Thập Niên 80: Khi Pháo Hôi Xuyên Sách Đấu Với Nữ Chủ Trọng Sinh - Chương 145: Em có chuyện muốn nói với anh!

Cập nhật lúc: 2025-11-27 16:31:15
Lượt xem: 231

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ông Chu hiền hậu hỏi Chu Thừa Lỗi: "Con dâu nghĩ cách kiếm tiền gì ?"

Chu Thừa Lỗi bước xuống thuyền: "Chắc là thu mua cá khô."

Thu mua cá khô? Ông Chu suy nghĩ một chút, thấy việc cũng tệ. Họ quen Lão Hầu, thể mua bán kiếm lời, giờ cải cách mở cửa, nhiều buôn chuyến cũng hoạt động công khai, chuyện mua bán kiếm lời chắc cũng đáng lo.

Thuyền của Ôn Uyển và Chu Quốc Hoa cũng cập bến lúc . Từ xa, Ôn Uyển thấy Giang Hạ dân làng vây quanh như vây trăng, trong mắt thoáng hiện sự ngạc nhiên.

Mắt Giang Hạ chẳng thường ngước lên trời, ngày thường chẳng thèm tiếp xúc với ai trong làng ?

Hôm nay thế?

Sao vây quanh cô vui vẻ như ?

Trong lòng cô cảm thấy chắc chắn vấn đề, dò la một chút.

Lúc , Giang Hạ cũng thấy thuyền nhà về, cô với : "Mọi cá thì mang đến nhà em nhé! Thuyền nhà em về , em giúp một tay."

Nói xong, cô vượt qua đám đông, nhanh chóng bước về phía Chu Thừa Lỗi.

Chu Thừa Lỗi thấy Giang Hạ chạy về phía .

Anh nhanh chóng quấn dây thừng cột, bước tới đón cô.

Giang Hạ đến bên , thuyền nhà, thấy cá nhưng vẫn hỏi: "Hôm nay về sớm thế?"

Chu Thừa Lỗi kéo cô gần, dùng che chắn cho cô khỏi những ngư dân gánh cá qua: "Lần đừng nhanh thế, bến đông , cẩn thận gánh cá đụng ."

Giang Hạ liếc qua, bước sát hơn để tránh phiền khác.

Chu Thừa Lỗi ngửi thấy mùi hương đặc trưng của cô.

Anh đặt hai tay lên vai cô, bảo vệ ngực, dẫn cô lên thuyền.

Giang Hạ lên thuyền, giỏ cá tạp và giỏ cá nhỏ còn , hỏi: "Cá bán ở bến chợ ?"

"Ừ, hôm nay may mắn, đến ba giờ thuyền đầy nên chúng thẳng tiến bến chợ bán luôn."

Giỏ cá nhỏ là Chu Thừa Lỗi Giang Hạ món cá nhỏ cay để ăn vặt, nên đường về gặp đàn cá nhảy lên mặt nước liền vớt ngay.

Chu Thừa Sâm : "Hôm nay đúng là may thật! đ.á.n.h cá bao năm từng gặp vận may như hôm nay!"

Cá lớn hơn bốn trăm cân! Mà họ gặp !

Ông Chu lườm con: "Ít biển nên mới thấy lạ, mấy con khơi mà kêu là may? Chưa thấy cảnh tượng gì!"

Không gì! Từ ngày Thừa Lỗi biển, chuyện ông thấy nhiều !

Chu Thừa Sâm: "..."

Nghe bố như thể ông thường xuyên thấy cá lớn !

Giang Hạ bật .

Chu Thừa Lỗi lấy một xấp tiền đưa cho cô: "Cất , chuyển cá xuống thuyền."

Mộng Vân Thường

Giang Hạ cầm lấy, mắt thành vệt: "Nhiều thế? Có đến một nghìn ?"

Nhìn độ dày chắc hơn một nghìn nhỉ?

Chu Thừa Lỗi thấy vẻ mặt ham tiền của cô, trong mắt ánh lên nụ : "Ừ, hơn một nghìn một, chủ yếu là bắt con cá ngừ vây vàng dài ba mét, nặng hơn bốn trăm cân."

Giang Hạ nhét tiền túi, tiếc hôm nay khơi: "Cá ngừ vây vàng bốn trăm cân? Em thấy con nào to thế."

Không cá ngừ vây vàng và cá ngừ vây xanh khác chỗ nào nhỉ?

Chu Thừa Sâm: "Em thấy thì cũng thấy! Bến chợ xôn xao hết cả lên! Mấy nhà hàng tranh mua!"

Chu Thừa Lỗi: "Lần gặp mang về bán, cho em xem."

Chu Thừa Sâm: "..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-khi-phao-hoi-xuyen-sach-dau-voi-nu-chu-trong-sinh/chuong-145-em-co-chuyen-muon-noi-voi-anh.html.]

