Thập Niên 80: Khi Pháo Hôi Xuyên Sách Đấu Với Nữ Chủ Trọng Sinh - Chương 173: Khó Chiều
Cập nhật lúc: 2025-11-27 16:31:44
Lượt xem: 232
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mấy Chu Thừa Lỗi khiêng mấy cái khung sắt bến tàu xong, nhưng vì cái khung sắt lớn phía hàn xong nên Chu Thừa Lỗi mượn nguồn điện ở chỗ thu mua để bố và mấy tiếp tục hàn. Còn cùng Giang Hạ lấy neo ở xưởng đóng tàu thành phố .
Giang Hạ nhân tiện đến xưởng đóng tàu ký xong đơn đặt hàng hai chiếc thuyền hôm qua. Đợi đến khi Chu Thừa Lỗi và Giang Hạ từ bến tàu thành phố trở về thì hơn tám giờ tối. Bến tàu lúc nhộn nhịp hẳn lên, nhiều thuyền đ.á.n.h cá đêm về sáng đang bán cá, dân làng kéo đến mua đông nghịt.
Chiếc thuyền lớn cập bến cũng mất khá nhiều thời gian, cuối cùng khi cập bến xong, bốn đàn ông cùng khiêng mấy cái khung sắt hàn xong lên thuyền lớn. Vật lộn cả buổi sáng, đến hơn mười giờ mới tới vùng biển đảo Ngọc Trai.
Đảo Ngọc Trai là tên do Giang Hạ đặt, bởi nhà cô thuê nơi , hai mươi năm tới sẽ là của nhà cô, nên cô đặt tên cho tiện phân biệt hai vùng biển thuê. Một cái gọi là đảo Ngọc Trai, một cái gọi là đảo San Hô, tên là ngay đảo nào thuộc vùng biển nào.
Ông Chu Giang Hạ gọi như , bảo: "Hai cái tên đặt lắm, là thấy giàu . Biết nhà cũng nuôi ngọc trai, bên nước Nhật cái gọi là 'cha đẻ ngọc trai' nuôi ngọc trai giỏi ? Ta cũng thử xem, cái nuôi đấy. Biết lão phu còn thành 'ông tổ ngọc trai'."
Cha thì đếch là gì, ông tổ mới là đỉnh cao!
Với bàn tay vàng của Vượng Tài, mỗi chạm con trai đều mở ngọc trai, con trai cô nuôi chắc còn ngoan hơn, ngọc trai chắc chắn sẽ to tròn bóng bẩy!
Vì , cơ hội trở thành "ông tổ ngọc trai" của ông là lớn!
Giang Hạ xong bật : "Bố, 'tổ ngọc trai' hơn ?"
Ông Chu mắt sáng lên: "! Tổ ngọc trai!"
Tổ còn đỉnh hơn cả ông!
Vẫn là tiểu Vượng Tài cao kiến.
Ông tổ ngọc trai , chắc chắn !
Giang Hạ ông Chu cho buồn , phía quần đảo xa xa.
Đảo Ngọc Trai gần đó là một quần đảo, nhiệt độ nước biển ở đây bao giờ xuống 20 độ C, độ mặn của nước biển cao, điều lợi cho cá phát triển nhanh.
Quan trọng nhất là vùng biển nhờ quần đảo nên là nơi tránh bão tự nhiên.
Những vùng biển thể nuôi bào ngư và trai ngọc thường sóng quá lớn, dòng chảy chậm, vì bào ngư và trai ngọc đều thích nơi sóng lớn, chúng ưa yên tĩnh.
Sóng lớn thì càng thích hợp để thả lồng nuôi cá đáy biển.
Tất nhiên là trừ ngày bão.
Ngày bão dù ở trong khu tránh bão cũng sóng, chỉ là ít hơn nhiều.
Chu Thừa Lỗi tìm một vị trí xa gần đảo, dừng thuyền .
Chu Thừa Tâm cũng dừng thuyền nhỏ bên cạnh .
Chu Thừa Lỗi mặc đồ lặn với Chu Thừa Tâm và Chu Vĩnh Quốc: " xuống xem , đợi thuyền."
Thế là Chu Thừa Lỗi mặc xong đồ lặn, nhảy xuống biển, lặn xuống đáy tìm vị trí thích hợp để đặt lồng. Anh bơi xa, tìm vị trí thích hợp nhất, ngoi lên mặt nước, vẫy tay với thuyền gần đó: "Mọi lái thuyền đến chỗ !"
Ông Chu và Chu Thừa Tâm luôn để ý mặt biển, vội lái thuyền đến.
Khi thuyền đến nơi, Chu Thừa Lỗi leo lên thuyền, cùng thả một trong những chiếc neo xuống biển.
