Thập Niên 80: Khi Pháo Hôi Xuyên Sách Đấu Với Nữ Chủ Trọng Sinh - Chương 143: Ai mới là người quan trọng nhất?

Cập nhật lúc: 2025-11-27 16:31:13
Lượt xem: 236

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lý Tú Hàm liếc đống tài liệu ôn thi cao đẳng, ngạc nhiên Giang Hạ:

"Tiểu Hạ, em vẫn tham gia thi đại học ?"

" !" Giang Hạ liếc đồng hồ, bốn giờ, cô bến tàu, liền ôm gói đồ về phòng cất cẩn thận.

Lý Tú Hàm lòng dậy sóng.

Không lẽ nào? Cô vẫn thi đại học?

Chẳng lẽ sợ thi trượt, khiến cả nhà họ Chu mang tiếng theo ?

Lý Tú Hàm thể tưởng tượng cảnh năm khi kết quả thi công bố, đồng nghiệp sẽ hỏi bà: "Chị dâu nhà chị thi đậu ? Đây là thứ tư nhỉ?"

Thật là mất mặt!

Chu Thừa Lỗi thèm quản cô ?

Đã chồng , còn thi cử gì nữa?

Giang Hạ nhận ánh mắt kinh ngạc và khinh thường của Lý Tú Hàm, nhưng điều đó nghĩa lý gì?

cần, cũng chẳng nghĩa vụ quan tâm đến cảm xúc của khác!

Giang Hạ cất đồ xong, bước , vườn tìm bà Chu:

"Mẹ, con bến tàu nhé!"

Bà Chu đang cho gà ăn, mỗi ngày hai sáng tối. Đàn gà con lông tơ ngày giờ lớn hơn một chút, còn đáng yêu nữa.

Bà Chu đáp: "Sớm thế ? Con , lát nữa ."

"Vâng."

Giang Hạ đáp thẳng tiến bến tàu.

Trong thư, Trương Phụ Nghiên rằng cô gửi cá khô, cả nhà ăn đều khen ngon. Ông nội cô định mua một trăm cân cho nhà ăn cơ quan.

Nhà ăn cơ quan dì của Trương Phụ Nghiên cũng mua một trăm năm mươi cân cá khô, nhờ Giang Hạ rảnh thì mang đến nhà xuất bản.

Còn phần cá khô của gia đình Trương Phụ Nghiên thì gửi ga tàu, nhờ trưởng ga sắp xếp chuyển lên Bắc Kinh, cô dặn dò chu .

Ngoài , Trương Phụ Nghiên còn sẽ mang ít cá khô đến nhà ăn trường xem thích .

rõ sẽ đặt hàng thường xuyên, nhưng "thử nghiệm" cũng mang hàm ý đó.

Giang Hạ kỳ vọng nhiều nhà ăn trường học. Hồi kiếp học, cô từng thấy cá khô xuất hiện ở đó, hoặc lẽ hồi đó cô quá nghèo, chỉ dám mua đồ rẻ nhất nên để ý.

việc nhắc nhở cô thể cung cấp cá khô cho nhà ăn xưởng may của .

Khi gần đến bến tàu, Giang Hạ gặp đội sản xuất. Vừa thấy cô, lớn tiếng:

Mộng Vân Thường

"Giang Hạ, đúng lúc quá! Có điện thoại tìm em, mười phút nữa họ gọi ."

Giang Hạ cảm ơn, liếc bến tàu, chỉ hai thuyền cập bến, nhưng ngoài khơi xa, vài chiếc thuyền đang trở về.

Cô quyết định đến đội sản xuất chờ điện thoại.

Mười phút , chuông điện thoại vang lên đúng lúc. Người đội sản xuất bắt máy , đưa cho Giang Hạ.

Giang Hạ "Alô" một tiếng, đầu dây bên vang lên giọng hào hứng của Giang Đông:

"Chị, nhận bưu kiện ?"

"Rồi, mua nhiều len thế?"

"Chị học đan áo len ? Mua nhiều cho chị luyện tay, nhớ chiếc khăn đầu tiên đan cho em! Chị từng hứa mà!"

Giang Hạ thở phào nhẹ nhõm, hóa nguyên chủ cũng đan, chỉ mới học.

"Được , đợi khi nào chị đan thì sẽ đan, giờ thời gian."

Lúc , Giang Hạ thấy giọng Diệp Hàm:

"Giang Đông, em khăn ? Chị cũng đan, chị đan cho em, đừng phiền chị Giang Hạ. Khăn đầu tiên của chị chắc chắn đan cho rể chứ."

Giang Hạ nhíu mày, hỏi:

"Em nhận thư chị gửi ?"

"Chị gửi thư cho em? Chưa nhận ! Trong thư ?"

Giang Hạ: "Muốn nhờ em mua giúp chị một chiếc máy ảnh. Tiền chị sẽ trả khi em về ăn Tết hoặc chuyển khoản cho em?"

Giang Đông xong lập tức :

"Trả tiền gì? Sao chị khách sáo với em thế? Em tiền, em mua cho chị, mua xong gửi về ngay. Chị nhớ kỹ mấy tài liệu ôn thi em gửi nhé, câu nào hiểu cứ gọi hỏi em. Em đợi chị ở Bắc Kinh đấy!"

