Thập Niên 80: Khi Pháo Hôi Xuyên Sách Đấu Với Nữ Chủ Trọng Sinh - Chương 199: Tiểu Hạ đã đỡ hơn chưa?

Cập nhật lúc: 2025-11-27 16:34:30
Lượt xem: 205

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giang Hạ mở gói vải , là một xấp tiền "Đại Đoàn Kết" xếp ngay ngắn bên trong. Cô đếm thử, tất cả năm mươi sáu xấp, tức là năm mươi sáu nghìn đồng.

"Sao nhiều thế ?" Giang Hạ ngạc nhiên hỏi.

"Đi xa một chút, gặp may, máy dò cá nên mỗi ngày kiếm hơn năm nghìn. Đêm đầu tiên kiếm gần năm nghìn . Ngày thứ hai..."

"Trước ngày về, lẽ là sắp bão, sóng lớn vô cùng, hàng cũng nhiều hơn. Chuyến hàng đó chở thẳng đến bến bán, giá cao hơn bán cho tàu vận chuyển, kiếm hơn một vạn, nên tổng cộng nhiều thế."

Dĩ nhiên, Chu Thừa Lỗi trả lương cao, mỗi một ngày một trăm, tính cả Chu Vĩnh Quốc thì mời tổng cộng sáu , còn thưởng, phong bì, cộng phát một vạn đồng. Mỗi nhận hơn một nghìn năm trăm, mức lương coi như cao lắm .

So với những nhà trong làng thuyền gỗ nhỏ biển cả tháng cũng kiếm nhiều thế.

Giang Hạ từng chứng kiến cảnh con thuyền chênh vênh giữa sóng to gió lớn, tưởng chừng như bất cứ lúc nào cũng thể nhấn chìm, lật úp, nghĩ thôi thấy tim đập loạn nhịp: "Sau nếu tin bão, về sớm nhé."

Con thuyền của họ trang đầy đủ, thể thông báo từ đài hàng hải, cũng thể phát tín hiệu cầu cứu.

"Ừ, nhớ ." Chu Thừa Lỗi ôm chặt cô, hôn lên má cô.

Có cô ở nhà chờ đợi, nỡ liều lĩnh?

Đồng đội đều khuyên nhân lúc sóng lớn, cá nhiều, bão tới, nên đ.á.n.h bắt thêm một ngày hãy về.

Anh cũng nghĩ , nhưng nghĩ đến cảnh cô ở nhà lo lắng, quyết định về.

Mấy đều vô cùng ngạc nhiên, đây phong cách của .

hứa sẽ mang cho cô hạnh phúc bình yên.

Giang Hạ hỏi: "Tàu biển xa đ.á.n.h bắt đều kiếm nhiều thế ?"

"Cũng hẳn, lúc biển lặng cá ít, gặp đàn cá cũng dễ. Có tàu hai mươi ngày cũng kiếm bằng tàu . cũng tàu lớn hơn, từ vùng biển gần đảo quốc trở về, đầy một tháng kiếm hơn hai mươi vạn."

Chu Thừa Lỗi ôm Giang Hạ lòng, tay nhặt tấm ảnh bàn, lật xem kể tỉ mỉ về thành quả mười ngày đ.á.n.h bắt xa bờ và những tin tức .

Giang Hạ nhiều lời, nên phần lớn là Chu Thừa Lỗi , cô lắng .

Chu Thừa Lỗi cũng dỗ dành cô nhiều hơn, cô kể những ngày qua cô gì ở nhà. Anh thích giọng cô, càng về cuộc sống thường ngày của cô.

Gió đêm thổi qua cửa sổ thật dịu dàng, giọng Giang Hạ còn dịu dàng hơn. Chẳng từ lúc nào, ôm cô, trò chuyện với cô hơn một tiếng đồng hồ.

Đây cũng là đêm Chu Thừa Lỗi nhiều nhất trong đời, cảm giác hai mươi chín năm cộng cũng bằng đêm nay.

mỗi ngày lênh đênh biển, boong tàu ngắm bầu trời đầy , càng trò chuyện với cô, kể cho cô hôm nay bắt cá gì, cũng giọng cô, cô đang gì.

Đêm nay, hết những lời trong mười đêm xa cách, cũng dùng hành động để bày tỏ nỗi nhớ mong.

Dịu dàng, cuồng nhiệt...

Không phân biệt ngày đêm.

Ngày mai khơi, thể thoải mái một chút, thể điều .

Sáng hôm , Giang Hạ tỉnh dậy muộn.

Đêm qua chỉ ngủ ba tiếng, gần sáng đòi thêm nữa, xong xuôi hơn tám giờ, đáng lẽ dậy, nhưng cô mệt quá nhúc nhích, nên .

Chu Thừa Lỗi dậy, từ lúc nào mang một bát cháo, đút cho cô ăn xong, cô ngủ tiếp.

Lần ngủ thêm bốn tiếng nữa, tỉnh dậy xế chiều.

Chu Thừa Lỗi còn trong phòng, Giang Hạ thò tay gối lấy đồng hồ xem giờ, một giờ năm phút!