Neo cộng với dây xích nặng, đơn vị tính bằng trăm tấn.
Vì khi thả neo từ thuyền xuống nhất là chọn đúng vị trí , thì nó đ.â.m xuống đáy biển, bám chặt, lúc đó nước sẽ khó di chuyển.
Giang Hạ giúp gì, cô câu cá, chỉ thấy bốn họ vật lộn vất vả, may mà cần cẩu, nhưng một cái neo cũng mất gần nửa tiếng mới thả xong.
Hơn nữa, cần cẩu còn phát tiếng kêu chói tai.
Thả xong một cái neo, lái thuyền đến vị trí khác để thả tiếp cái neo thứ hai.
Xong xuôi trùm lưới lên khung sắt, thành lồng nuôi, thả xuống biển.
Sau khi thả lồng xuống biển, lặn xuống đáy, cố định lồng, đóng cọc chặn , kẻo sóng cuốn .
Cố định lồng là công việc nước, ba đàn ông trẻ tuổi phiên mặc đồ lặn xuống .
Mất đúng sáu tiếng mới cố định xong.
Chu Thừa Lỗi cảm thấy đủ, sẽ mua thêm cột sắt để đóng cọc gia cố thêm.
Ông Chu và Giang Hạ thuyền yên tâm câu cá.
Cả đời ông Chu bao giờ câu cá vui như lúc !
Hai câu năm tiếng, tổng cộng câu bốn xô cá to.
Niềm vui ai hiểu ?
Đi biển cùng Vượng Tài là niềm vui vô tận, tiền bạc dồi dào.
Đứa con gái do ông đẻ nhỉ? Nếu nuôi từ nhỏ đến lớn, ông Chu nghĩ giờ là tỷ phú thế giới .
Không đúng, thời đó tỷ phú , chắc giờ ông là lãnh đạo một nước .
Chu Thừa Lỗi thấy Giang Hạ và bố câu khá nhiều cá ngon.
Chỉ là nhiều con đáng nuôi, vì cá lớn thì cần nuôi nữa.
Chu Thừa Lỗi chọn một con cá mú hơn hai cân, một con cá mú hổ tám lạng, hai con cá hồng nửa cân tám lạng, một con Cá vàng vàng nhỏ, và một con cá vẩu ba cân.
Cá mú và cá vẩu đều là loài thể lớn đến vài trăm cân, Chu Thừa Lỗi nuôi chúng trong hai lồng khác , cá mú hổ và cá mú đều thuộc họ cá mú nên nuôi chung.
Dù phần lớn cá mú thích sống đơn độc, ưa yên tĩnh thích sóng, và ý thức lãnh thổ, nhưng nhà thì chỉ nhiêu đó, đành chịu .
Những con cá còn đều thả chung một lồng.
Hiện tại lỗ lưới của hai lồng còn khá lớn, cá nhỏ tôm bé đều thể chui , lo chúng đói c.h.ế.t, ngày mai sẽ thả thêm ít cá nhỏ tôm bé cho chúng ăn, để chúng lớn nhanh hơn.
Bây giờ nuôi thử , đợi xác nhận những con cá nuôi , Chu Thừa Lỗi sẽ thêm vài lồng thả xuống biển, dùng thuyền lớn mua một lứa cá giống về.
Thả xong cá lồng thì sáu giờ chiều, mặt trời sắp lặn, hai chiếc thuyền vội trở về.
Khi Chu Thừa Lỗi và về đến bến, bến tàu vẫn còn đông .
Mọi thấy thuyền của họ về, đều xúm xem hôm nay họ bắt cá gì.
Ngay cả Chu Binh Cường cũng nhịn thò đầu xem.
Kết quả chỉ thấy mấy xô cá, bán ở bến tàu thành phố .
Hôm qua một thuyền cá bán bốn ngàn tệ, khiến kích thích sâu sắc, hôm nay Chu Binh Cường đ.á.n.h cá về muộn hơn thường lệ một tiếng.
Ông Chu với dân làng: "Hôm nay đ.á.n.h cá, Thừa Lỗi định nuôi cá thử , chúng thả lồng nuôi cá đấy. Có ai bắt cá sống đắt tiền ? thu mua giá cao!"
Lời ông Chu dứt, lập tức hưởng ứng:
"Có! bắt một con cá mú đen!"
"Cá thu cần ?"
...
Những bắt cá sống xách xô chạy đến chỗ ông Chu!
Chu Binh Cường liếc tranh xách xô đến bán cá cho ông Chu, mím môi bỏ .
Giấc mơ của Ôn Uyển thể thấy tương lai, ngày dài lắm, chắc thua Chu Vĩnh Phúc!
