Thập Niên 80: Khi Pháo Hôi Xuyên Sách Đấu Với Nữ Chủ Trọng Sinh - Chương 247: Chờ Cô Ta Thất Thố
Cập nhật lúc: 2025-11-27 16:38:17
Lượt xem: 174
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chu Thừa Lỗi và Giang Hạ đến khách sạn nghênh tiếp thành phố.
Buổi họp về Hội chợ Quảng Châu tổ chức tại khách sạn nghênh tiếp .
Khách sạn nghênh tiếp mới xây dựng lâu, chuyên dùng để chiêu thương dẫn tư, tiếp đón ngoại khách và lãnh đạo các đơn vị.
Vì bên trong trang thiết đầy đủ.
Tòa nhà mà Trương Vinh đây mời họ góp vốn đầu tư, xét về một khía cạnh nào đó cũng là để chiêu thương dẫn tư, thể coi là một công trình kiến trúc biểu tượng.
Chu Thừa Lỗi đỡ Giang Hạ xuống xe máy, giơ tay cẩn thận tháo mũ bảo hiểm cho cô, chỉnh những sợi tóc mũ bảo hiểm rối và in hằn.
"Tóc em rối lắm ?" Giang Hạ cũng giơ tay chỉnh tóc cho , nhưng tóc ngắn nên chẳng gì để chỉnh.
"Không, chỉ là in hằn thôi, giúp em gỡ ."
Giang Hạ để mặc giúp chỉnh tóc, cô cởi chiếc áo khoác len màu xanh lam để tránh một lúc nữa sẽ nóng.
Chiếc áo khoác nhỏ là lúc khỏi nhà Chu Thừa Lỗi lấy từ tủ cho cô mặc, sợ cô xe máy sẽ lạnh vì gió lớn là sáng sớm.
Lúc , Ôn Uyển cũng vội vã đến nơi. Hôm qua cô thủ tục xuất viện cho Chu Quốc Hoa, để tự bộ về nhà, cô trực tiếp bắt xe về trường ở một đêm, sáng nay từ trường bộ đến đây.
Trường học cách đây khá xa, sáng thu mát mẻ nhưng cô bộ đến mướt mồ hôi, tóc mái trán ướt đẫm.
Trông thấy Giang Hạ Chu Thừa Lỗi ân cần đỡ xuống xe, tỉ mỉ chỉnh từng sợi tóc cho cô, Ôn Uyển trong lòng khỏi so sánh.
Chu Quốc Hoa miệng yêu cô, nhưng dịu dàng chu đáo như Chu Thừa Lỗi đối với Giang Hạ.
Thật sự thể so sánh !
Chu Quốc Hoa mặt đều bằng Chu Thừa Lỗi!
Ôn Uyển Giang Hạ mặc chiếc áo trắng, váy hoa nhỏ màu xanh nước biển, chút trang trọng nhưng kiểu dáng áo mang nét ngọt ngào, phù hợp với những cô gái hai mươi tuổi.
Giang Hạ mặc chỉ dịu dàng quyến rũ mà còn toát lên vẻ thanh tú gọn gàng, rực rỡ nổi bật.
Ôn Uyển bộ đồ mới mua của , áo sơ mi trắng, váy kẻ ô đỏ, thắt eo, dài gần đến mắt cá chân, mặc sẽ khiến cô trông cao ráo, eo thon.
Hơn nữa màu đỏ vốn dĩ nổi bật hơn xanh nước biển, nhưng vải áo của Giang Hạ quá , ánh nắng sớm mai trắng đến phát sáng!
Khiến chiếc áo sơ mi trắng của cô trông xỉn màu, rẻ tiền.
Bộ đồ cô mua ở cửa hàng với giá sáu bảy chục đồng!
Lại đôi giày da bê trắng tinh của Giang Hạ và đôi giày đen của cô phủ một lớp bụi quãng đường bộ!
Càng rẻ tiền hơn!
Ôn Uyển mím môi: Mặc thế, còn tưởng cô thi hoa hậu!
Bộ đồ giá bao nhiêu? Ít nhất cũng một hai trăm chứ?
Giàu thế, còn phiên dịch gì?
Để cơ hội cho những thực sự cần kiếm tiền chứ!
Ôn Uyển tiến lên ngay, xổm ở góc lau sạch giày.
Chu Thừa Lỗi chỉnh tóc xong cho Giang Hạ liền : "Anh đến nhà xuất bản một chút, xong sẽ đại sảnh đợi em. Nếu em họp xong mà về thì đợi ở đại sảnh, đừng lung tung nhé?"
"Em , ! Lái xe cẩn thận."
"Ừ, !"
Giang Hạ gật đầu, hướng về cửa khách sạn.