Lỡ cả bữa trưa !

Giang Hạ đỏ mặt, ngủ đến giờ quả là phá kỷ lục hai kiếp của cô!

Giang Hạ thấy tiếng chuyện xa xa bên ngoài.

Có giọng của Lý Tú Hàm, chắc là Chu Thừa Sâm và Lý Tú Hàm về quê ăn Tết Trung thu .

Mộng Vân Thường

Ngày mai là Trung thu .

Cô vội vàng xuống giường.

Lúc , cửa phòng khẽ mở, Chu Thừa Lỗi bước , thấy cô tỉnh, liền đóng cửa , tiến đến ôm cô lòng, hôn lên má: "Đói ?"

Giang Hạ trừng mắt: "Anh xem?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-khi-phao-hoi-xuyen-sach-dau-voi-nu-chu-trong-sinh/chuong-199-tieu-ha-da-do-hon-chua.html.]

Chu Thừa Lỗi chịu nổi ánh mắt của cô.

Đôi mắt cô quá , trừng lên chẳng chút uy lực nào, ngược càng thêm quyến rũ.

Chu Thừa Lỗi nhịn , cũng chẳng nhịn.

Xa cách nhiều ngày, đêm qua sợ cô chịu nổi nên vẫn còn nén lòng.

Anh ôm lấy eo cô, trao một nụ hôn chào buổi trưa thật sâu.

Giang Hạ hôn đến ngạt thở, mới dừng .

Hơi thở cả hai đều gấp gáp.

"Thay quần áo , ngoài ăn chút gì đó." Giọng khàn khàn, nhưng buông tay.

"Ừ." Giọng cô mềm mại, im nhúc nhích.

Chủ yếu là còn sức.

Chu Thừa Lỗi đương nhiên đẩy cô , ôm cô, để cô tựa , chờ cô.

Hai ai nhúc nhích, ôm yên lặng một lúc, Giang Hạ mới đẩy : "Ngoài sân nhiều lắm ?"

Chu Thừa Lỗi gật đầu: "Ừ, hai và chị hai về từ sáng, bà cố cũng qua , đang cùng thịt gà vịt, tối nay ăn chung."

Giang Hạ nghĩ đến cảnh xuất hiện mặt , liền nhắm mắt : "Anh ngoài ."

Chu Thừa Lỗi , hôn nhẹ lên môi cô: "Ừ, hâm nóng đồ ăn cho em. Có cháo, cơm, em ăn cơm rang hải sản? Thịt cua và tôm bóc vỏ sẵn ."

Giang Hạ thật sự đói bụng: "Ừ, đừng rang nhiều quá, em còn ăn một bát cháo nữa."

"Được." Chu Thừa Lỗi ngoài cơm rang hải sản cho cô.

Giang Hạ lấy quần áo .

Trên đầy dấu vết để , cô mặc một chiếc áo sơ mi cổ để che .

Lúc chải tóc, cô nhịn lấy gương soi kỹ cổ, sợ vết hằn lộ ngoài.

Chỉnh tề trang phục, đảm bảo gì bất thường, Giang Hạ mới bước ngoài.

Trong sân, bà cố, Hà Hạnh Hoàn, Lý Tú Hàm, Điền Thái Hoa và bà Chu đang thịt gà, ngỗng, vịt và cá.

Giang Hạ còn thấy trong xô mấy con cua xanh, ốc hương, trong chậu gỗ nuôi ốc đá, trong sọt đầy hải sản, chân tường còn xếp mấy giỏ rau củ quả.

Đều là đồ ăn cho tối nay.

Ngày mai là Trung thu, đều Chu Thừa Lỗi và Giang Hạ định tối mai lên thành phố ăn Tết cùng bố bà Giang, nên mấy nhà quyết định ăn một bữa cơm đoàn viên, nhân tiện cùng ngắm trăng.

Hà Hạnh Hoàn thấy Giang Hạ bước , hỏi: "Tiểu Hạ đỡ hơn ? Khó chịu thì ngủ thêm chút nữa ."

Bà cố Giang Hạ đỏ mặt hồng hào, hi hi, tỏ vẻ gì cũng .

Giang Hạ: "..."

Giang Hạ tránh ánh mắt soi mói của bà cố, đoán chắc Chu Thừa Lỗi gì đó với , đành gượng: "Đỡ nhiều ạ."

Bà Chu đang nhổ lông ngỗng, : "Trong bếp còn đồ ăn, ăn ."

"Vâng." Giang Hạ vội vàng bỏ !

Lý Tú Hàm méo miệng, chồng quá!

Ngủ đến giờ cũng Giang Hạ một câu!

Khó chịu gì chứ, lười thì ! Ít về làng nhưng cô cũng Giang Hạ chỉ cần biển là ngủ đến mặt trời lên cao mới dậy.

Lý Tú Hàm là giáo viên, ghét nhất thói lười biếng, trách thi ba đại học cũng trượt.

Giang Hạ lười như thế, ngày nào cũng ngủ đến trưa, năm còn định thi tiếp ?

Thi cũng chỉ tổ mang nhục!

 

Loading...