Thập Niên 80: Khi Pháo Hôi Xuyên Sách Đấu Với Nữ Chủ Trọng Sinh - Chương 285: Thay Đổi Cách Nhìn

Cập nhật lúc: 2025-11-27 16:40:10
Lượt xem: 168

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giang Hạ một vòng, cuối cùng cũng tìm gian hàng của nhà máy dệt ở khu triển lãm 4.

Tại gian hàng dệt, cô còn thấy Ôn Uyển.

Ôn Uyển đang giúp treo vải, việc vốn cần phiên dịch , nhưng cô vẫn nhiệt tình giúp đỡ.

Giang Hạ liếc gian hàng: từng tấm vải gấp gọn, rộng một mét, xếp theo loại và màu sắc, treo ngay ngắn giá trông bắt mắt.

Bành Ngọc Hoa thấy Giang Hạ, : "Tiểu Hạ đến sớm thế? Triển lãm ngày mai mới chính thức khai mạc."

Giang Hạ đáp: "Cháu đến sớm để quen . Bác cũng cháu chỉ phiên dịch cho một nhà máy, nên tìm hiểu kỹ."

Bành Ngọc Hoa xong chỉ mỉm .

đ.á.n.h giá cao kiểu việc thiếu chuyên tâm như Giang Hạ, mà thích sự chăm chỉ, cần cù của Ôn Uyển.

Ôn Uyển đến cùng đoàn nhà máy dệt từ hai ngày , suốt ba ngày liền giúp đỡ ngừng nghỉ, chịu khó và siêng năng.

ai bảo Giang Hạ cha , nên dù ưa, bà vẫn đối xử lịch sự.

Ôn Uyển tiếng, , thấy Giang Hạ và Chu Thừa Lỗi cùng xuất hiện. Chỉ một cái liếc, cô lập tức tiếp tục sắp xếp vải, giả vờ thấy họ.

Ôn Uyển khẽ mím môi: Đi phiên dịch mà còn cùng?

Chẳng lẽ Giang Hạ thể sống thiếu Chu Thừa Lỗi?

cũng lẽ là thế!

Có lẽ Giang Hạ trình độ ngoại ngữ của kém cỏi, sợ lộ tẩy nên mới nhờ Chu Thừa Lỗi theo.

Kiếp , Ôn Uyển từng từ xa thấy Chu Thừa Lỗi chuyện với thương nhân nước ngoài, tiếng Anh của trôi chảy vô cùng!

Nghĩ đến đây, lòng cô chợt chùng xuống. Chu Thừa Lỗi thật sự tài giỏi, việc gì khó .

Chu Quốc Hoa thể so sánh .

Hôm đó Chu Quốc Hoa chỉ ngâm trong biển một lúc, tối về sốt, giờ vẫn khỏi .

Chu Quốc Hoa thật vô dụng! Chẳng gì, chẳng nên trò trống gì, cuối cùng còn để mất mấy chiếc rương báu tìm !

Giang Hạ qua các loại vải, hỏi: "Vải của nhà máy trưng bày hết ạ?"

Bành Ngọc Hoa gật đầu: "Ừ, xong hết !"

Giang Hạ phát hiện hai loại vải từng thấy, cô bước gần, sờ hỏi: "Đây là vải mới ạ? Cháu thấy trong bảng màu. Bác thể cho cháu một bảng màu để mang về xem ?"

Bành Ngọc Hoa ngạc nhiên. là vải mới, Giang Hạ đến nhà máy lấy bảng màu, loại . Không ngờ cô nhận ngay.

Ngay cả Ôn Uyển, phiên dịch chính thức, ba ngày giúp việc cũng nhận đây là vải áo mưa mới, treo lên vẫn còn nhầm lẫn.

Vì nhà máy ba loại vải áo mưa, bề ngoài gần giống , chỉ khác độ dày và tính năng, để ý kỹ sẽ phân biệt .

Bành Ngọc Hoa bắt đầu đổi cách về Giang Hạ. Nhận vải mới ngay lập tức chứng tỏ cô nghiên cứu kỹ.

Chỉ trình độ ngoại ngữ thế nào.

Bành Ngọc Hoa : " là vải mới, cháu tinh mắt thật."

Rồi bà sang bảo trợ lý: "Tiểu Chi, lấy cho Tiểu Hạ bảng màu và tài liệu loại vải áo mưa mới."

Trợ lý lời, lấy ngay bảng màu và tài liệu đưa cho Giang Hạ.

Ôn Uyển nhịn ngoái , vì giọng điệu của Bành Ngọc Hoa với Giang Hạ khác.

Chỉ là nhận vải mới, gì ghê gớm? Cô cố tình để vải mới lên , ai chả đoán .

Vải mới đương nhiên ưu tiên, nên để là đúng.

Giang Hạ nhận lấy, cảm ơn và hỏi xin phép mang về xem, ngày mai sẽ trả .

khả năng một là nhớ, xem hai ba mới thuộc.