Vừa bước lên bậc thềm, nhân viên khách sạn tiến đến hỏi thăm lịch sự xem Giang Hạ đến dự buổi tập huấn Hội chợ Quảng Châu .
Giang Hạ mỉm gật đầu: "Vâng, xin hỏi phòng họp ở ạ?"
Nhân viên tận tình dẫn cô , thậm chí quên cả yêu cầu xem giấy mời và thẻ công tác.
Mộng Vân Thường
Ôn Uyển lau sạch giày, thấy Giang Hạ mới bước khách sạn, cố ý qua mặt Chu Thừa Lỗi giọng dịu dàng: "Anh Chu, đưa chị Giang đến họp ? Cảm ơn cứu em, em kịp cảm ơn ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-khi-phao-hoi-xuyen-sach-dau-voi-nu-chu-trong-sinh/chuong-247-cho-co-ta-that-tho.html.]
Chu Thừa Lỗi khi Giang Hạ trong, cúi đầu sắp xếp áo khoác và mũ bảo hiểm của cô, thậm chí thèm cô , đáp, xếp xong áo liền mặt lạnh lùng rời bằng xe máy.
Ôn Uyển c.ắ.n môi , chắc Giang Hạ cô ?
Nếu đây Chu Thừa Lỗi lạnh nhạt thế!
Ôn Uyển ngượng ngùng bước đến cửa khách sạn.
Một nhân viên khác chặn cô : "Xin hỏi đồng chí đến...?"
" đến dự buổi tập huấn Hội chợ Quảng Châu."
Nhân viên mỉm : "Xin đồng chí xuất trình thẻ công tác và giấy mời."
Lại đối xử khác biệt, Ôn Uyển vui: "Vừa cô gái cần xuất trình, còn thì ?"
Bị chất vấn, nhân viên vui, bỏ nụ , mặt lạnh đáp:
"Cô đồng nghiệp quen , là đến dự Hội chợ Quảng Châu."
Ôn Uyển mím môi, thấy !
Giang Hạ gì cũng thuận lợi hơn .
Chỉ vì may, ông bố !
Mọi thứ đều sắp xếp sẵn cho cô !
Cô gì thêm, lấy thẻ phiên dịch tạm thời của nhà máy dệt và giấy mời đưa cho xem.
Nhân viên xem xong, chỉ cho cô phòng họp ở , ý định dẫn , vì cửa trực tiếp đón khách.
Lại một nữa đối xử khác biệt, ai dẫn cô ! Ôn Uyển mím môi, thèm chấp nhặt, bước nhanh về phía phòng họp.
Ở Giang Hạ, cô nhiều nếm trải sự bất công, cũng chẳng .
Nhân viên dẫn Giang Hạ , hỏi Ôn Uyển đến phòng họp , tận tình dẫn cô .
Giang Hạ nhà vệ sinh , hỏi rõ vị trí nhà vệ sinh và phòng họp tự , cần dẫn.
Vì thời gian chênh lệch , khiến cô và Ôn Uyển cùng đến cửa phòng họp.
Phòng họp lớn, thể chứa hàng trăm .
Lúc còn sớm, đại diện nhiều nhà máy đến, trông khá trống.
Giang Hạ thấy bàn những đến bảng tên ghi: Nhà máy cơ khí XX, Nhà máy nông cơ XXX, Nhà máy thủy sản XX, Nhà máy dệt XX.
Chỉ bốn nhà máy đến, những nhà máy khác ai tới.
Giang Hạ chỉ quen nhà máy dệt, đúng hơn là quan hệ công việc với nhà máy dệt, nên qua chào hỏi.
Lúc nhà máy dệt vẫy tay với Ôn Uyển: "Tiểu Uyển, đây ! Có giữ chỗ cho em ."
Giang Hạ nhận đó, hôm đó trong văn phòng ngoài giám đốc Bành Ngọc Hoa còn cô , lẽ là thư ký hoặc trợ lý giám đốc.
Ôn Uyển nhanh chân vượt qua Giang Hạ, đến mặt nhà máy dệt, chào giám đốc : "Giám đốc Bành, chào buổi sáng."
Rồi gật đầu chào những khác.
Trợ lý của Bành Ngọc Hoa vẫy gọi: "Tiểu Uyển !"
Ôn Uyển chỗ cuối cùng của nhà máy dệt, Giang Hạ từ từ tới.
Bên phía nhà máy dệt hết chỗ.
Cô , xem Giang Hạ .
Mỗi nhà máy chỉ một chỗ cố định.
Cô tin những nhà máy khác cũng , chuẩn chỗ cho một phiên dịch viên bán thời gian.
Giang Hạ lúc cũng tới, mỉm : "Giám đốc Bành, chào buổi sáng! Mọi , chào buổi sáng ạ."
Ôn Uyển mỉm quan sát Giang Hạ, chờ cô thất thố.