Thập Niên 80: Khi Pháo Hôi Xuyên Sách Đấu Với Nữ Chủ Trọng Sinh - Chương 298: Nghe nói giấm chân giò làm từ giấm ngọt, không chua?

Cập nhật lúc: 2025-11-27 16:54:14
Lượt xem: 188

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Vâng." Diệp Hàm cúi đầu, mắt đỏ hoe, trông như chịu oan ức tày trời.

Thật hình phạt cũng đủ nặng !

thấy đành lòng, bởi chẳng tổn thất thiệt hại gì, thấy cô gái ủy khuất như , chắc cũng cố ý, liền lên tiếng giúp.

Giang Hạ thở dài: "Thật là vô lý! Lại còn ủy khuất nữa? Có gì mà ủy khuất? Dám dám chịu! Lúc đầu cũng chắc ấm nước nổ , tay cô chạm ruột ấm , chỉ bảo cô cất ấm thôi. Ai ngờ cô cứ như kẻ trộm sợ chó, nhất quyết chịu cất ấm, hai còn vô cớ bắt xin , như thể bắt nạt các cô ! mới là ủy khuất đây!"

Lời Giang Hạ dứt, khẳng định chắc nịch Diệp Hàm cố ý, kéo cả Dương Thu Oanh vũng lầy.

, nếu cố ý? Thì lúc đầu cô chịu cất ấm? Cuối cùng đòi xin ? Chuyện to tát gì? Xin cái gì?

Những còn thương hại Diệp Hàm giờ chẳng còn chút đồng cảm nào!

"Đáng đời!"

"Rõ ràng là cố ý mà!"

"Chà, ngờ đấy! Suýt nữa lừa!"

"Không cứ xin thành khẩn, tỏ ủy khuất là thật sự oan ức . Công lý ở lòng , hình phạt chẳng nặng chút nào!"

...

"Dù tin , cố ý! cũng nhận phạt! sai là sai, dù vô tình! chấp nhận hình phạt." Nói xong, Diệp Hàm bỏ chạy, thật sự , nước mắt giàn giụa, giả vờ!

Dương Thu Oanh cũng chẳng khá hơn, để cứu vãn chút thể diện, mặt đen như mực quát: "Trên gian hàng mà nấu mì gói, các nghĩ gì? Không chuyện gì gây chuyện! Cấm nấu! Nếu ai bỏng, đừng hòng tham gia hội chợ nữa! Dọn dẹp ngay! Lộn xộn hết cả!"

Xong xuôi, Dương Thu Oanh bước với tiếng giày cao gót "cộp cộp", mặt vẫn đen sì.

Phương Ái Viên cũng cãi , đây là lãnh đạo địa phương Quảng Châu, năm cô còn tham gia hội chợ nữa, liền vội vàng sai dọn dẹp.

Nhân vật chính !

Mấy xem náo nhiệt cũng tản , lo việc của .

Vừa cũng nhiều vây quanh, bởi các gian hàng đều ít thương nhân nước ngoài, chỉ vài rảnh rỗi thích xem náo nhiệt tới mà thôi.

Dù nơi đây xảy chút tranh cãi, nhưng cũng chẳng mấy thương nhân ngoại quốc để ý, họ chỉ liếc từ xa thôi.

Có khách nước ngoài, nhân viên các gian hàng khác cũng thể rời , nên những gian xa thậm chí còn chuyện gì xảy .

Mọi chuyện , Chu Thừa Lỗi hỏi Giang Hạ: "Đi ăn cơm chứ?"

Phương Ái Viên thế liền : "Hạ Hạ ăn cơm ? Hai đứa ngay !"

Cảnh Huyên: "Hạ Hạ, để phía pha cho em gói mì nhé? Em định mì trộn ?"

Giang Hạ thích ăn mì gói, hồi học thường mang mì cho cô. Thời đó mì gói cũng là thứ ngon, chẳng ai nghĩ nó dinh dưỡng, còn là mì chiên, năm hào một gói.

Chu Thừa Lỗi chẳng coi , chẳng thấy mấy sợi mì chiên gì bổ béo! Sao bằng cá thịt?

Mộng Vân Thường

"Không cần, chúng ngoài ăn."

Cảnh Huyên Chu Thừa Lỗi: "Hạ Hạ thích ăn mì gói."

Chu Thừa Lỗi liếc , cái cách gọi "Hạ Hạ" thật chói tai!

"Mì gói là đồ ăn vặt, ai chẳng thích, cũng thích, nhưng thể coi nó là bữa chính, bữa chính thể tùy tiện như ."

Hơn nữa Giang Hạ cũng chắc thích, ở nhà bao nhiêu mì gói, cô pha một cũng ăn hết, ăn vài miếng đẩy hết cho , còn đều do mấy đứa nhỏ họ Chu xử lý.

Cảnh Huyên hiểu ý , liền thu ánh mắt, Giang Hạ.

Chu Thừa Lỗi cũng cô.

