Thập Niên 80: Khi Pháo Hôi Xuyên Sách Đấu Với Nữ Chủ Trọng Sinh - Chương 260: No vì tức

Cập nhật lúc: 2025-11-27 16:38:52
Lượt xem: 191

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bữa tối hôm nay vô cùng phong phú, nào là gà kho nước tương, cá tuyết chiên thơm, cá thu đao chiên giòn, tôm luộc, cua sốt cay, lươn kho tộ, trứng hấp cầu gai, cá điêu hấp, mực nhỏ xào ớt, vịt luộc chấm mắm, khoai tây xào chua ngọt, bí đỏ xào đậu đũa và canh vịt hầm.

Cá tuyết, cá thu đao, tôm, cua và lươn đều do ông Chu mang về từ chuyến biển. Gà và vịt là từ nhà bà cố.

Vì Chu Vĩnh Quốc cùng ông Chu biển xa, nay cả đoàn trở về, thêm hai nhà vốn thiết, nên quây quần ăn cùng .

Hầu hết các món bàn đều do Hà Hạnh Hoàn và bà cố chuẩn . Sau khi giúp bà Chu và Điền Thái Hoa rửa sạch nguyên liệu, hai đảm nhận việc nấu nướng vì hai cảng nhận hàng.

Hà Hạnh Hoàn cùng Giang Hạ nấu ăn nhiều , tay nghề tiến bộ hẳn.

Giờ đây, kinh tế gia đình khá giả hơn, mỗi tháng cô cùng Giang Hạ bán cá khô kiếm gần nghìn tệ.

Chu Vĩnh Quốc chỉ hai chuyến biển xa kiếm hơn ba nghìn tệ.

Bố chồng cô giúp nhà họ Chu xây nhà cũng thu nhập định.

Cuộc sống no đủ, tiền bạc dư dả, bữa ăn cũng thịnh soạn hơn, chẳng ngại dùng dầu gia vị đắt đỏ. Cả bàn ăn món ngon, hương sắc vẹn !

Nhà họ Điền mấy khá giả, Điền Tài Hưng ở nhà hiếm khi ăn bữa nào sang như thế.

Không, bao giờ, ngày Tết cũng bàn tiệc nào thịnh soạn đến !

Thấy nhiều món ngon, hỏi Chu Thừa Lỗi: "Thừa Lỗi, rượu ? Không rượu ?"

Chu Thừa Lỗi gắp cho Giang Hạ một miếng cá tuyết, chẳng buồn ngẩng mặt: "Không ."

Điền Tài Hưng tật nào ngoài nghiện rượu, nhưng tửu lượng kém, càng uống càng mất kiểm soát. Chỉ vài chén đủ khiến buông lời khó .

Chu Thừa Lỗi từng chứng kiến một , nên tuyệt đối cho phép uống rượu trong nhà !

Điền Tài Hưng thúc cùi chỏ em rể: "Thừa Tâm, cửa hàng mua chai rượu ! Nhiều món ngon thế rượu, gọi là bữa tiệc?"

"..." Chu Vĩnh Quốc định nhà rượu, sẽ lấy. bà cố và Hà Hạnh Hoàn đồng loạt giẫm lên chân , khiến im bặt.

Hoặc đúng hơn là... đau đến nên lời!

Hai bàn chân đau điếng!

Vợ và cần dùng lực mạnh thế ? Lại còn phối hợp ăn ý đến !

Điền Thái Hoa tính trai , cứ nhậu là dễ bậy, chẳng kiêng nể ai. Ba và chị dâu bao cãi vã vì chuyện , nên cô vội : "Muộn , uống gì nữa? Thừa Tâm, ngày mai còn khơi nữa! Ăn xong về nghỉ sớm ."

Bà Chu cũng : "Phải đấy, ngày mai biển, uống rượu . Say xỉn mà dậy sớm khơi thì nguy hiểm lắm! Để hôm khác mời uống ."

Đã rõ ràng thế, chẳng ai chịu mua rượu, Điền Tài Hưng ?

Hắn bĩu môi: "Khách đến nhà mà chẳng tiếp đãi! Rượu cũng chuẩn ."

Hắn gắp miếng cá tuyết vàng ruộm, c.ắ.n một miếng đổi chủ đề: "Cá do bác biển xa bắt ? Ngon quá!"

Ông Chu : "Ngon thì ăn nhiều , rượu tiếp khách, thông cảm nhé!"

Điền Tài Hưng nhai : "Hiểu mà, ngày mai còn biển nữa! Kiếm tiền quan trọng hơn!"

Miệng đầy thức ăn, giọng rõ.

Ông Chu gật đầu: " đấy, nuôi gia đình chẳng dễ dàng gì, ngày nào cũng lo cơm áo."

Điền Tài Hưng: "Nhà hai tàu mà còn kêu khó? Xây nhà xong xây tiếp, mua tàu xong mua nữa, thế mà gọi là khó? Nhà mới thật sự khổ! Sáu em vẫn ở chung một nhà đất! Lấy như các bác, sắp xây nhà hai ba tầng! Ba đứa em lấy vợ, đang chờ kiếm tiền xây nhà đây."

