Thập Niên 80: Khi Pháo Hôi Xuyên Sách Đấu Với Nữ Chủ Trọng Sinh - Chương 210: Cuộc sống này thật đáng mong đợi
Cập nhật lúc: 2025-11-27 16:34:53
Lượt xem: 208
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dân làng thấy ông Chu chạy đến liền lớn tiếng:
“Chu Vĩnh Phúc, nhà sắp phát tài !”
“Chu Vĩnh Phúc, con trai út của nhặt một con cá kim tiền khổng lồ. sống mấy chục năm từng thấy con cá kim tiền nào to như , phát tài nữa !”
“Đó là một con ? Đó là cả một đàn! C.h.ế.t tiệt, ghen tị quá!”
“Gần đây vận biển nhà họ tưởng!”
Ông Chu và Chu Thừa Tâm chạy đến, miệng tươi rói. Đặc biệt là ông Chu, khi thấy con cá mà Chu Thừa Lỗi ôm chặt, mép gần như nứt đến mang tai.
Cá kim tiền!
Con cá kim tiền to như , ông sống mấy chục năm từng thấy bao giờ.
Phát tài !
Phát tài !
Ông mà, vợ chồng Vượng Tài biển cũng kiếm đủ tiền mua chiếc xe máy hôm nay!
Ha ha… lẽ chỉ một chiếc xe máy!
Chu Thừa Lỗi với ông Chu:
“Bố, bố và cả mang cá giỏ , lát nữa con sẽ khiêng. Đưa con cái túi vải, con mang về nhà .”
Nơi thỉnh thoảng sóng đ.á.n.h , để lâu sợ túi ướt. Bên trong còn hợp đồng cửa hàng ở chợ hải sản.
Ông Chu vội tháo túi xuống, cùng chìa khóa xe máy đưa cho Chu Thừa Lỗi.
Giang Hạ giơ tay:
“Để em mang.”
Người ướt sũng từ đầu đến chân.
Chu Thừa Lỗi đưa túi cho Giang Hạ:
“Em mang luôn cái xô nước nhé.”
Ông Chu liếc những thứ trong xô, mắt trợn to!
Trời ơi!
Đây là ốc đụn ?!!!!!!!
Ông Chu lập tức dặn dò Chu Thừa Lỗi:
“Những thứ trong xô , ngoài Tiểu Hạ , ai động ! Hiểu ? Mau về nhà! Đợi bố về!”
Lần lẽ chỉ kiếm một chiếc xe máy, mà còn đủ mua một căn nhà trong thành phố!
Ít nhất cũng mua một căn ở thị trấn!
Chu Thừa Lỗi để ý đến bố, một tay ôm con cá kim tiền khổng lồ, hiệu cho Giang Hạ xách xô nước, nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của cô đang cầm xô.
Giang Hạ bàn tay to lớn của bao trọn lấy tay , dùng một chút lực, như thể dắt cô, xách xô, cần cô dùng sức.
Khóe miệng Giang Hạ nhếch lên, nhịn liếc , mỗi ngày đều những cử chỉ quan tâm tỉ mỉ của ấm lòng.
Anh luôn chu đáo với cô trong việc.
“Nhìn đường .”
Chu Thừa Lỗi cảm nhận ánh mắt của cô, cúi đầu , bóp nhẹ bàn tay nhỏ nhắn, nhắc nhở.
Giang Hạ đầu, nở nụ nhẹ nhàng xuống chân.
Chu Thừa Lỗi thấy cô , khóe mắt ướt át cũng nhuốm niềm vui, siết c.h.ặ.t t.a.y cô.
Ông Chu hai âu yếm, ánh mắt tràn đầy hạnh phúc, mỗi ôm một con cá lớn, một xách túi vải, tay nắm tay , cùng xách một chiếc xô.
Phía xa, biển trời một màu, chân là những tảng đá lởm chởm, bóng hai dựa bước .
Ông Chu giữa biển trời mênh mông, cảm nhận niềm vui tràn ngập!
Hình ảnh hạnh phúc cũng thấy phát tài!
“Chu Vĩnh Phúc, thần thờ gì, mau đây khiêng cá!” Bà Chu lớn tiếng gọi.
“Đến ngay!” Ông Chu tỉnh táo, vội chạy đến giúp.
Con đường phía thể gập ghềnh, sóng gió thể lớn, nhưng chỉ cần vợ chồng đồng lòng, nương tựa , còn sợ gì nữa?
Ông Chu nhanh nhẹn nhặt từng con cá kim tiền bỏ giỏ.
Con cá kim tiền to thật, mỗi con mười mấy hai mươi cân!
Hô la la, hô la la, hô la la la…
Đứng lên, hỡi những nô lệ…
Quê hương cánh đồng hy vọng, khói bếp bay những ngôi nhà mới…
Ông Chu vui đến nỗi nhịn hát thầm trong lòng, hết bài đến bài khác!
Cuộc sống thật đáng mong đợi!
Mơ cũng nghĩ đến, tuổi già sống những ngày đầy hy vọng như thế !
________________________________________
Chu Thừa Lỗi và Giang Hạ cùng về bến cảng, chiếc xe máy vẫn đậu ở đó.
Giang Hạ thấy những dân nhặt cá kim tiền về phía điểm thu mua, vội gọi họ:
“Các bác, các bác định bán cá cho điểm thu mua ? Không giữ ?”
Loại cá giá trị d.ư.ợ.c liệu cao.