________________________________________
Chu Thừa Lỗi bán cá bố và Giang Hạ câu , bán hơn sáu mươi tệ, hỏi ý kiến Giang Hạ xong, đưa một nửa cho Chu Thừa Tâm.
Chu Thừa Tâm lấy: "Là tiền bán cá Tiểu Hạ và bố câu , đưa gì?"
Giang Hạ : "Anh cả, cứ cầm ! Hôm nay đến lượt biển, tiền đáng lẽ là của , nếu vì bận thả lồng kéo lưới, đến nỗi kiếm đồng nào."
Chu Thừa Lỗi nhét túi quần Chu Thừa Tâm: "Cầm ! Mỗi một nửa."
Chu Thừa Lỗi sợ Chu Thừa Tâm mang đồng nào về nhà, Điền Thái Hoa ý kiến.
Vợ chồng hòa thuận, cuộc sống sẽ khổ tâm, Chu Thừa Lỗi cũng từng trải qua .
lúc đó Giang Hạ chỉ giận dỗi đòi ly hôn, như Điền Thái Hoa bây giờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-khi-phao-hoi-xuyen-sach-dau-voi-nu-chu-trong-sinh/chuong-173-kho-chieu.html.]
Chu Thừa Tâm bực : "Không hợp tác với nuôi cá, tiền nuôi cá chia đôi ? Giờ thuê vùng biển, lồng, mua neo dây xích tốn mấy ngàn tệ , hôm nay chỉ chút sức lực, là nên ? Không thì bỏ tiền , việc còn lấy tiền, chia đôi dựa cái gì? Tiền lấy, lúc nào đưa bố."
Chu Thừa Lỗi quản nữa, thể ngăn cả hiếu thuận với bố .
Thế là Chu Thừa Tâm về nhà cũ đưa tiền cho bà Chu, là tiền bán cá bố câu hôm nay.
Bà Chu tình hình, liền nhận lấy.
Chu Thừa Tâm đưa tiền xong liền về nhà.
Điền Thái Hoa thấy Chu Thừa Tâm về liền hỏi: "Hôm nay tự biển, kiếm bao nhiêu tiền?"
Chu Thừa Tâm lạnh nhạt: "Không , hôm nay kéo lưới nên kiếm tiền, Thừa Lỗi định nuôi cá, bảo hợp tác cùng , hôm nay thả lồng ."
Cô luôn nghĩ em trai và Tiểu Hạ việc kiếm tiền mà hợp tác với nhà ?
Giờ em trai nuôi cá hợp tác với ?
Ngày ngày lấy lòng tiểu nhân đo lòng quân tử!
Điền Thái Hoa xong suýt điên lên!
Việc cô dân làng , vốn tưởng Chu Thừa Tâm chỉ giúp Chu Thừa Lỗi, ngờ là hợp tác?
"Hợp tác nuôi cá? Biển nhiều cá thế cứ đ.á.n.h bắt là , nuôi gì? Cá dễ nuôi thế ? Đợi cá lớn lên, đ.á.n.h bao nhiêu mẻ cá, kiếm bao nhiêu tiền ! Mấy vấn đề ? Nuôi cá? cho phép nuôi ! Anh rõ !"
Chu Thừa Tâm mặt đen : "Cô hiểu thì đừng nhiều chuyện! Chúng chừng mực!"
Giang Hạ tìm cô hợp tác, cô vui!
Giờ Thừa Lỗi tìm hợp tác, cô cũng vui!
Khó chiều quá!
Chu Thừa Tâm lười chuyện với cô , tìm quần áo tắm rửa.
Làm việc nước nước cả ngày, mệt c.h.ế.t , cãi với cô nữa!
Cũng quan tâm cô vui nữa, cô vui thì vui, vui thì thôi, tính toán nhiều quá thì việc gì cũng thành!
Điền Thái Hoa tức !
Hôm nay đến lượt nhà họ biển, nhưng Chu Thừa Tâm sáng gọi cô , lúc cô vườn tưới rau Chu Thừa Lỗi mấy cái khung sắt lớn để lồng nuôi cá, định nuôi cá biển.
Có thuyền lớn biển, nuôi cá đáy biển, đều điên, tiền là lên mây!
Bỏ mấy ngàn tệ thuê vùng biển, còn định mua cá giống của dân làng về nuôi.
Tốn nhiều thời gian, tiền bạc và công sức nuôi cá, lớn lên chắc kiếm nhiều hơn đ.á.n.h một mẻ biển?
Mọi đều nghĩ Chu Thừa Lỗi điên , tiền nhiều tiêu .
Điền Thái Hoa nghĩ chỉ Chu Thừa Lỗi điên, Chu Thừa Tâm cũng điên!
Anh cả, như Chu Thừa Lỗi bỏ bùa mê , cái gì cũng theo.
