Thập Niên 80: Khi Pháo Hôi Xuyên Sách Đấu Với Nữ Chủ Trọng Sinh - Chương 293: Cô ấy nói một câu, cô ấy nói cả đống!

Cập nhật lúc: 2025-11-27 16:54:09
Lượt xem: 201

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kế toán: " thống kê xong hết, nhưng ước tính doanh thu giao dịch hôm nay ba trăm năm mươi nghìn đô la Mỹ. Tính theo con , tiền hoa hồng của đồng chí Giang Hạ sẽ ba nghìn năm trăm tệ."

Ôn Uyển: "..."

Ba nghìn năm trăm tệ?

Một ngày cô chỉ kiếm một trăm năm mươi tệ, hội chợ Quảng Châu kéo dài hai mươi ngày, tổng cộng cũng chỉ kiếm ba nghìn tệ!

Thế mà Giang Hạ chỉ trong một buổi sáng kiếm nhiều hơn tiền cô kiếm trong nửa tháng.

Giá mà cô cũng chọn nhận hoa hồng vì lương cố định.

Giang Hạ quả là tinh quái, xảo trá và giỏi tính toán nhất.

Bành Ngọc Hoa hài lòng. Xưởng dệt của họ là một xưởng lớn, nhiệm vụ thành phố giao cho năm nay là ba trăm nghìn đô la Mỹ.

Không ngờ Giang Hạ chỉ trong một buổi sáng giúp cô thành chỉ tiêu.

Bành Ngọc Hoa nghĩ đến hàng tồn kho xưởng chỉ chuẩn đủ cho ba trăm nghìn đô la, liền vội vàng gọi điện báo xưởng tăng ca sản xuất. Hội chợ còn kéo dài hơn mười ngày nữa.

Hy vọng thể đạt doanh thu năm trăm nghìn đô la!

Thế là Bành Ngọc Hoa với nhân viên ăn trưa nhanh chóng rời .

Bành Ngọc Hoa nhớ đến của giang hạ cũng đến hội chợ, nếu mời con gái ăn thì mời cũng . Cô và của giang hạ khá thiết, bà là khách hàng của xưởng dệt, hàng năm đều đặt mua nhiều vải.

Bành Ngọc Hoa một rời gọi Ôn Uyển.

Ôn Uyển mặt trắng bệch. Mấy ngày , Bành Ngọc Hoa ăn đều gọi cô cùng .

Hôm nay gọi!

Không chỉ , nhân viên xưởng dệt đang hào hứng bàn tán, hầu như câu nào cũng nhắc đến Giang Hạ.

Mộng Vân Thường

Ôn Uyển nhớ đến lúc Giang Hạ phiên dịch giới thiệu, sự am hiểu của cô về các loại vải. Cô lặng lẽ cầm tài liệu về vải lên học thuộc.

Giang Hạ , cô cũng thể.

________________________________________

Việc các thương nhân nước ngoài xếp hàng tranh đặt hàng trở thành chủ đề bàn tán của nhân viên hội chợ.

Nhiều nhân viên đầu tham gia hội chợ, nhưng đây là đầu họ thấy một xưởng nhiều tranh đặt hàng như .

Lão Hà cùng các lãnh đạo đến khu vực dịch vụ để nắm tình hình giao dịch buổi sáng, tình cờ bàn tán.

Lão Hà hỏi: "Xưởng dệt nào mà giỏi thế? Sau khi hội chợ kết thúc khen thưởng thật !"

Một tổ trưởng phụ trách an ninh hội chợ lúc đó đang tuần tra gần khu vực xưởng dệt liền kể , trọng tâm là miêu tả nữ phiên dịch tài giỏi như thế nào.

"...Lúc đó cũng cuốn lời giới thiệu của đồng chí nữ , đó suốt, dù chẳng hiểu gì."

Các lãnh đạo xong đều .

Trương Phụ Nghiên tên xưởng dệt lập tức : "Đồng chí nữ đó xinh ?"

Tổ trưởng an ninh gật đầu: " , xinh , nhưng tiếng Anh của cô còn tuyệt vời hơn."

Trương Phụ Nghiên với Lão Hà: "Đó chắc chắn là Giang Hạ, Hạ Hạ chính là phiên dịch của xưởng dệt ."

Phùng Chiêu Quân liếc Trương Phụ Nghiên: "Đồng chí Giang Hạ phiên dịch của xưởng đóng tàu ? Sáng nay thấy cô ở đó."

Trương Phụ Nghiên: "Hạ Hạ phiên dịch cho mấy xưởng."

Phùng Chiêu Quân : "Vậy cô đúng là tài thì nhiều việc."

Câu mang chút ý mỉa mai.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-khi-phao-hoi-xuyen-sach-dau-voi-nu-chu-trong-sinh/chuong-293-co-ay-noi-mot-cau-co-ay-noi-ca-dong.html.]