Lần gặp?

Nói như thể chắc chắn ? Anh cảm thấy cả đời gặp một cá lớn thế là may mắn cực lớn !

Giang Hạ lập tức khoát tay: "Không cần ! So với cá, em thích thấy xấp tiền dày hơn!"

Mang về bán thì giá sẽ thấp hơn.

Mắt em đáng giá thế!

Chu Thừa Lỗi bật .

Không cần bán cá, hai em chuyển hai giỏ cá xuống thuyền về nhà.

Ôn Uyển lúc mới xuống thuyền, kéo một phụ nữ gần Giang Hạ hỏi: "Bác ơi, đó chuyện gì thế? Làng chuyện gì ?"

"Không chuyện gì , con dâu nhà Thừa Lỗi bảo thu mua cá khô, nên đến hỏi xem cô thu loại nào."

Ôn Uyển nhíu mày: "Giang Hạ thu cá khô? Thu để gì?"

Một phụ nữ khác bê rổ cá tạp qua, liền : "Mẹ Tiểu Hạ là giám đốc xưởng may đấy! Thu cá khô gửi cho nhà ăn xưởng may của bà !"

" đấy, gửi cho nhà ăn, thu mua thường xuyên nữa! Thừa Lỗi lấy vợ quá, chỉ cần bán cá khô cũng kiếm kha khá tiền!"

"Trước cứ tưởng lấy vợ thành phố về chẳng gì, nhưng giờ xem là rước cả kho báu về nhà!"

"Giang Hạ phúc, đôi tai cô kìa, dày và mềm! Đàn bà thế lấy về là gia đạo hưng thịnh, chồng phát đạt."

" cũng thấy , đôi tay cô là tay hưởng phúc, nãy nắm tay cô , nhỏ nhắn mà mềm mại! Lòng bàn tay dày, ba gò nổi lên, nhà cho thuê."

"Còn cái mũi nữa, đầu mũi thịt, tiền!"

Hai phụ nữ hào hứng bàn luận.

Không chỉ , khác thấy cũng xúm : "Còn cái cằm nữa..."

"Lông mày cô cũng ..."

Ôn Uyển trầm ngâm, thu cá khô bán cho xưởng may?

Chắc chỉ thế ?

kiếp Chu Thừa Lỗi bắt đầu giàu thế nào, vì lúc đó cô lấy chồng, quan tâm đến .

Cô chỉ giải ngũ về đ.á.n.h cá, đó nhanh chóng mua thuyền, cùng trai thuê mấy vùng biển nuôi cá, nuôi tôm, thành công nuôi cả bào ngư và trai lấy ngọc.

Trang trại ngọc trai đó kiếm bộn tiền!

Chẳng lẽ lúc đầu Chu Thừa Lỗi giàu nhờ bán cá khô?

Nghĩ đến đây, Ôn Uyển xúc động, dù là bán cá khô thuê biển, đều cần nắm bắt thời cơ!

Đặc biệt là thuê biển, vùng biển ban đầu Chu Thừa Lỗi thuê hết, khác nuôi chỉ còn cách chọn vùng xa hơn!

Ôn Uyển nắm tay Chu Quốc Hoa: "Em chuyện với !"

Chu Quốc Hoa thấy cô chủ động nắm tay, mặt ửng đỏ: "Em gì?"

Ôn Uyển kéo xa đám đông mới : "Thu cá khô, chúng cũng thu cá khô, thu hết cá khô của dân làng, và ký hợp đồng với họ, cá khô của họ chỉ bán cho chúng ?"

Chu Quốc Hoa ngơ ngác: "Thu cá khô gì? Ký hợp đồng là ? Có cần thiết ? Bán cá khô thành phố, phiền phức lắm."

"Em mơ thấy Chu Thừa Lỗi thu cá khô bán kiếm nhiều tiền! Không chỉ thu cá khô! Chúng còn thuê biển, nuôi cá!"

Chu Quốc Hoa càng ngạc nhiên hơn: "Thuê biển nuôi cá? Cá nuôi ? Biển đầy cá, cứ đ.á.n.h bắt là , nuôi?"

Ôn Uyển tức giận tầm hạn hẹp của : "Cá biển đ.á.n.h bắt mãi ! Như Cá vàng đế, hai năm nay thấy ít ? Quan trọng nhất là em mơ thấy Chu Thừa Lỗi thuê một vùng biển rộng nuôi cá kiếm bộn tiền, vùng biển thích hợp để nuôi cá nhiều, thuê hết thì chúng hết! Anh nghĩ xem đúng !"

Kiếp rõ nhà Chu thuê vùng biển nào để nuôi cá, nhất định thuê !

 

Loading...