Anh nghĩ xem tại Chu Thừa Lỗi tìm hợp tác nuôi cá.
Chu Thừa Lỗi thuyền lớn biển xa, mỗi mười ngày nửa tháng, hợp tác với Chu Thừa Tâm, chẳng là bảo chăm sóc đám cá đó?
Chu Thừa Tâm chăm cá, còn đ.á.n.h cá thế nào ? Không đ.á.n.h cá, nhà họ kiếm tiền bằng gì?
Thật sự nghĩ cái lồng, thả mấy con cá , thể dựa cá đẻ cá, kiếm bộn tiền?
Một trận bão là cuốn bay hết lồng!
là chuyện thấy Chu Thừa Lỗi tìm nhà họ, chuyện vất vả kiếm đồng nào thì tìm.
Bắt nạt vợ chồng họ hiền lành chất phác!
Chu Thừa Lỗi nuôi cá thì nuôi, đừng hại nhà họ chứ!
________________________________________
Nhà cũ họ Chu
Giang Hạ đang tắm trong phòng tắm, Chu Thừa Lỗi trong phòng đóng đinh đóng cọc.
Ông Chu thu mua xong cá sống, thả cá khoang sống thuyền và bể nước chỗ thu mua, về nhà.
Ông tiếng động trong phòng con trai, tò mò hỏi bà Chu: "Thừa Lỗi trong phòng gì thế?"
Bà Chu: "Anh bảo chân ghế lỏng, đóng ."
Giang Hạ lúc bước , thấy liền đỏ mặt, vội giúp bà Chu bưng cơm.
Ông Chu cũng nghĩ nhiều, chỉ là bà Chu và Giang Hạ bưng cơm xong, Chu Thừa Lỗi vẫn ở trong phòng đóng đinh, ông lớn tiếng gọi: "Thừa Lỗi, ăn cơm ! Chưa đóng xong ?"
Chu Thừa Lỗi đang thu gầm giường, đáp: "Sắp xong , ăn ."
Ông Chu nhịn lẩm bẩm: "Ghế nhiều chân thế ? Đóng lâu xong?"
Giang Hạ kẻ trộm sợ chó, "Là bàn, chân bàn cũng lỏng!"
Nói xong, cô hướng phòng hét: "Chu Thừa Lỗi ăn cơm!"
Ông Chu ngạc nhiên: "Cái bàn các con mới mua mà, chân lỏng ?"
Lúc họ kết hôn, đồ đạc trong phòng đều mới mua mà.
Bà Chu cũng : "Chất lượng tệ thế ? Mới mua bao lâu! Giường lỏng ? Giường và bàn là một bộ chứ?"
Giang Hạ: "..."
Rồi ông Chu phát hiện khuôn mặt trắng phát sáng thường ngày của Giang Hạ đỏ bừng!
Ông Chu bỗng hiểu .
À, vợ chồng ân ái, tiền bạc dồi dào!
Ông lớn tiếng với trong phòng: "Thừa Lỗi, đóng chắc , vội, để phần cơm cho ."
Chu Thừa Lỗi suýt đóng trúng tay chân giường.
Tối đó, Chu Thừa Lỗi thử xem giường đóng đủ chắc .
Giang Hạ từ chối.
Cô nghĩ đến bữa cơm tối là thấy hổ, nhịn đá một cái.
Bị nắm lấy.
Tiến thẳng .
Kết quả kiểm tra chứng minh, đóng khá chắc đấy.
Không phụ công đóng nhiều đinh mỗi chân giường.
Mộng Vân Thường
Hôm vẫn tiếp tục biển thả lồng, là vùng biển đảo San Hô.
Hôm nay bốn kinh nghiệm, về sớm hơn, đến sáu giờ chiều về đến bến.
Mấy đậu thuyền xong, cùng về nhà thì Chu Lệ trong đội sản xuất cuối cùng cũng thấy Giang Hạ về, chạy theo với Giang Hạ: "Tiểu Hạ, chiều điện thoại tìm ! Người tên là Trương Phụ Nghiên, bảo gọi lúc sáu giờ."
Giang Hạ xong liếc đồng hồ, sáu giờ sắp đến, cô cảm ơn với Chu Thừa Lỗi: "Anh và bố về ! Em gọi điện cho Tiểu Nghiên."
Chắc là nhận cá khô.
Chu Thừa Lỗi bảo bố và về , ở cùng Giang Hạ.
Giang Hạ nhớ của Trương Phụ Nghiên, bấm máy gọi ngay.
Điện thoại nhanh chóng nhấc máy, đầu dây bên vang lên giọng vui vẻ của Trương Phụ Nghiên: "Hạ Hạ, tìm thấy em trai !"