Thập Niên 80: Khi Pháo Hôi Xuyên Sách Đấu Với Nữ Chủ Trọng Sinh - Chương 309: Trở thành người làm công vặt

Cập nhật lúc: 2025-11-27 17:01:51
Lượt xem: 158

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ông Hà tiếp tục dặn dò: "Liên hệ thêm nhiều nhà máy, cố gắng để tổng giao dịch tại Hội chợ Quảng Châu bước đột phá mới. Cô thông báo xem mô hình khả thi , ngày mai chúng sẽ họp bàn."

"Vâng, sẽ sắp xếp ngay."

Dù trong lòng vui khi đưa tiền cho Giang Hạ, Dương Thu Oanh vẫn mỉm nhận lời.

Trở về văn phòng tại khu triển lãm, Dương Thu Oanh lập tức giao việc ông Hà dặn cho cấp .

Những việc lãnh đạo giao xuống, cô luôn xử lý nghiêm túc, dám để xảy sai sót.

Hơn nữa, Hội chợ Quảng Châu do cô phụ trách. Nếu hội chợ thành công, doanh vượt mục tiêu, đó cũng là thành tích của cô.

, cô dại gì tìm cách chèn ép Giang Hạ trong chuyện .

Giữa cô và Giang Hạ cũng thù oán gì.

"À, nhớ hỏi xem Giám đốc Bành của Nhà máy Dệt Hoành Hoa Giám đốc Nhà máy Nhựa Vinh Phong trả thù lao cho đồng chí Giang Hạ bao nhiêu. Bảo các nhà máy khác cũng trả mức tương tự. Đồng chí Giang Hạ tình nguyện viên nhân viên hội chợ, nếu nhờ cô giúp quảng bá thì thù lao."

"Vâng, hiểu ." Người xong liền sắp xếp ngay.

Thế là khi Giang Hạ đang giới thiệu vải vóc cho mấy vị khách nước ngoài tại gian hàng dệt, bỗng nhiên mấy nhà máy khác hớn hở mang quần áo, túi cúc, phụ kiện trang trí, len sợi, kim chỉ... thậm chí cả máy may đến tận nơi.

Họ là theo chỉ đạo của lãnh đạo, nhờ cô giúp quảng bá sản phẩm.

Bành Ngọc Hoa thấy nhiều nhà máy đến nhờ vả, chất đầy gian hàng của , liền khó chịu.

là lãnh đạo sắp xếp, cô đoán là ông Hà, liền đùa: "Nhờ Tiểu Hạ giúp thì trả lương đấy! Hôm qua chi hơn ba nghìn nhờ đồng chí Giang Hạ, các vị thể bắt cô chứ? Nên trả thù lao như chứ?"

Bành Ngọc Hoa để tự rút lui, dùng mức thù lao cao để dọa họ.

Bởi nếu Giang Hạ phiên dịch cho nhiều nhà máy, thời gian bán vải cho cô sẽ càng ít .

đều là cùng ngành, cùng một hội chợ, chẳng gì bí mật. Năng lực của Giang Hạ nổi tiếng khắp nơi.

Hơn nữa, nhân viên sẽ trả thù lao cho cô.

Ai cũng Bành Ngọc Hoa trả Giang Hạ hơn ba nghìn một ngày là lương, mà là hoa hồng từ doanh , vì Giang Hạ giúp nhà máy dệt ký đơn hàng hơn ba triệu đô.

Nếu Giang Hạ giúp họ ký đơn hàng triệu đô, họ cũng sẵn sàng trả hoa hồng một phần nghìn doanh !

Các giám đốc đồng thanh: "Đương nhiên! Trả hoa hồng là hợp lý!"

"Giám đốc Bành trả thế nào, chúng trả thế . Đồng chí Giang Hạ, cô thấy ?"

Giang Hạ nhận sự vui của Bành Ngọc Hoa, : " thì vấn đề gì. phiên dịch cho mấy nhà máy đều nhận hoa hồng một phần nghìn doanh , lấy lương. Chỉ là đồ các vị mang đến chiếm gần nửa gian hàng của giám đốc Bành. Nếu ngại, thể mang ít vải của giám đốc Bành về gian hàng bán giúp ? Bằng ngại lắm!"

Thảo nào còn trẻ mà giúp mấy nhà máy ký đơn hàng triệu đô, khéo xử sự quá! Mọi đồng ý ngay: "Phải đấy! Tiểu Hạ chu quá! Giám đốc Bành chọn ít vải , mang về gian bán giúp!"

