Thập Niên 80: Khi Pháo Hôi Xuyên Sách Đấu Với Nữ Chủ Trọng Sinh - Chương 132: Lại Thêm Bão
Cập nhật lúc: 2025-11-27 16:17:20
Lượt xem: 253
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Những chiếc thuyền đ.á.n.h cá từ xa trở về chìm nổi giữa biển cả mênh mông, khi ẩn khi hiện.
Giang Hạ tận mắt chứng kiến một con thuyền sóng lớn nhấn chìm, tim cô như nhảy khỏi lồng ngực!
May mắn , một lúc , con thuyền ngoi lên.
Giang Hạ biển cả cuồn cuộn sóng dữ, những chiếc thuyền đ.á.n.h cá chật vật gồng tìm cách cập bờ.
cô vẫn thấy bóng dáng con thuyền quen thuộc.
Điền Thái Hoa lo lắng yên: "C.h.ế.t mất thôi! Sáng nay còn yên , tự nhiên sóng to gió lớn thế !"
Bà Chu quát mắng: "Phù phù! Cô im miệng ngay!"
Cái chuyện "c.h.ế.t chóc" gì ở đây, bà cực kỳ ghét cái miệng lưỡi của Điền Thái Hoa.
Điền Thái Hoa im bặt.
Thời gian trôi qua từng phút, từng chiếc thuyền lượt cập bờ trong tình cảnh nguy hiểm và t.h.ả.m hại.
Sóng gió ngày càng dữ dội, bến cảng giờ chẳng còn ai vững nổi. Giang Hạ lùi mãi, lùi mãi, nhưng vẫn thấy con thuyền nhà .
Mặt trời lặn, ánh hoàng hôn trải dài khắp bầu trời, biển xanh thẫm khoác lên một màu cam kỳ lạ, hùng vĩ đáng sợ.
Trời dần tối, sắc cam bao phủ thế giới cũng nhạt dần.
Trên biển giờ chẳng còn bóng thuyền nào nữa, tất cả thuyền đ.á.n.h cá trong làng đều trở về, phần lớn neo đậu ở khu tránh bão.
Duy chỉ thuyền nhà họ vẫn thấy .
" lễ ở đình làng thôi!" Bà Chu hoảng hốt, đầu chạy thẳng về hướng đình làng.
Điền Thái Hoa cũng mặt mày tái mét chạy theo.
Giang Hạ đó, gió thổi ào ào khiến áo cô bay phần phật, hai b.í.m tóc tung bay, bụi đất cuốn mù mịt, cô suýt nữa vững.
Gió thổi cát bay mắt, mắt cô đỏ hoe, nhưng cô dám chớp, cứ dán mắt mặt biển cuồn cuộn sóng dữ.
Sóng đ.á.n.h liên hồi, lớp chồng lớp khác, tầm của Giang Hạ liên tục che khuất.
cô vẫn hy vọng thể thấy điều gì đó trong khoảnh khắc sóng rút.
Cô Chu Thừa Lỗi sẽ .
Nam chính mà, thể chuyện gì chứ?
cô sợ sự xuất hiện của đổi kết cục của .
Khi đối mặt với nỗi sợ tột cùng, con dễ sinh những suy nghĩ viển vông, cô cũng ngoại lệ.
Dù cô cố ngăn bản nghĩ đến, nhưng vẫn kìm .
Không bao lâu, Giang Hạ cuối cùng cũng thấy một con thuyền chòng chành giữa biển, chìm nổi trong sóng lớn.
Có lúc sóng ném lên cao, lúc nhấn chìm.
Mỗi như , tim Giang Hạ như nhảy khỏi lồng ngực, nhưng con thuyền cũng dần tiến bờ!
Giang Hạ thấy một bóng quen thuộc nhanh chóng nhảy xuống thuyền.
Ánh mắt hai gặp trong trung, mỉm .
Rồi ngay đó, ngọn sóng khổng lồ ập tới, nuốt chửng nụ .
Mộng Vân Thường
Chu Thừa Lỗi vội vàng nắm lấy cột neo, nhanh chóng quấn dây thừng cột.
Bà Chu quỳ xuống: "Tạ ơn trời đất! Cảm ơn..."
Điền Thái Hoa cũng lau nước mắt.
Hai cha con tiếp tục vật lộn với sóng gió để khiêng từng bao bào ngư xuống thuyền.
Đến lúc , Giang Hạ mới thực sự hiểu cuộc sống của ngư dân là đối mặt với sóng to gió lớn như thế nào.
Mỗi đồng tiền kiếm đều đ.á.n.h đổi bằng rủi ro khôn lường.
________________________________________
Đêm đó, bên ngoài mưa gió ầm ầm.
Chu Thừa Lỗi sấp giường, Giang Hạ giúp xoa dầu.
Lưng bầm tím khắp nơi, do sóng lớn khiến một chiếc xô nước gió thổi bay trúng .
Không chỉ , Ông Chu và Chu Thừa Tâm cũng thương.
Giang Hạ đổ một ít dầu lên lưng , nhẹ nhàng xoa đều.
"Nguy hiểm quá, nếu dự báo thời tiết bão thì đừng khơi nữa."
"Ừ, bão sẽ ." Biết cô lo lắng, Chu Thừa Lỗi hứa chắc.
Khi trở về, thấy cô đó một , tim như kim châm.
Trên đường về nhà, nắm tay cô, cảm nhận bàn tay cô run nhẹ.
Trận bão thực sự quá lớn, cả mẻ lưới đều trôi hết, nếu bào ngư để trong khoang chứa, lẽ cũng chẳng còn gì.