Trương Phụ Nghiên trừng mắt: "Đương nhiên! Hạ Hạ thông thạo năm ngoại ngữ, đó là giả ? Nếu ở đơn vị chúng , cô ít nhất cũng tổ trưởng."

Phùng Chiêu Quân: "..."

Mồm mép sắc như dao, một câu chống chín!

Từ nhỏ đến lớn đều khiến ghét!

Lão Hà cùng các lãnh đạo kiểm tra doanh thu buổi sáng.

Lão Hà thấy doanh thu của xưởng đóng tàu : "Xưởng đóng tàu hôm nay ăn khá đấy. Khóa Kent cũng bán bảy trăm nghìn đô la? Ha ha... Tốt lắm!"

Trương Phụ Nghiên xong liếc , : "Xưởng đóng tàu một buổi sáng giao dịch hơn năm triệu sáu? !"

Trương Phụ Nghiên định đó cũng là xưởng Giang Hạ thêm, nhưng sợ Phùng Chiêu Quân chua ngoa nên .

Không ngờ cô nhắc, Phùng Chiêu Quân tự .

Phùng Chiêu Quân cũng thấy, đó xưởng đóng tàu Giang Hạ phiên dịch sáng nay ?

Cô liền : "Đó chắc chắn là công lao của đồng chí Giang Hạ. Sáng nay thấy Giang Hạ dẫn mấy thương nhân nước ngoài đến xưởng đóng tàu, còn phiên dịch cho họ. , Tiểu Nghiên? Là công lao của đồng chí Giang Hạ đúng ?"

Trương Phụ Nghiên tức điên lên!

Phùng Chiêu Quân bệnh ? Sao cứ nhắm Giang Hạ?

Cái gì gọi là chắc chắn là công lao của Giang Hạ?

Bị cô như , đơn hàng mấy triệu của xưởng đóng tàu đều là công lao của một Giang Hạ.

Vậy những nhân viên khác của xưởng đóng tàu để ?

Đây chẳng gây thù hằn cho Giang Hạ, đội cho cô cái mũ cá nhân chủ nghĩa ?

Lúc nãy cô chỉ nữ phiên dịch đó là Giang Hạ, chứ đơn hàng của xưởng dệt là công lao của Giang Hạ!

Trương Phụ Nghiên nghiêm túc cô, chính nghĩa nghiêm từ: "Chị đúng ! Mỗi đơn hàng của mỗi xưởng đều là công sức của vô nhân viên! Chị công, công! Ngay cả nhân viên vệ sinh hội chợ cũng công! Không họ dọn dẹp sạch sẽ, môi trường để thương nhân nước ngoài đàm phán? Vì , mỗi đều công, công của riêng ai!"

Giang Hạ đang vội đến xưởng thực phẩm, tình cờ thấy lời Phùng Chiêu Quân, liền dừng bước tới: "Đồng chí Tiểu Nghiên đúng! Tổ trưởng Phùng, tư tưởng của chị ! Sao thể chắc chắn là công lao của ?"

" công gì chứ? chỉ phiên dịch thôi, thành công lao của ? Chị , những đồng chí đóng tàu để ? Những nhân viên tổ chức hội chợ để ?"

"Vì hội chợ , vì kiếm ngoại tệ cho đất nước, bao đồng chí việc ngày đêm? Vì , mỗi đơn hàng đều công lao của một ! Là công sức của trong xưởng, của tất cả nhân viên hội chợ! Thậm chí là công lao của Tổ quốc! Không Tổ quốc thì hội chợ!"

Giang Hạ như gió thổi, cuối cùng tổng kết: "Vì , dù lúc nãy Tổ trưởng Phùng giúp nhận lời khen. vẫn , lời của chị đúng! Người thì cho rằng chị đang giúp xin danh hiệu lao động tích cực mặt lãnh đạo, tưởng chị đội cho cái mũ cá nhân chủ nghĩa! Tổ trưởng Phùng, chị học tập tư tưởng thêm !"

"..."

Phùng Chiêu Quân tức điên!

chỉ một câu, mà Giang Hạ cả đống!

Lão Hà Phùng Chiêu Quân: "Đồng chí Tiểu Nghiên và Tiểu Hạ đúng, Tiểu Quân tư tưởng cá nhân chủ nghĩa! Về nhớ tự học tập thêm."

Mặt Phùng Chiêu Quân đỏ lên tái : "Vâng, lúc nãy sai ."

Thật tức c.h.ế.t !

định đội mũ cho Giang Hạ, ngờ Giang Hạ đội ngược cái mũ học tập tư tưởng đủ!

Về còn học nữa!

là vật dĩ loại tụ, bạn của Trương Phụ Nghiên cũng đáng ghét như cô !

 

Loading...