Giang Hạ: "..."

Cô vòng tay qua cánh tay : "Mì trộn đó là định cho khách nước ngoài nếm thử, em cũng quen ăn mì gói bữa chính. Em với chồng còn hẹn Giang Đông và ăn nữa! Chúng em đây! Dì Phương, Cảnh Huyên, hai ăn ? Cần em mang đồ về ?"

Phương Ái Viên : "Không cần, chúng dì ăn , hai đứa ! Kẻo đói, hại dày."

Ánh mắt Cảnh Huyên chợt tối sầm, nhưng vẫn mỉm , giọng dịu dàng: "Vậy ăn , đừng để đói..."

Vốn định "em sợ đói nhất mà", nhưng nuốt lời.

Anh là chồng.

Còn chỉ là "Cảnh Huyên".

Trước Hạ Hạ gọi như .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-khi-phao-hoi-xuyen-sach-dau-voi-nu-chu-trong-sinh/chuong-298-nghe-noi-giam-chan-gio-lam-tu-giam-ngot-khong-chua.html.]

Giờ, Hạ Hạ cũng đang vạch rõ ranh giới với .

"Ừ, em lát nữa ." Giang Hạ đáp cùng Chu Thừa Lỗi rời .

Chu Thừa Lỗi siết c.h.ặ.t t.a.y cô, chẳng chút nào.

Giang Hạ để dắt .

Khu trưng bày của nhà máy thực phẩm ở tầng bốn, hai xuống bằng cầu thang bộ.

Trong cầu thang vắng lặng, Giang Hạ đàn ông lặng lẽ bước xuống, bỗng dừng , cố ý hít mạnh: "Anh ngửi thấy mùi chua ?"

Chu Thừa Lỗi thấy cô dừng, cũng , đầu , hít một nhưng ngửi thấy gì, tưởng cô ăn gì đó chua: "Không ngửi thấy, em ngửi thấy mùi gì chua? Muốn ăn đồ chua ?"

Giang Hạ lấy ngón tay bịt mũi: "Mùi giấm chua! Nồng lắm, ngửi thấy ?"

Chu Thừa Lỗi hít hà: "Không !"

giấm chân giò Quảng Châu nổi tiếng, ai đang ăn?

Nghe giấm chân giò cho phụ nữ, bổ m.á.u da, Chu Thừa Lỗi liền kéo cô lên: "Không mùi giấm chân giò , xem ai đang ăn, hỏi xem mua ở , em ăn ."

Giang Hạ suýt bật , còn giấm chân giò!

Thật là đúng quá!

Gã đàn ông khắp mùi giấm, chẳng giấm chân giò là gì?

Cô kéo : "Không cần hỏi, em !"

Chu Thừa Lỗi cô: "Mua ở ?"

Giang Hạ cao hơn hai bậc, giờ hai ngang tầm mắt, cô vòng tay qua cổ .

Chu Thừa Lỗi lập tức đỡ lấy eo cô.

Giang Hạ cúi gần, ngửi ngửi: "Trên đó!"

Thấy ánh mắt tinh nghịch của cô, Chu Thừa Lỗi mới hiểu cô đang trêu !

Giang Hạ hôn nhẹ lên môi , mắt thành vầng trăng khuyết: "Xác nhận mùi vị, đúng là giấm chân giò ! Chua lắm!"

Chu Thừa Lỗi siết chặt vòng tay, ghì cô lòng, một tay đỡ đầu cô, nhẹ nhàng c.ắ.n môi cô.

Giang Hạ như thế , yêu cho ?

Ừ, là giấm chân giò!

Đã giấm chân giò cho sức khỏe, thì nếm thêm chút nữa.

Cách hai bậc thang, còn chênh lệch chiều cao, lo Giang Hạ mỏi cổ, Chu Thừa Lỗi quên cả thời gian.

Mãi đến khi tiếng từ cửa thang bộ truyền xuống, mới buông cô .

Giang Hạ hoảng hốt kéo chạy xuống.

chẳng ai, Chu Thừa Lỗi vững như bàn thạch kéo cô : "Không ai, đừng hoảng."

Giang Hạ ngoảnh trừng mắt.

Đôi mắt cô ướt át, gương mặt hồng hào, đôi môi đỏ như thoa son, đến ngây ngất.

Chu Thừa Lỗi đưa tay vuốt tóc mai cô, nâng mặt cô lên, ngón cái nhẹ nhàng lau khóe mắt cô: "Đợi chút nữa hãy xuống."

Giọng trầm khàn, vô cùng quyến rũ.

Anh nghĩ cả hai nên xuất hiện lúc .

Cô quá , ai thấy.

Anh cũng cần bình tĩnh .

Chu Thừa Lỗi ôm cô lòng, im lặng.

Giang Hạ yên lặng dựa bờ vai rộng của , chờ đợi.

Một lúc , Chu Thừa Lỗi xoa đầu cô: "Nghe giấm chân giò từ giấm ngọt, chua."

 

Loading...