Thập Niên 80: Khi Pháo Hôi Xuyên Sách Đấu Với Nữ Chủ Trọng Sinh - Chương 139: Còn Một Cây Nữa

Cập nhật lúc: 2025-11-27 16:17:27
Lượt xem: 244

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ôn Uyển cũng ngắm bao lâu, chỉ thấy họ đào lên ngày càng nhiều, và cảm nhận rõ ràng đó là một bụi san hô cực kỳ lớn!

Cuối cùng, khi họ kết thúc công việc đào bới, Ôn Uyển thấy một cây san hô đỏ sẫm màu Chu Thừa Lỗi đưa cho Giang Hạ bằng cả hai tay.

Một cây san hô đỏ nguyên vẹn, màu sắc đỏ thẫm rực rỡ!

Lớn đến mức khó tin!

Chỉ cần qua giá trị của nó hề tầm thường!

Giang Hạ ôm lấy nó, cây san hô cao đến nửa cô, che khuất cả khuôn mặt!

Giang Hạ đến nỗi mắt cũng cong , một cây san hô tương lai giá trị hàng triệu!

Chu Thừa Lỗi , khóe miệng nhẹ nhàng nhếch lên.

Ôn Uyển siết chặt nắm đấm, sự bất mãn và phẫn nộ khiến cô run lên.

Lại họ giành mất !

Rõ ràng là cô đến tìm san hô , cũng là cô nhặt một mảnh san hô đầu tiên, tại ông trời thích trêu đùa như ?

Tại luôn đối xử bất công với cô?

Luôn chỉ cho cô một chút ngọt ngào nhỏ nhoi, trong khi dành cả một vương quốc sô-cô-la cho Giang Hạ!

Tất cả đều im lặng ngắm cây san hô đỏ , thể rời mắt, chỉ cảm thấy nó thật phi thường!

Điền Thái Hoa hiểu lắm, chỉ thấy nó đỏ sẫm một cách kỳ lạ, liền hỏi: "Cây san hô đỏ giá trị ?"

Ông Chu vui mừng khôn xiết, mãi mới lấy giọng: "Có thể dùng bảo vật gia truyền, cháu thấy giá trị ?"

Điền Thái Hoa: "..."

Dù mặt dày đến , lòng chua xót thế nào, cô cũng thể thốt câu: "Bảo vật gia truyền nhà cháu phần ?"

Giang Hạ và Chu Thừa Lỗi đến giúp họ đ.á.n.h cá, nhưng nghĩa là những thứ họ nhặt cũng thuộc về họ.

Điền Thái Hoa thở dài trong lòng, tại vận may như rơi tay ?

Giang Hạ ôm một lúc thấy mỏi, liền đưa cho Chu Thừa Lỗi: "Nặng quá."

Chu Thừa Lỗi vội vàng đỡ lấy.

Khi cây san hô đỏ đào lên, mặt trời cũng lên cao, Ông Chu vui vẻ với các con trai: "Được , lên thuyền việc thôi! Thừa Lỗi, cháu ở bãi biển lên thuyền?"

Chu Thừa Lỗi trong lòng dĩ nhiên , nhưng hôm nay khơi là để giúp cả thu hoạch bào ngư trong hang đá, nên đáp: "Lên thuyền."

Mộng Vân Thường

Giang Hạ: "Anh mang cây san hô đỏ lên thuyền, cẩn thận đặt nó ở nơi an ."

Ông Chu leo lên thuyền, liền : "Đưa , sẽ cất nó cẩn thận."

Chu Thừa Lỗi đưa cây san hô cho Ông Chu, dặn dò Giang Hạ: "Em ở bãi biển cẩn thận, đừng đến gần đống đá, cũng đừng xuống biển, chỉ nhặt một ít vỏ sò về ăn thôi, hiểu ?"

Giang Hạ: "Em , em sẽ ở bãi biển xem còn san hô . Lần nhặt một mảnh nhỏ ? Nhìn giống cây chúng đào lên, em sẽ tiếp tục tìm! Biết còn một cây nữa!"

Giang Hạ sai, cây san hô họ đào lên nguyên vẹn, màu đỏ sẫm hơn và tuổi đời lâu hơn mảnh Ôn Uyển nhặt , rõ ràng cùng một cây.

Ôn Uyển: "..."

Đây là loại ?

Khác gì cướp giật?

Tức c.h.ế.t !

Lại còn san hô đỏ nữa? Điền Thái Hoa lập tức : "Vậy em cũng ở bãi biển tìm, em cùng tiểu Hạ."

cũng một bảo vật gia truyền!

Chu Thừa Tâm xong liền : "Được, em ở với tiểu Hạ, đừng đến chỗ nguy hiểm."

Thế là đàn ông lượt trở thuyền.

Chu Thừa Lỗi nhặt đôi ủng của Giang Hạ: "Đi giày , đừng dính nước nữa."

Giang Hạ: "Không cần, chân cát ."

Chu Thừa Lỗi liền xuống, vỗ sạch cát chân cô.