Ông Chu mỉm : "Có tay chân, chỉ cần em đồng lòng, vợ chồng hòa thuận, chăm chỉ ăn, nhà cửa sẽ ."

"Bác lắm! Chỉ cần em đoàn kết, nhà cũng sẽ sớm kiếm đủ tiền xây nhà! Nghe tàu lớn đ.á.n.h cá xa bờ, một chuyến kiếm mấy vạn tệ thật ?"

Điền Thái Hoa cũng ông Chu, cô chuyến ông kiếm bao nhiêu.

Ông Chu khéo léo né tránh: "Không chắc , tùy vận may. Mỗi chuyến khác , cũng khác. Kẻ kiếm mấy vạn, lời vài nghìn, còn lỗ vốn."

Ông thì khác. Ông mang theo ảnh Vượng Tài mỗi khi khơi. Nửa ngày thấy cá, ông lấy ảnh xoay.

Ảnh chỉ hướng nào, tàu hướng đó!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-khi-phao-hoi-xuyen-sach-dau-voi-nu-chu-trong-sinh/chuong-260-no-vi-tuc.html.]

Mộng Vân Thường

Lần nào cũng gặp đàn cá hoặc cá lớn, trăm như một!

Lần ông lời đúng 56.666 tệ!

Đã trừ lương thủy thủ, tiền thưởng và nhiên liệu!

Tiền lương và thưởng mỗi hai nghìn, tổng chi hơn vạn tệ. Tiền dầu cũng tốn chín nghìn.

Thế mới gọi là đỉnh!

Có chủ tàu đ.á.n.h cá lớn hơn lênh đênh nửa tháng chỉ kiếm hơn năm nghìn!

Thấy tàu ông bán mấy nghìn, họ liền bám theo để cùng kéo lưới.

Vậy nên kiếm bao nhiêu, thể tiết lộ?

Ít tiền thì khoe khoang chút, nhiều tiền giấu kín!

Làm thể cho Điền Tài Hưng ?

Điền Tài Hưng hỏi: "Vài nghìn cũng nhiều đấy! Bác biển về nghỉ ngơi vài hôm chứ? Khi nào khơi tiếp?"

Ông Chu : "Ừ, nghỉ năm đến bảy ngày!"

Thủy thủ biển vất vả, rủi ro cao, lo việc nhà. Mỗi chuyến về nghỉ ít nhất năm ngày, một tháng nghỉ mười ngày.

Như thế kiếm nhiều tiền, nhiều ngày nghỉ, ai nấy đều vui vẻ.

Cùng một con tàu, vui vẻ khơi, bình an trở về.

Điền Tài Hưng nghỉ nhiều ngày liền đề nghị: "Bác ơi, cho cháu mượn tàu năm ngày nhé! Cháu sẽ gọi mấy đứa em cùng biển, kiếm chút tiền xây nhà, cưới vợ!"

Nụ mặt ông Chu khựng .

Điền Thái Hoa bất lực che mặt. Sao trai cô vẫn chưu chịu từ bỏ ý định ?

giải thích rõ mà!

Cô vội ngăn: "Anh đừng bậy, lái tàu lớn ?"

"Em đừng lo, thì ! Bác ơi, cháu tàu dễ mượn. cháu là của Thừa Tâm, nhà cháu gả em gái chăm chỉ cho nhà bác, coi bác như cha ruột, cũng là một nhà ? Cho cháu mượn tàu nhé?"

Ông Chu : "Cái bất tiện lắm, tàu là của Thừa Lỗi, nó còn kế hoạch riêng."

Điền Tài Hưng liền Chu Thừa Lỗi: "Thừa Lỗi, Thái Hoa gả đến khi em mười ba mười bốn tuổi, coi em như con ruột, xưa 'chị dâu như ', Thái Hoa là chị dâu của em ? Anh vợ em ? Cho mượn tàu vài ngày nhé?"

Chu Thừa Lỗi: "Ừ, mượn."

Điền Tài Hưng : "Anh em sẽ cho mượn mà... Hả? Em gì?"

Hắn nhầm chăng?

Chu Thừa Lỗi bóc tôm cho Giang Hạ, đặt bát cô, giọng bình thản lặp : "Không mượn."

Giang Hạ gắp cho miếng bụng cá điêu đen - phần thích ăn nhất.

Điền Tài Hưng: "..."

"Không , Thừa Lỗi, vợ em, tàu em để đấy cũng dùng, mượn thì phí chứ?"

Chu Thừa Lỗi bóc tôm cho Chu Chu: "Tàu của , cho mượn thì cho, thì thôi, cần gì lý do."

Điền Tài Hưng: "..."

Cuối cùng, Điền Tài Hưng rời nhà họ Chu với gương mặt đen sì!

Mâm cao cỗ đầy mà chẳng ăn bao nhiêu, no vì tức!

 

Loading...