Thập Niên 80: Khi Pháo Hôi Xuyên Sách Đấu Với Nữ Chủ Trọng Sinh - Chương 320: Về Nhà
Cập nhật lúc: 2025-11-27 17:02:51
Lượt xem: 166
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ông Chu lập tức chạy đến mặt Giang Hạ, mặt mày lo lắng: "Sao thế, Hạ Hạ? Chân thương ?"
Giang Hạ dậy, đáp: "Dạ ạ, tại Thừa Lỗi sợ con mệt thôi."
Cô liếc Chu Thừa Lỗi: Đều tại cứ khăng khăng bắt dùng xe lăn, thì sẽ bế cô . Anh bắt cô chọn một trong hai. Dù thì cũng cho phép cô quá nhiều, vì bác sĩ dặn mấy ngày nghỉ ngơi, hạn chế vận động. Trước lựa chọn "hai trong một" đó, Giang Hạ đành chọn xe lăn.
Ông Chu thở phào nhẹ nhõm! Khương Dương và mấy xong đều gì. Sợ vợ mệt nên bắt vợ xe lăn? Cách suy nghĩ của lão đại quả nhiên khác !
Chu Thừa Lỗi mặt lạnh như tiền: "Bác sĩ cô mệt."
Ông Chu kịp hiểu, đến bác sĩ liền lo lắng: "Đi khám bác sĩ ? Có chỗ nào ?"
Khương Dương liếc Chu Thừa Lỗi. Lão đại tỏ vẻ bình thản, nhưng ánh mắt sáng rực, nụ thể che giấu. Ngày thường ánh mắt lạnh lùng, như thế ? Rõ ràng là sắp bố, báo tin vui cho cả thế giới ! Mấy lập gia đình và con lập tức hiểu .
"Chị dâu tin vui ? Chúc mừng lão đại!"
"Chú ơi, chị dâu chắc chắn là t.h.a.i ! Chú sắp lên chức ông nội đấy!"
"Nhìn cái vẻ đắc chí giấu nổi của lão đại thì , chắc chắn là sắp bố !"
Ông Chu sững : "Con sắp bố ?"
Ông con dâu, con trai.
Mộng Vân Thường
"Vâng." Chu Thừa Lỗi gật đầu, cũng nhịn , nhe răng như kẻ ngốc. Niềm vui và hạnh phúc trong lòng kìm nén suốt hai ngày, cuối cùng thể giấu nữa. Như ánh nắng xuyên qua mây, tỏa sáng rực rỡ. Khiến ai cũng thấy vui đến nhường nào.
Khương Dương và mấy trong lòng vô cùng kinh ngạc. Hoàn thể tưởng tượng khi kết hôn, trung đoàn trưởng như thế . Rõ rằng ngày cưới cũng chỉ tỏ lạnh nhạt.
Ông Chu cũng , nụ giống hệt Chu Thừa Lỗi. Thảo nào mấy ngày nay biển đ.á.n.h cá lưới nào cũng đầy ắp, thuyền nào cũng đầy khoang, hóa là nhờ thêm một "tiểu Vượng Vượng"! Từ nay về , nhà họ hai "vật chiêu tài", một lớn một nhỏ, tiền bạc đổ về như nước, tương lai còn gì bằng?
"Hạ mệt, lên thuyền nhanh , đừng lâu." Ông Chu ha hả .
Khương Dương và vội vàng giúp mang đống hành lý lớn nhỏ lên thuyền. Hai bên xe lăn treo đầy túi đồ, hai cánh tay Chu Thừa Lỗi cũng đầy ắp, Giang Hạ ôm một túi lớn ngực. Phần lớn là đồ mang đến thăm cô ở bệnh viện. Giang Hạ cũng mua nhiều, đến chăn lụa cũng mua hai cái, nên đồ đạc chất thành đống.
