Thập Niên 80: Khi Pháo Hôi Xuyên Sách Đấu Với Nữ Chủ Trọng Sinh - Chương 175: Nhổ Neo Lên Đường
Cập nhật lúc: 2025-11-27 16:31:46
Lượt xem: 215
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lúc , bước từ góc cầu thang: "Giang Đông, các đang gì thế?"
Giang Đông thấy liền một cái: "Không cẩn thận đ.â.m ."
Hắn vẫn đang đỡ Trương Phụ Nghiên, hỏi: "Đồng học, em vững ? Cần đưa em đến phòng y tế ?"
Trương Phụ Nghiên tròn mắt: "Anh là Giang Đông, Giang của Giang Thủy, Đông của Đông Chí?"
Giang Đông gật đầu: " !"
Người phía hai nhận Trương Phụ Nghiên liền : "Giang Đông, đây chính là nhắc với , bạn của chị đến tìm đấy."
Giang Đông cũng đoán , xem xong thư chị gái gửi.
Bạn của chị gái chính là chị gái !
Giang Đông lập tức thiết : "Chị Tiểu Nghi, chân chị trẹo ? Để em đưa chị đến bệnh viện khám nhé?"
Trương Phụ Nghiên mặt đen , "chị" cái gì chứ, cô già đến mức đó ?
" cùng khóa với , khoa ngoại ngữ, sinh Đông Chí, tuổi lẽ còn nhỏ hơn ."
Giang Đông: "..."
Trùng hợp thật! Hắn cũng sinh Đông Chí nên mới tên là Giang Đông, chị gái vì sinh Hạ Chí nên tên là Giang Hạ.
Giang Đông cũng con gái thích gọi già, nên khôn ngoan gọi "chị" nữa: "Đồng chí Tiểu Nghi, chân em thương ?"
Cô vẫn nắm tay áo , cũng đỡ cô, nam nữ thụ thụ bất , tiện tiếp xúc lâu, nhưng sợ chân cô đau.
Trương Phụ Nghiên cử động chân, động liền đau chịu nổi: "Ừm, lẽ ."
"Để đưa em đến bệnh viện khám."
"Không cần, em về nhà bôi rượu t.h.u.ố.c là . Cá khô chị gái gửi đang ở nhà em, rảnh lấy ?"
Giang Đông xem thư chị gái cũng định tìm Trương Phụ Nghiên, gật đầu: "Có."
Không rảnh cũng , khiến bạn chị gái thương, nếu đưa đến bệnh viện, chị gái liệu tức giận ?
Quay đầu mách bố, bố vô trách nhiệm như , về nhà liền bẻ gãy chân !
Thế là Giang Đông đỡ Trương Phụ Nghiên xuống lầu, dùng xe đạp chở cô đến bệnh viện khám bác sĩ, bôi thuốc.
Đến bệnh viện, chân Trương Phụ Nghiên sưng như bánh bao!
Giang Đông thầm mừng vì đưa cô khám, xong dẫn cô ăn cơm, đưa cô về nhà, nhân tiện lấy nửa bao tải cá khô mang thẳng về viện nghiên cứu.
Hôm nay về trường chỉ để giúp giáo sư mượn sách ở thư viện, tiện thể về ký túc xá lấy bộ quần áo .
Trương Phụ Nghiên khi Giang Đông rời , định gọi điện cho Giang Hạ, nhưng phát hiện 8 giờ tối, đội sản xuất ai trực , liền đổi thành thư.
Dòng đầu tiên giấy thư là: "Hạ Hạ, em trai trai quá! Con nhà đứa nào cũng cả!..."
Diệp Hàm từ bạn học Giang Đông về trường, vội vàng chạy đến ký túc xá tìm, kết quả , tức đến nghiến răng: "Lâu ngày gặp, hiếm hoi về trường, chẳng gặp ? Tức c.h.ế.t !"
Làng chài
Đêm đầu tháng 8, trăng non như lưỡi liềm treo lơ lửng bầu trời, tỏa ánh sáng dịu dàng.
Rèm cửa gió thổi nhẹ lay động, Giang Hạ ánh đèn vàng ấm giường gấp quần áo.
Mộng Vân Thường
Lồng lưới thả xuống biển, sáng mai đợi đồng đội của Chu Thừa Lỗi đến đủ là sẽ lái thuyền lớn khơi xa.
Đánh cá xa bờ thường mất mười ngày đến nửa tháng, Chu Thừa Lỗi sẽ cố gắng về Trung Thu.
Ít nhất cũng mười ngày, Giang Hạ tắm xong liền thu dọn quần áo cho Chu Thừa Lỗi.
Dù chăm chỉ, ngày nào tắm xong cũng giặt quần áo, nhưng cô vẫn chuẩn sáu bộ, phòng khi ướt đồ .