Giang Hạ: "Biết , nếu em thiếu tiền thì báo chị. Máy ảnh cần mua loại đắt, mua rẻ nhất thôi, chị chỉ dùng chụp ảnh lưu niệm bình thường."

"Yên tâm ! Em đủ tiền, em giờ đang kiếm tiền ?" Giang Đông đắc ý .

Hai chị em thêm vài câu cúp máy, vì cước điện thoại đắt, cước đường dài còn đắt hơn.

Bắc Kinh

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-khi-phao-hoi-xuyen-sach-dau-voi-nu-chu-trong-sinh/chuong-143-ai-moi-la-nguoi-quan-trong-nhat.html.]

Giang Đông cúp máy, sang Diệp Hàm:

"Em đợi một chút, về ký túc xá lấy ít phiếu ngoại hối, ngoài ăn tối. Ăn xong đến Cửa hàng Hữu nghị xem đồ."

Diệp Hàm vô cùng ngạc nhiên, mua gì mà đến Cửa hàng Hữu nghị, còn cần dùng phiếu ngoại hối?

Cửa hàng Hữu nghị chỉ bán hàng nhập khẩu, hàng cao cấp!

Cô lớn lên đến giờ từng bước chân đó.

nhịn hỏi:

"Chị Giang Hạ bảo em mua gì ?"

"Máy ảnh."

Diệp Hàm xong buột miệng:

"Máy ảnh? Máy ảnh đắt ? Em lấy tiền chị ?"

Giang Đông liếc cô, thản nhiên đáp:

"Cô là chị của , lấy tiền?"

Từ nhỏ đến lớn, tất cả tiền tiêu vặt của chị đều dành cho . Anh rể mua đồ cho , đưa tiền cũng chẳng hề do dự.

"Chị chồng ! Chị gia đình riêng, yêu riêng, em cũng gia đình riêng, huống chi em ruột còn minh bạch tài sản nữa là!"

Diệp Hàm cảm thấy Giang Đông thật .

Anh dường như cho rằng việc dùng tiền của cho chị gái là lẽ đương nhiên!

Con gái lấy chồng như nước đổ !

Chỉ phụ nữ giúp đỡ gia đình, hỗ trợ em, đó là báo hiếu. Chứ chuyện nhà ngoại ngừng chu cấp cho con gái xuất giá?

Giang Hạ thật lương tâm, chồng còn về nhà ngoại xin xỏ, chiếm tiện nghi của em trai.

đổi suy nghĩ của Giang Đông, nếu kết hôn, cứ tiếp tục chu cấp cho chị gái, thì còn ?

Trong trường cũng bạn máy ảnh, cô một chiếc máy ảnh nội địa rẻ nhất cũng hai trăm tệ, đắt hơn thì bốn trăm tệ, một máy nhập khẩu còn đắt hơn.

Anh còn đến Cửa hàng Hữu nghị mua, dù cô giá ở đó bao nhiêu, nhưng hai ba trăm tệ thì mua , ?

Giang Đông gì. Chị gái dù chồng vẫn là chị gái của !!!

Diệp Hàm :

"Em mua cho chị một đống len hết hơn một trăm tệ , máy ảnh đắt như , nhất nên lấy tiền chị ."

Giang Đông vẫn im lặng.

Diệp Hàm thấy vui, nghĩ quá vội vàng, vội :

"Em chỉ lo đủ tiền nên mới . Giờ mở cửa hàng, cần tiền ? Anh còn định hợp tác với sư nghiên cứu cái gì đó ? Nếu đủ tiền thì ? Nếu đủ tiền, thì mua gì cho chị Giang Hạ cũng ! Sau kiếm nhiều tiền hơn, thể mua quà hơn cho chị ?"

Giang Đông xong, trong lòng mới thoải mái hơn chút:

"Anh đủ tiền, em lo."

Diệp Hàm liền vòng tay qua cánh tay , hình mềm mại áp sát, giọng dịu dàng:

"Vậy về ký túc xá lấy phiếu ! Mình đến Cửa hàng Hữu nghị mua máy ảnh cho chị Giang Hạ. Em đợi ở đây."

Giang Đông cứng đờ, bản năng là chống cự, liếc xung quanh, còn nhiều bạn học qua !

"Anh về lấy phiếu ." Anh vội rút tay , chạy về ký túc xá.

Diệp Hàm theo bóng xa dần, mím môi.

Trong lòng , cô vẫn còn thua xa chị gái ?

Phải khiến Giang Đông yêu cô, yêu điên cuồng, đặt cô lên hàng đầu!

Nếu , cứ ba bữa mua đồ cho chị gái, thì tiền kiếm đều đổ hết Giang Hạ.

Đó đều là tài sản chung của vợ chồng họ !

Làm thế nào để say đắm cô, lời cô răm rắp?

Ít nhất vị trí của cô trong lòng vượt qua Giang Hạ chứ?

Cô mới là thiết nhất với mà!

Hay vì hiện tại cô trở thành thiết nhất, nên trong lòng , một chị xuất giá còn quan trọng hơn cô?

Diệp Hàm nghĩ đến đây, quyết tâm càng thêm vững!

Giang Đông vội vàng về ký túc xá lấy ít phiếu ngoại hối, chạy đến chỗ Diệp Hàm, :

"Đi thôi!"

Diệp Hàm mỉm dịu dàng, thuận tay vòng qua cánh tay , áp sát gần, như vô tình, cọ nhẹ một cái.

 

Loading...