"Giám đốc Bành, chọn ít vải cho , sẽ dành riêng một chỗ để nhân viên bán giúp."

Bành Ngọc Hoa chợt thấy hẹp hòi. Cùng tạo ngoại tệ cho đất nước, nên đoàn kết. Cô : "Bắt các vị nhường gian hàng sức, ngại quá! cử qua bên đó bán ! Nhân viên hiểu vải hơn. bảo họ thu xếp mang sang."

"Được, thế cũng !"

Sau khi thống nhất, mấy giám đốc về.

Ôn Uyển thấy nhiều nhà máy tìm Giang Hạ giúp quảng bá, để cả cúc, quần áo... tại gian hàng dệt.

Mà Giang Hạ ở đó cả ngày.

Khi cô vắng mặt, mấy thứ đương nhiên là do cô bán.

Chẳng lẽ Giang Hạ tiền, cô ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-khi-phao-hoi-xuyen-sach-dau-voi-nu-chu-trong-sinh/chuong-309-tro-thanh-nguoi-lam-cong-vat.html.]

Ôn Uyển thấy cần đấu tranh cho quyền lợi của , liền hỏi Bành Ngọc Hoa: "Giám đốc Bành, nếu đồng chí Giang Hạ ở đây, bán mấy thứ ?"

Bành Ngọc Hoa hiểu ý, ngay: "Nếu cô bán sản phẩm nhà máy khác, cũng tính hoa hồng."

"Cảm ơn giám đốc Bành, sẽ cố gắng!" Ôn Uyển mỉm mãn nguyện.

"Cô cảm ơn Tiểu Hạ ! Cô nhờ đấy. Đừng mải bán đồ nhà máy khác mà quên vải của . Hợp tác với Tiểu Hạ nhé!"

"Vâng, hiểu." Ôn Uyển Giang Hạ: "Cảm ơn chị, Giang Hạ."

"Không gì!" Giang Hạ đáp tiếp tục giới thiệu vải với khách nước ngoài.

Bành Ngọc Hoa bảo nhân viên chọn ít vải mang sang gian khác.

Giang Hạ nhắc: "Giám đốc Bành nên chọn loại vải bán chạy nhất."

Một loại vải hot, như áo hot, ắt điểm thu hút khác ngay từ cái đầu tiên.

"Được!" Bành Ngọc Hoa gật đầu, lập tức chỉ đạo nhân viên chọn mấy mẫu vải bán chạy.

Rồi bận rộn sắp xếp cúc, quần áo... của các nhà máy khác.

Ôn Uyển nhiệt tình giúp thu dọn!

Cô còn trông chờ mấy thứ để kiếm tiền đây!

Giang Hạ đang giới thiệu len , thấy chiếc áo khoác len tay Ôn Uyển, liền : "Đồng chí Ôn Uyển, đưa chiếc áo đó."

Mộng Vân Thường

Ôn Uyển khựng .

Bành Ngọc Hoa ngay: "Tiểu Hạ mắt tinh thật, áo đúng là vải của chúng . Tiểu Uyển đưa cho Tiểu Hạ ngay!"

Ôn Uyển đưa áo cho Giang Hạ.

Giang Hạ cầm áo giới thiệu với khách nước ngoài, mặc lên cho họ xem.

Dáng thanh tú, khí chất cao quý, chiếc áo khoác len càng tôn lên vẻ sang trọng. Cô vén tóc lên, cả toát khí chất khác hẳn!

Khách nước ngoài đồng loạt đặt hàng.

Len cũng mua, áo khoác cũng lấy.

Giang Hạ liếc mấy chiếc cúc, chỉ một loại: "Lấy giúp loại cúc , mười chiếc."

Bành Ngọc Hoa: "Tiểu Uyển, lấy giúp Tiểu Hạ ."

Ôn Uyển kiên nhẫn theo.

Chẳng lẽ cô là phiên dịch mà thành công vặt?

Giang Hạ tiếp tục thuyết trình: "Chiếc áo nếu đổi loại cúc sẽ hơn..."

Vừa , cô đính cúc mới lên áo cho xem.

Thế là khách nước ngoài đặt luôn cả cúc!

Bành Ngọc Hoa thán phục: "Tiểu Uyển, cô cứ trợ lý cho Tiểu Hạ, cô cần gì thì đưa nấy."

Ôn Uyển: "..."

Vậy là cô, một phiên dịch viên, thành trợ lý của Giang Hạ?

 

Loading...