Từng chiếc áo gấp gọn gàng, phân loại cho túi ni lông đỏ trắng xanh.
Thu xếp quần áo xong, Giang Hạ chuẩn đồ dùng hàng ngày: khăn mặt, bàn chải, d.a.o cạo râu, móc áo, xô, chậu rửa mặt...
Chu Thừa Lỗi tắm xong bước , thấy Giang Hạ đang thu dọn hành lý cho . Dưới ánh đèn, gương mặt nghiêng của cô thật , sợi tóc mềm mại phản chiếu ánh sáng, biểu cảm chăm chú mà dịu dàng.
Những năm nay khắp nơi, thậm chí nước ngoài nhiệm vụ, luôn tự thu xếp hành lý, và cũng chỉ mang theo đồ tối giản.
Chưa bao giờ chuẩn đầy đủ như thế. Đôi khi còn chẳng kịp sắp xếp lên đường ngay.
Chỉ cô là chuẩn cho chu đáo đến .
Giang Hạ thấy liền : "Gần xong , xem còn thiếu gì . Trước em quên mua một ít t.h.u.ố.c cho mang theo. Đi biển nhiều ngày, nhất nên chuẩn t.h.u.ố.c thông thường: cảm, hạ sốt, đau bụng... Sáng mai em dậy sớm đạp xe đến trạm y tế mua."
"Không cần." Chu Thừa Lỗi lòng mềm nhũn, kéo Giang Hạ lòng, hôn lên môi cô, mạnh, gấp gáp.
Cánh tay ôm eo cô căng cứng, gân xanh nổi lên, hôn cô, một tay nâng cô lên, nhẹ nhàng đặt lên giường, tay cởi nút áo sơ mi, nghiêng đầu sang một bên di chuyển dần xuống .
Đêm đó, đèn trong phòng sáng suốt đêm.
Giang Hạ cảm thấy chẳng ngủ chút nào.
Gần sáng mới chợp mắt, nhưng ngủ đ.á.n.h thức.
Khi cô tỉnh dậy, trời sáng rõ, thấy tiếng nhiều chuyện bên ngoài, cô vội vàng quần áo bước .
Trong sân, mấy đàn ông cơ bắp cuồn cuộn, da ngăm đen, tinh thần phấn chấn đang xếp hàng chuyện với Chu Thừa Lỗi.
Chu Thừa Lỗi như linh cảm đầu , vẻ mặt lạnh lùng dịu xuống, vẫy tay gọi Giang Hạ, giọng trầm ấm: "Lại đây."
Mấy xếp hàng đầu chứng kiến tốc độ "biến mặt" của vị đoàn trưởng nhà nhanh đến mức nào!
Vừa nãy còn nghiêm nghị, lạnh lùng, uy nghiêm! Quay đầu như xuân phong hòa ái, dịu dàng như nước!
Giang Hạ ung dung bước tới.
Mọi lập tức giơ tay chào: "Chị dâu!"
Giang Hạ từng thấy cảnh , đáp thế nào, liền mỉm chào : "Chào !"
May mà từng học qua chào trong quân đội.
Mấy lập tức nụ của Giang Hạ cho hoa mắt: Vợ đoàn trưởng quá! Dịu dàng quá!
Không trách đoàn trưởng cũng trở nên dịu dàng.
Người sắt cũng lúc mềm lòng!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-khi-phao-hoi-xuyen-sach-dau-voi-nu-chu-trong-sinh/chuong-175-nho-neo-len-duong.html.]
Chu Thừa Lỗi giới thiệu với Giang Hạ: "Đây là Giang Dương, em gặp đấy."
Giang Dương ha hả: "Lâu gặp chị dâu!"
Quả nhiên tin đồn đáng tin, đoàn trưởng và chị dâu thế , rõ ràng tình cảm!
Giang Hạ : "Lâu gặp, chị Mai dạo khỏe ?"
Giang Dương : "Khỏe lắm, chị hái ít trái cây, còn chuẩn mấy loại hoa bảo mang đến cho em trồng."
Giang Dương chỉ mái hiên, nơi đó hai sọt trái cây và nhiều cây giống hoa quả.
Trong sân cũng chất đầy đồ đạc, lẽ là họ mang đến.
Giang Hạ liếc cảm ơn, hẹn lúc khác sẽ đến thăm chị Mai.
Trồng cây ăn trái kiếm nhiều tiền, phụ thuộc thời tiết. Trái cây bán , thối rữa, dễ lỗ vốn. Vườn nhà bố chăm sóc là đủ, nên Giang Dương đoàn trưởng cần biển liền nhận lời ngay!
Chu Thừa Lỗi tiếp tục giới thiệu đồng đội với Giang Hạ: "Đây là Dương Bân, Phùng Kiến Quân, Khang Quốc Bình, Trương Gia Dương, Trần Quốc Đông. Họ đều là đồng đội từng sinh t.ử với ."