Mấy đầu .
Có thế liền hỏi:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-khi-phao-hoi-xuyen-sach-dau-voi-nu-chu-trong-sinh/chuong-210-cuoc-song-nay-that-dang-mong-doi.html.]
“ ! Không bán thì giữ gì? Con dâu nhà đẻ xong , Tiểu Hạ mua ? Bong bóng cá khi đẻ ăn ! Cô con, thể giữ nhiều một chút!”
Giang Hạ rộng rãi, mua cá luôn đắt hơn điểm thu mua một chút.
Giang Hạ :
“Em mua!”
Một phụ nữ khác thế, bụng Giang Hạ:
“Cô đang thai, chuẩn giữ nhiều bong bóng cá để khi đẻ ăn ?”
Giang Hạ , trả lời câu :
“Các bác bán với giá bao nhiêu?”
Một phụ nữ xách con cá nhặt lên:
“Con của năm mươi tệ một con, bán cho cô!”
Cố ý giá cao, đằng nào Giang Hạ cũng tiền!
Có thấy đồng tình:
“Bà quen cũng ăn ! Năm mươi tệ một con. Lấy bong bóng cá phơi khô bán riêng cũng đắt thế. Tiểu Hạ, con của ba mươi tệ là .”
Giang Hạ , hai con cá của họ mười cân, năm mươi tệ tức năm tệ một cân, cô trả giá, :
“Được! Hai con cá của các bác em đều mua năm mươi tệ một con.”
Những khác thế liền tới:
“Tiểu Hạ, cũng một con! cũng bán năm mươi tệ một con cho cô!”
“Tiểu Hạ, con của to hơn của họ, mười lăm cân , bao nhiêu tiền?”
Chu Thừa Lỗi chỉ về nhanh để Giang Hạ đồ, liền :
“Tính năm tệ một cân, các bác mang cá đến nhà chúng nhé! Quần áo chúng ướt , về !”
“Được, lát nữa chúng mang đến.” Mấy đồng thanh.
Sau khi thỏa thuận với dân làng, Chu Thừa Lỗi và Giang Hạ lên xe máy về nhà.
Con cá đặt đùi Giang Hạ.
Về đến nhà, Chu Thừa Lỗi đầu tiên múc hai xô nước nóng cho Giang Hạ:
“Đi tắm , gội đầu.”
Nước nóng đang đun trong nồi, do Chu Chu đun sẵn.
“Anh pha thêm một xô nước nóng, em tắm gội trong đó, cần giúp, lát nữa dân làng mang cá đến, thu cá.” Giang Hạ ôm quần áo phòng tắm.
Chu Thừa Lỗi liền mang thêm một xô nước nóng phòng tắm cho cô.
Nước trong nồi đều đun sôi, thời tiết lạnh, một nồi nước sôi pha ba xô nước ấm là đủ.
Sau khi chuẩn nước tắm cho Giang Hạ, Chu Thừa Lỗi nấu cho cô một bát canh gừng đường đỏ.
Rồi dân làng mang cá đến.
Chu Thừa Lỗi bận rộn thu cá.
Lúc , ông Chu và cũng mang tất cả cá về, thấy Chu Thừa Lỗi đang thu cá, mà năm tệ một cân, Điền Thái Hoa nhịn :
“Nhà nhiều thế , còn thu gì nữa?”
Năm tệ một cân, bà cũng bán cá cho em chồng!
Vừa bà và Giang Hạ cùng nhặt cá, nên chia đôi.
Chu Thừa Lỗi:
“Hạ Hạ bảo thu.”
Ông Chu:
“Vậy thì thu!”
Vượng Tài thu, ắt lý do.
Điền Thái Hoa thế, cũng quyết định bán cá nữa, đợi Giang Hạ bán thì bà mới bán!
Mộng Vân Thường
Lý do Giang Hạ thu cá là vì cô loại cá đầu những năm 80, tức là hiện tại, vẫn là loài phổ biến, xuất hiện nhiều ở một vùng biển. tám mười năm, do ô nhiễm môi trường và đ.á.n.h bắt quá mức, lượng giảm mạnh, trở thành động vật bảo tồn.
Vì , đến thời hiện đại, một cân bong bóng cá kim tiền mới giá trị hơn một trăm năm mươi vạn tệ.
Vì còn nữa, chăng chỉ là những thứ thu thập từ ba mươi năm .
Bong bóng cá lưu trữ hơn ba mươi năm chỉ lâu năm, gần như thành cổ vật, mà càng để lâu, d.ư.ợ.c tính càng .
Dù cô ăn, cũng d.ư.ợ.c tính thật . đắt thì chắc chắn là đắt thật!
Những bong bóng cá , Giang Hạ cũng định lưu trữ hơn ba mươi năm!
Mười cân cá một cân bong bóng, cô chắc hai mươi cân bong bóng cá.
Đến tương lai, một trăm năm mươi vạn tệ một cân, tức là ba mươi triệu!
Dù lạm phát nghiêm trọng, tiền quý như bây giờ, ba mươi triệu vẫn là ba mươi triệu.
Thu xong cá, ông Chu, bà Chu và vợ chồng Chu Thừa Tâm vội mổ cá, sợ để lâu tươi, bỏ cả bữa tối.
Giang Hạ kịp mổ cá, cô kéo tay áo Chu Thừa Lỗi:
“Em ăn ốc đụn!”
Ông Chu thế, mắt sáng rực!
Ốc đụn!