Việc đương nhiên thành vấn đề.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-khi-phao-hoi-xuyen-sach-dau-voi-nu-chu-trong-sinh/chuong-285-thay-doi-cach-nhin.html.]

Sau đó, Giang Hạ rời với bảng màu vải.

Khi Giang Hạ khỏi, Bành Ngọc Hoa đ.á.n.h giá trình độ tiếng Anh của cô, nhưng thấy cô hiểu rõ về vải, liền với Ôn Uyển: "Tiểu Uyển, khi triển lãm bắt đầu, nếu Giang Hạ chỗ nào dịch chuẩn, cháu giúp cô một tay nhé."

Ôn Uyển xong, trong lòng vui nhưng vẫn gượng : "Vâng ạ!"

Lại là giúp Giang Hạ kiếm tiền!

mà, Giang Hạ nhận phiên dịch cho nhiều nhà máy chắc chắn mục đích khác. Người bình thường ai thế? Làm việc gì cũng nửa vời, thành công ?

Giang Hạ thì thể.

Cô chỉ cần xuất hiện ở các nhà máy, với thương nhân nước ngoài một câu "Hi" là đủ, cần thêm gì nữa, doanh thu đạt.

Hừ, dù thế nào cô cũng sẽ giúp !

________________________________________

Giang Hạ rời gian hàng dệt, xa thấy gian hàng của nhà máy may cô.

Bà Giang đang giám sát nhân viên trưng bày quần áo.

"Mẹ." Hai vợ chồng đồng thanh chào.

Bà Giang , thấy Giang Hạ vẫn lời mà đến, bà khó chịu.

Con bé từ nhỏ lời!

Mộng Vân Thường

Không gặp Cảnh Huyên .

Thật là bướng bỉnh!

vì Chu Thừa Lỗi ở đây, Bà Giang tiện hỏi nhiều, chỉ : "Hai đứa đến từ khi nào? Ở thế?"

Giang Hạ: "Hai ngày ạ, ở cùng Giang Đông tại khách sạn Bạch Vân. Mẹ ở ?"

Bà Giang đến tối qua, con trai cũng đến nhưng gặp: "Mẹ ở Tân Đông Phương. Trưa nay ăn cùng , con bảo Giang Đông trưa đợi ở cổng nam."

"Vâng."

Giang Hạ qua các mẫu quần áo: áo da, áo khoác lông, áo len, sơ mi hoa, váy hoa, quần ống loe... kiểu dáng đa dạng, chất vải , đường may tinh tế. kiểu cách đủ phá cách, mẫu phức tạp thì quá rối, đơn giản thiếu sự tinh tế, sơ mi hoa thì rối mắt, ngay cả quần ống loe cũng đủ "loe"!

Nói chung là khó diễn tả.

Không trách năm nhà máy chuyển sang tư nhân, Bà Giang cũng mất việc.

Cứ tiếp tục thế , thần tiên cũng khó cứu.

Giang Hạ: "Mẹ, để con giúp trưng bày nhé?"

Bà Giang vội ngăn : "Không cần, con đừng xen hỏng công sức của Vương chú! Chú mất mấy ngày sắp xếp đấy!"

Vương chú là nhà thiết kế lâu năm của nhà máy, thợ may già, thích khác can thiệp tác phẩm của .

Bà Giang cũng quản ông, vì ông là nhân vật thế lực. Dù nhà máy chủ yếu sống nhờ may đồng phục cho các đơn vị khác, sợ việc.

Vương chú cầm một bộ quần áo , chào Giang Hạ: "Tiểu Hạ cũng đến ? Chú thiết kế thế ? Có hợp thời ? Người trẻ thích ?"

Giang Hạ : "Đẹp ạ! Hợp thời lắm! Có nhiều yếu tố mới."

Thật sự nhiều yếu tố hiện đại, nhưng lẽ do Vương chú lớn tuổi, vẫn thích phong cách truyền thống, nên tổng thể trông hài hòa.

Vương chú : "Tiểu Hạ con mắt tinh tế. Lần chú sẽ thiết kế riêng cho cháu một bộ! Mỗi gặp cháu, chú đều cảm hứng!"

Giang Hạ mỉm : "Cháu cảm ơn chú, cháu mong chờ lắm ạ!"

Bà Giang con gái thích đồ của Vương chú, bà cũng , liền vội : "Thôi, con tìm Giang Đông , sắp trưa !"

"Vâng ạ." Không giúp gì, Giang Hạ và Chu Thừa Lỗi rời .

Buổi trưa, bữa ăn cùng vài lời dặn dò, Giang Hạ tiếp tục dạo quanh hội chợ, đến 3 giờ chiều thì về khách sạn. Cô nghiền ngẫm tài liệu của các nhà máy một nữa, thuộc làu.

 

Loading...