Những gọi tên lượt chào Giang Hạ.
Giang Hạ cũng đáp .
Giới thiệu xong, Chu Thừa Lỗi bảo họ mang đồ lên thuyền.
Lần khơi dự định mười ngày, nên chuẩn đủ nước uống, gạo và rau củ.
Ông Chu từ sáng kéo ba bao lúa xay, Bà Chu thì hái mấy sọt bầu bí và ngô mang lên thuyền.
Trên đất chất đầy từng sọt, từng bao đồ ăn.
Giang Dương và lập tức khiêng đồ lên xe đẩy, đưa bến.
Một xe đẩy rõ ràng đủ chỗ, còn họ dùng đòn gánh vác lên vai thẳng.
Giang Hạ cây đòn gánh theo nhịp bước của họ cong xuống bật lên, cong xuống bật lên, nhưng mấy nhẹ nhàng, như thể vai vật nặng trăm cân.
Giang Hạ trong lòng vô cùng khâm phục!
Chu Thừa Lỗi bảo Giang Hạ rửa mặt đ.á.n.h răng ăn sáng, cùng mang đồ lên thuyền.
Giang Hạ sợ thẳng biển, hỏi: "Anh về nhà nữa ? Em kịp mua t.h.u.ố.c dự phòng."
"Không cần mua, bảo Dương Bân mang , ở thị trấn. Anh sẽ về lấy quần áo, em rửa mặt ăn sáng ."
Giang Hạ xong vội vệ sinh cá nhân, ăn vội bát cháo thôi.
Cô thấy trong sân còn hai sọt trái cây, lấy vài thứ để ăn, còn định bảo Chu Thừa Lỗi mang hết lên thuyền.
Giang Hạ về phòng kiểm tra hành lý của Chu Thừa Lỗi xem thiếu gì .
Lúc Chu Thừa Lỗi về, đẩy cửa , tay thuận đóng cửa .
Giang Hạ : "Kiểm tra , thiếu gì."
"Ừm."
Anh bước tới kéo Giang Hạ lòng, ôm chặt: "Anh biển đây."
Giang Hạ đưa tay ôm lấy , đầu dựa n.g.ự.c săn chắc, nhịp tim mạnh mẽ, gật đầu: "Ừm, thuận buồm xuôi gió, bình an."
Chu Thừa Lỗi ôm cô một lúc buông , nâng mặt cô hôn lên trán: "Đợi về, Trung Thu sẽ về."
Giang Hạ nhón chân hôn : "Ừm!"
Chu Thừa Lỗi siết chặt eo cô, nhưng ngay lập tức buông .
Nếu , hôm nay thể khơi nữa .
Chu Thừa Lỗi nhặt túi ni lông đỏ trắng xanh và xô chậu lên, bước ngoài.
Giang Hạ hiệu bảo mang theo gánh trái cây.
Anh định từ chối, vì đây là đồ để cô ăn, nhưng ánh mắt cô liền gật đầu: "Ừm."
Anh cầm đòn gánh, gánh luôn hành lý lên vai.
Hai cùng về phía bến tàu.
Chu Thừa Lỗi dặn dò Giang Hạ nếu câu với Ông Chu cẩn thận.
Khi nhà, đừng lặn biển, cũng đừng dịch tài liệu khuya quá, nhớ uống sữa mỗi tối, nếu xách nước tắm nổi thì nhờ giúp, mệt thì để quần áo cho giặt.
Đừng tự đạp xe hoặc xe khách một thành phố. Muốn bán cá khô thì nhờ bố mượn máy kéo đưa .
Sáng cần dậy sớm, ngủ đến khi tự tỉnh là , để ý .
Những điều dặn hai cụ , nhưng vẫn yên tâm nên nhắc với cô.
Anh yên tâm để cô ở nhà, nhưng thuyền lớn biển nhiều ngày, đàn ông, Giang Hạ tiện theo.
Chu Thừa Lỗi cũng nỡ, đ.á.n.h cá xa bờ là việc ngày đêm, biển mười mấy ngày quá vất vả và nguy hiểm.
Không chỉ sóng to gió lớn, còn thể gặp cướp biển.
Giang Hạ một tràng, mới phát hiện Chu Thừa Lỗi cũng thể lắm lời như .
Cô ngờ nhiều thế!
Trong lời liên miên của , họ đến bến tàu.
Chu Thừa Lỗi đưa đồ lên thuyền, cũng bước lên theo.
Đứng thuyền, xuống Giang Hạ từ cao.
Giang Hạ vẫy tay : "Thuận buồm xuôi gió, thuận lợi phát tài!"
Ông Chu, Bà Chu cũng chúc con trai: "Xuôi gió thuận buồm, bình an phát đạt!"
Chu Thừa Lỗi gật đầu, lái thuyền .
Nhổ neo lên đường, con thuyền lớn dần xa.