Thập Niên 80: Khi Pháo Hôi Xuyên Sách Đấu Với Nữ Chủ Trọng Sinh - Chương 242: So Sánh
Cập nhật lúc: 2025-11-27 16:38:12
Lượt xem: 172
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giang Hạ bước khỏi cổng trạm y tế, liền thấy Chu Thừa Tâm và bà Chu đạp xe tới.
Hai mang theo cơm và quần áo.
Bà Chu hỏi Giang Hạ: "Bác sĩ ?"
Giang Hạ : "Không ạ, vết thương băng bó xong, chỉ sợ viêm nên viện một ngày. Em ở đây với là ."
Bà Chu viện, sắc mặt biến đổi: "Mẹ ở !"
Phải viện mà nghiêm trọng?
"Không cần ạ, em ở là , chỉ một ngày thôi, ngày mai sẽ về."
Thấy bà Chu mang cơm tới, Giang Hạ dẫn họ phòng bệnh.
Khi Giang Hạ trở về phòng, Chu Thừa Lỗi đang yên giường. Anh chào bà Chu và Chu Thừa Tâm.
Bà Chu thấy sắc mặt tệ, lòng cũng yên tâm phần nào.
Giang Hạ liếc , Chu Thừa Lỗi mỉm với cô.
Giang Hạ: "..."
"Có tật giật ? Vừa đấy?"
Thường khi như là đang tật!
"..."
"Không !" Chu Thừa Lỗi phát hiện Giang Hạ năng lực của một trinh sát!
Sao tinh tế thế?
Lúc , y tá bưng khay t.h.u.ố.c tiêm bước : "Vừa đấy? Định tiêm cho mà thấy ."
Chu Thừa Lỗi: "..."
Giang Hạ thẳng .
Chu Thừa Lỗi nhanh trí:
"Đi vệ sinh."
"Đi vệ sinh xong !"
Giang Hạ đảo mắt.
Y tá cũng truy cứu, tiêm t.h.u.ố.c cho Chu Thừa Lỗi xong, nhắc nhở: "Trời tối , bệnh nhân cần nghỉ ngơi, chỉ để một trông, những khác nhanh chóng rời ."
Giang Hạ quyết định sẽ tính , cô với bà Chu và Chu Thừa Tâm: "Mẹ, cả, Thừa Lỗi cũng . Trời tối đường khó , hai về ạ! Em ở đây với là ."
Chu Thừa Tâm : "Để ở !"
Chu Thừa Lỗi: "Không cần, về hết !"
Giang Hạ: "Không cần, em ở thì lời bác sĩ . Mẹ, cả về ạ!"
Chu Thừa Lỗi: "..."
Bà Chu thằng út "thuần hóa" đến mức bất lực, bật : "Vậy chúng về đây."
Thế là Giang Hạ ở thành công, bà Chu và Chu Thừa Tâm rời .
Giang Hạ tiễn họ ngoài, nhân tiện ghé cửa hàng nhỏ cạnh trạm y tế mua một cái chậu rửa mặt, hai chiếc khăn, bàn chải đ.á.n.h răng, bình nước và một cái ca tráng men.
Trở về phòng bệnh, Giang Hạ mới lấy hộp cơm đút cho Chu Thừa Lỗi ăn.
Chu Thừa Lỗi: "Em cũng ăn , tự ăn ."
Nếu , đợi cô đút cho ăn xong, đồ ăn của cô sẽ nguội hết.
Anh thực sự yếu đến mức thể tự ăn.
Giang Hạ để ý lời , múc một thìa cơm đưa miệng .
Tay đang truyền dịch, vai cũng thương, cử động tay chắc sẽ đau.
Giang Hạ sợ đau, nhưng sợ đau nghĩa là đau.
Chu Thừa Lỗi ép ăn một miếng.
Nuốt xong, lấy hộp cơm của Giang Hạ bàn, mạnh mẽ hơn: "Em cũng ăn cùng, em đút một miếng, tự ăn một miếng."
Giang Hạ cũng phản đối, trực tiếp múc một thìa cơm ăn , mới đút cho .
Hai dùng chung một hộp cơm, ánh mắt Chu Thừa Lỗi lấp lánh niềm vui, ngoan ngoãn để cô đút cho.
Trong căn phòng bệnh lạnh lẽo, bỗng tràn ngập ấm.
Ôn Uyển dìu Chu Quốc Hoa băng bó xong bước , thấy cảnh tượng ấm áp .
Ôn Uyển dừng bước.
Một hộp cơm hết, Giang Hạ đặt xuống, mở hộp thứ hai tiếp tục đút cho Chu Thừa Lỗi, thậm chí liếc hai .
Bệnh viện cũng rèm ngăn giữa hai giường bệnh, chẳng chút riêng tư nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-khi-phao-hoi-xuyen-sach-dau-voi-nu-chu-trong-sinh/chuong-242-so-sanh.html.]
Ôn Uyển đỡ Chu Quốc Hoa xuống giường bên cạnh, khi y tá tiêm thuốc, cô tranh thủ ngoài mua cơm.
Giang Hạ tiếp tục đút cơm cho Chu Thừa Lỗi.