Thuyền suýt nữa thì lật, cũng suýt rơi xuống biển.
Giang Hạ gì thêm, chỉ nhẹ nhàng xoa dầu lên lưng , cố gắng để dầu thấm sâu, nhưng sợ đau. "Đau ?"
Lưng vốn đầy sẹo, giờ thêm một mảng bầm đen, ảnh hưởng đến cột sống .
"Không đau, em thể mạnh tay hơn, như tan m.á.u bầm nhanh hơn." Cô xoa nhẹ như , khiến cả như bốc lửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-khi-phao-hoi-xuyen-sach-dau-voi-nu-chu-trong-sinh/chuong-132-lai-them-bao.html.]
Giang Hạ liền dùng lực mạnh hơn.
sức lực của cô đối với Chu Thừa Lỗi vẫn quá nhẹ, cảm thấy đau, chỉ thấy nóng rát!
Chu Thừa Lỗi cố nén chịu, trán đẫm mồ hôi.
Giang Hạ thấy vẻ đau đớn, liền dừng tay, lo lắng hỏi: "Đau lắm ? Có thương ở xương sống ?"
Nếu xương tổn thương mà cô xoa mạnh như , càng thêm tệ ?
"Không ." Chu Thừa Lỗi kéo cô lòng, đó dùng hành động chứng minh rằng hề thương ở eo.
Thế giới mang đến cho một trận cuồng phong.
Hắn cũng mang đến cho cô một trận bão tố, thấm đẫm mùi dầu xoa bóp.
Không khí tràn ngập mùi thuốc, mùi rượu, khiến say đắm, thể tự thoát.
Nửa đêm, Giang Hạ một tiếng sét đ.á.n.h thức giấc.
Chu Thừa Lỗi ôm cô lòng, nhẹ nhàng vỗ về.
Tiếng sét quá lớn, khiến Giang Hạ thể ngủ , cô lo lắng ngói nhà gió thổi bay, sợ dột.
Hắn liền hôn cô, khiến cô còn thời gian để sợ hãi, mệt tự khắc sẽ ngủ .
Cuối cùng, Giang Hạ thực sự mệt đến mức ngủ , quả nhiên chẳng còn gì lo lắng nữa.
Gần sáng, Chu Thừa Lỗi tỉnh giấc, định dậy nhưng Giang Hạ trong lúc ngủ vẫn ôm chặt , chịu buông.
Hắn nhịn .
Lần nữa tỉnh dậy, là trưa.
Bên ngoài mưa như trút nước, tiếng mưa đập mái ngói hòa cùng tiếng gió rít, rả rích ngớt.
Giang Hạ cựa , cảm thấy ê ẩm, chỗ nào là đau.
Người bên cạnh còn, chỗ cũng còn ấm.
Cô cố gắng chịu đựng cơn đau để dậy, quần áo, phát hiện khắp đều là dấu hôn, mặc áo lót cũng cảm thấy khó chịu.
Vừa xong quần áo, cửa phòng liền gõ.
Chu Thừa Lỗi , đẩy cửa thấy đóng liền Giang Hạ dậy, gõ cửa.
Giang Hạ mặc xong quần áo, bước đến mở cửa, liếc một cái.
"..."
Chu Thừa Lỗi hiểu sáng sớm gì khiến cô giận.
Hắn khép cửa , kéo cô lòng, cúi xuống hôn trán cô: "Sao thế?"
Giang Hạ thấy vết đỏ cổ , dù cài khuy đến đỉnh cũng che .
Cô nhớ đêm qua cũng kìm mà c.ắ.n lên vai một cái.
Hình như còn c.ắ.n chảy máu.
Nghĩ như , cô thấy cũng công bằng!
Mặt cô đỏ bừng: "Em đói ."
Chu Thừa Lỗi liền buông cô , sợ cô đói nên xem cô dậy .
Giang Hạ ngoài đ.á.n.h răng rửa mặt,
Chu Thừa Lỗi cũng theo, mang bữa sáng kiêm bữa trưa bàn.
Một tô cháo bào ngư hải sâm lớn, hai quả trứng ốp la lòng đào, một bắp ngô, một miếng cá bơn chiên giòn, vài cọng rau xanh.
Dinh dưỡng cực kỳ đầy đủ.
Giang Hạ cũng đói thật, ăn hết sạch.
Ăn xong, cô bếp giúp đỡ.
Trời mưa, sợ bào ngư phơi khô sẽ hôi, bà Chu và Ông Chu đang trong bếp sấy khô bào ngư.
Giang Hạ thấy hai mồ hôi nhễ nhại, áo ướt đẫm, định giúp đốt lửa, bà Chu : "Không cần, cần, lửa khó điều chỉnh lắm, để chúng lo."
Sấy bào ngư cần lửa cầu kỳ, khói, nếu bào ngư sẽ ám mùi, còn giá trị.
Cũng để lửa quá to, nếu sẽ cháy khét, bán .
Bà Chu quen việc , thường nếu cá phơi khô, bà đều sấy như , thể kiểm soát .
Ông Chu vẫy tay gọi Giang Hạ: "Tiểu Hạ, đây."
Giang Hạ tưởng việc cần giúp, liền tới.
Chu Thừa Lỗi kéo cô , "Ba, để con."
Ở đây sấy bào ngư nóng lắm, Giang Hạ chịu ?
Ông Chu quát: "Con biến ! Ba chỉ Tiểu Hạ sờ mấy con bào ngư thôi!"
Bàn tay của thằng con trai hôi hám sánh với bàn tay chiêu tài của Giang Hạ?
Chu Thừa Lỗi: "..."