, nhưng cô còn một chiếc xe đạp nữa: "Vậy xe đạp của cô thì ?"

Ông Chu Giang Hạ: "Tiểu Hạ, con thể đạp xe ?"

Giang Hạ gật đầu: "Được ạ."

Rồi cô đưa bình nước cho Chu Thừa Lỗi.

Chu Thừa Lỗi đón lấy, vặn nắp : "Cha, cha đưa xe của cha cho Giang Hạ đạp."

Ông Chu lập tức đồng ý: "Được! Cha sẽ đạp xe của tiểu Uyển, xe cô to hơn, sợ tiểu Hạ quen."

Thế là Giang Hạ đạp chiếc xe nữ của , Ông Chu đạp chiếc xe đạp cào cào của Ôn Uyển, Chu Thừa Tâm chở Ôn Uyển, cùng thêm vài trăm mét nữa thì gặp một con suối nhỏ.

Họ dừng xe bên đường, theo lối nhỏ xuống suối.

Chu Thừa Lỗi để xuống , và Giang Hạ ở trông xe.

Đợi ba rửa mặt xong, lấy đầy một bình nước lên, Chu Thừa Lỗi mới dắt Giang Hạ xuống suối.

Nước suối mát lạnh, Giang Hạ rửa mặt và tay, cảm thấy tinh thần sảng khoái hẳn.

Chu Thừa Lỗi rửa tay mặt xong, thấy bên cạnh một cái cây nở hoa đỏ, liền dắt Giang Hạ gần. Anh hái một bông hoa nở hết, bỏ đài hoa , đưa bông hoa đến miệng cô: "Hút thử ."

Giang Hạ hút một cái, mắt sáng lên, mặt đầy kinh ngạc: "Ngọt! Mật hoa?"

Chu Thừa Lỗi ánh mắt đầy vui thích, gật đầu, ngay cô từng ăn qua, hỏi: "Còn nữa ?"

"Có!" Giang Hạ gật đầu.

Chu Thừa Lỗi hái.

Thế là ba đường xuống, một đang hái hoa, một đang hút mật.

Ôn Uyển uống một bình nước suối, rửa mặt tay xong, cả như sống . Cô hai với tâm trạng phức tạp.

Chu Thừa Lỗi thực sự là một đàn ông tuyệt vời.

Có năng lực, kiếm tiền, chu đáo chiều vợ, thậm chí còn chút lãng mạn, đúng là mẫu chồng lý tưởng.

Giá như cô tái sinh sớm hơn một chút thì mấy!

Ông Chu híp mắt con trai chiều vợ: "Con trai chiều vợ quá thôi! Hôm nay học chiêu mới tán tỉnh, ngày mai tài lộc ào ào kéo đến!"

Cuối cùng, Chu Thừa Lỗi hái hết những bông hoa nở hết cây, còn hái thêm một bông cài lên tai Giang Hạ.

Giang Hạ ngượng ngùng, bẽn lẽn gỡ xuống, trừng mắt với .

Chu Thừa Lỗi , lấy bông hoa cô gỡ, cài lên chiếc nón lá của cô, nắm tay cô: "Đi thôi!"

 

Loading...