Hôm nay tôm, cá, thịt cua, gạch cua và rau.
Bà Chu sơ chế sẵn tôm cá cua, rau cũng cắt nhỏ, thể ăn ngay, tiện lợi.
Chu Thừa Lỗi bảo Giang Hạ ăn nhiều thịt hơn, quen ăn nhiều cơm ít thức ăn, còn Giang Hạ thích ăn thức ăn, cơm ăn ít.
Giang Hạ: "Anh ăn nhiều , bổ m.á.u đấy!"
Bà Chu chuẩn khá nhiều, hộp cơm chắc là cho cô, cơm ít mà thức ăn nhiều.
Hộp cơm nhiều hơn, thức ăn ít hơn.
Mùi thơm lan sang mũi Chu Quốc Hoa bên cạnh, mất m.á.u đói bụng, khiến càng thêm cồn cào.
Y tá là một cô lớn tuổi, khi tiêm cho Chu Quốc Hoa xong, trêu Chu Thừa Lỗi: "Vợ chăm sóc ghê, lấy báu vật !"
Chu Thừa Lỗi hiếm khi với ngoài: " ."
Y tá sửng sốt, nhịn .
Giang Hạ: "..."
Ôn Uyển lúc , mua cơm, chỉ mua ít bánh ngọt và bánh quy.
Ngoài trời tối đen, ngoài cửa hàng nhỏ cạnh bệnh viện, các cửa hàng khác chắc đóng cửa hết, cô lười tìm nên chỉ mua ít bánh quy về.
Cô lấy cho Chu Quốc Hoa: "Không mua cơm, tạm ăn cái ."
Y tá thấy nhíu mày: "Bệnh nhân mất m.á.u nhiều chỉ ăn mấy thứ đủ dinh dưỡng, ngày mai nhớ chuẩn đồ bổ m.á.u cho . Không thấy bên cạnh thương nhẹ hơn nhà mà ăn ngon thế ? Bây giờ đến bảy giờ, đến nỗi tìm quán cơm ."
Ôn Uyển sắc mặt khó coi, Chu Thừa Lỗi ăn đồ nhà mang tới, Giang Hạ mua.
Chu Quốc Hoa : "Không , thích ăn bánh quy."
Chu Quốc Hoa nhai bánh quy khô khan.
Mộng Vân Thường
Giang Hạ đút cơm xong, rót cho Chu Thừa Lỗi một cốc nước, bảo uống.
Y tá với Ôn Uyển: "Nhớ rót nước cho chồng uống, bổ sung nước."
Ôn Uyển: "..."
"Vâng ạ!" Không cốc, bình nước, Ôn Uyển đành cửa hàng nhỏ mua cốc.
Giang Hạ cầm hai hộp cơm rửa.
Quay , cô đến phòng nước nóng, múc một chậu nước ấm định lau mặt cho Chu Thừa Lỗi.
Ôn Uyển mua bình nước về, thấy chỉ thấy kỳ lạ, Giang Hạ chăm sóc như ?
, chắc là do kiếp cô lấy Ngô Khởi Chí học !
Nghe cả nhà Ngô Khởi Chí đều do cô hầu hạ, sẽ đánh.
Ôn Uyển Giang Hạ bận rộn, cũng thua kém, y tá .
Cô rót nước cho Chu Quốc Hoa, cửa hàng nhỏ mua chậu và khăn mặt.
Về đến nơi, cô bắt chước Giang Hạ múc nước lau mặt cho Chu Quốc Hoa.
Khi Ôn Uyển bận rộn, Chu Thừa Lỗi truyền xong dịch, thoải mái giường ngủ.
Giang Hạ cũng gục đầu bên giường nghỉ ngơi.
Đến hơn chín giờ, Ôn Uyển cũng xong việc, ăn vài cái bánh quy, mệt đến mức gục xuống giường nghỉ.
Khi phòng bệnh yên tĩnh một lúc, Chu Thừa Lỗi mở mắt, nhẹ nhàng xuống giường, cẩn thận bế Giang Hạ đang ngủ lên giường, còn thì ghế ngủ.
Ôn Uyển ngủ, thấy động liền ngẩng đầu, thấy cảnh .
Ôn Uyển: "..."
Cô liếc Chu Quốc Hoa đang ngủ say như heo.
Không thể so !
Thực sự thể so với Chu Thừa Lỗi.
Ôn Uyển đột nhiên mất hết ngủ, đành lấy sách trong cặp dịch.
Nửa đêm, Giang Hạ dấu hiệu tỉnh, cựa quậy, trong lòng vẫn nhớ kiểm tra xem Chu Thừa Lỗi sốt .
Chu Thừa Lỗi lập tức đưa tay cho cô ôm, vỗ nhẹ, khẽ: "Anh ."
Giang Hạ ôm cánh tay , cảm nhận nhiệt bình thường, sốt, trong lòng thầm nghĩ mơ màng ngủ .
Ôn Uyển: "..."
Vậy rốt cuộc cô bỏ lỡ một đàn ông dịu dàng, chu đáo, chăm sóc , năng lực như thế nào?