Giang Hạ rụt chân : "Em tự ."

Chu Thừa Lỗi bỏ qua lời cô, nắm lấy mắt cá chân cô: "Vịn , nhấc chân lên, đừng để ngã."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-khi-phao-hoi-xuyen-sach-dau-voi-nu-chu-trong-sinh/chuong-139-con-mot-cay-nua.html.]

Chu Thừa Lỗi nhẹ nhàng nâng chân Giang Hạ lên.

Giang Hạ vội vịn vai để giữ thăng bằng.

Anh vỗ sạch cát chân cô, kéo ống quần xuống, xỏ ủng chân cô.

Xong một chân, tiếp tục tương tự với chân .

Trên thuyền, Chu Thừa Tâm và Chu Thừa Sâm đang đợi lên, nhưng ở đó tỉ mẩn giúp vợ giày?

Hai em hẹn mà cùng nghĩ: Lão tứ sợ vợ thật ?

Điền Thái Hoa cũng chằm chằm, đàn ông nhà họ Chu vốn đối xử với vợ, nhưng ai chiều chuộng như Chu Thừa Lỗi! Anh cưng chiều vợ như một đứa trẻ !

Ôn Uyển tức giận đến mức mặt đen , thấy Chu Thừa Lỗi quỳ xuống nắm chân Giang Hạ, vỗ sạch cát với vẻ mặt nghiêm túc và chăm chú, góc nghiêng tuấn tú dịu dàng, như đang đối xử với một bảo vật, cẩn thận hơn cả lúc đào san hô đỏ.

Lòng Ôn Uyển càng thêm bất mãn!

Chu Thừa Lỗi thật sự quá !

Đàn ông như ai mà thích?

Càng thấy Chu Thừa Lỗi đối xử với Giang Hạ, cô càng thêm phẫn uất.

Sự bất mãn trong lòng Ôn Uyển ngày càng lớn, run rẩy!

Đây là đàn ông tuyệt vời mà cô nhắm từ khi trọng sinh.

Đây là chồng trong giấc mơ của cô, nhưng Giang Hạ chiếm mất!

Giang Hạ ngoài gia thế hơn một chút, da trắng hơn một chút, một kẻ chỉ dựa cha , gì xứng đáng với ?

Hơn nữa, Giang Hạ chính là một con điếm giả nai!

Chu Thừa Lỗi xỏ giày xong cho Giang Hạ, dậy, cảm nhận ánh mắt ai đó đang . Anh ngẩng lên, gặp ánh mắt của Ôn Uyển, lạnh lùng và cảnh cáo.

Ôn Uyển: "..."

Lúc , Ông Chu đưa túi ni lông, xô nước, nón lá và tay áo của Giang Hạ xuống.

Chu Thừa Lỗi thu hồi ánh mắt, nhận lấy đồ đội nón lên đầu cô, dặn dò: "Chúng xa, chuyện gì em vẫy tay mạnh, sẽ thấy."

Giang Hạ ngại ngùng ánh mắt , giật lấy tay áo từ tay , tự đeo : "Biết , lên thuyền !"

Chu Thừa Lỗi lúc mới lên thuyền rời .

Giang Hạ với Điền Thái Hoa: "Chị dâu, chúng tìm xem còn san hô ."

"Ừ!" Điền Thái Hoa tràn đầy hi vọng, cô cũng bảo vật gia truyền.

Ôn Uyển: "..."

Giang Hạ xách xô nước, dạo bãi biển, thấy chỗ nào bong bóng nước liền đào lên, nhặt một ít vỏ sò mang về.

Ôn Uyển cũng tìm nữa, kéo Chu Quốc Hoa theo sát Giang Hạ, chỉ cách một bước.

Muốn mửa thật!

Giang Hạ cũng để ý.

Điền Thái Hoa chịu : "Hòn đảo hoang lớn thế, các theo chúng gì? Tránh xa !"

Ôn Uyển: "Đảo là của chị ? Chị đường chị, đường , chúng thế nào liên quan gì đến chị? Có giỏi thì mua đảo đuổi !"

Điền Thái Hoa: "..."

Con điếm khốn !

Sao giờ nó đáng ghét thế?

Giang Hạ: "Chị dâu, chúng lên xem."

Lý do Giang Hạ đến hòn đảo , cô nhớ trong sách một tình tiết liên quan đến Lão Quách.

Tổ tiên Lão Quách là cướp biển, trong sách rằng ông nội trong thời kỳ đặc biệt giấu một vàng bạc châu báu đảo, nên cô đến tìm.

Chỉ là Ôn Uyển đang ở đây, cô lười tìm kỹ, hãy dạo để quen với địa hình !

Hai lên phía đảo, thấy chỗ bong bóng, Giang Hạ vẫn đào thử.

Không thể phủ nhận, khi vận may đến, tiền tài tự động tìm đến!

Giang Hạ xẻng xuống đất, thấy một màu đỏ lóe lên.

Ôn Uyển thấy liền lao tới!

Loading...