Khi tất cả đồ đạc đồng đội chuyển lên thuyền, chiếc "ngai vàng" cũng ông Chu khiêng lên. Chu Thừa Lỗi rảnh tay, đỡ Giang Hạ lên thuyền. Dương Mai và mấy chúc mừng Giang Hạ một phen.
Ông Chu hỏi: "Còn nữa ? Hay về thẳng nhà?"
Ông rõ tình hình sức khỏe của Giang Hạ, nếu vấn đề gì, con trai ông bắt dùng xe lăn. Dù m.a.n.g t.h.a.i cũng bệnh, đến mức vài bước cũng sợ mệt. Ông Chu là cha của mấy đứa con, là ông nội của mấy đứa cháu, chứng kiến nhiều phụ nữ mang thai, đến nỗi gì. Nên đoán là sức khỏe vấn đề, con trai mới lo lắng như . Chỉ vì là con dâu, ông tiện hỏi nhiều.
Chu Thừa Lỗi: "Không nữa, Hạ Hạ về nhà, con gọi điện báo cho ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-khi-phao-hoi-xuyen-sach-dau-voi-nu-chu-trong-sinh/chuong-320-ve-nha.html.]
Anh đưa Giang Hạ ngắm rặng san hô, lúc thời tiết , bầu trời trong xanh một gợn mây, biển ở đó như lồng một tấm kính. Tóm là , nhưng diễn tả thế nào, chỉ đưa cô xem. Một rặng san hô thể thấy từ mặt nước, chỉ là bằng khi lặn xuống đáy biển. Sau khi bàn bạc với Giang Hạ tối qua, cô quyết định , để . Trên thuyền việc, sợ mệt, Giang Hạ đều , hỏi bác sĩ, cả. Đi thuyền an hơn xe, xe còn xóc, thuyền chỉ lắc khi sóng lớn. mấy ngày tới trời , kiểm tra .
"Được, về nhà thôi, con chắc chắn mừng lắm." Đi hơn hai mươi ngày, ai cũng nóng lòng về nhà.
"Vâng. Ba, tối nay ba và Khương Dương họ lái thuyền, con trông chừng Hạ Hạ."
"Được, để ba lái, con chăm sóc Hạ Hạ chu đáo ." Ông Chu vui vẻ .
Ông Chu hăng hái chạy lái thuyền. Hôm nay là ngày lành, kéo lưới nữa, tăng tốc về nhà cho vợ vui. Bà mong cháu lâu lắm .
Chu Thừa Lỗi đỡ Giang Hạ khoang thuyền. Trước đó thu dọn chăn gối để ông Chu ngủ thoải mái. Giờ lấy trải .
"Em nghỉ một chút ." Giường cao, trực tiếp bế cô lên. Sau đó thu dọn hành lý. Đều cất tủ giường, lúc nào lên bờ mới lấy , thì chỗ . Giang Hạ thu dọn, chỉ ba túi đồ: "Ba túi đó cần cất, em mua cho chị Mai và , mang phân phát cho họ , mỗi một phần giống ."
Giang Hạ chuẩn cho họ một ít đặc sản của Tú Thành, đồ ăn vặt mua ở hội chợ, sô-cô-la nhập khẩu, bánh quy, cùng hai chiếc áo len cừu một trắng một đen và một bộ mỹ phẩm nhập khẩu. Áo len cừu Giang Hạ chọn màu trắng vì dễ phối đồ, dù bền màu.
Khương Dương và mấy là đồng đội sống c.h.ế.t với Chu Thừa Lỗi, tương lai sẽ là em sống c.h.ế.t biển. Con tàu lớn kiếm nhiều tiền như đều nhờ họ, nên Giang Hạ chuẩn quà hậu. Họ bỏ gia đình, mạo hiểm tính mạng, cùng Chu Thừa Lỗi phiêu bạt biển.
"Được." Chu Thừa Lỗi để sang một bên.
Giang Hạ , tiếng động cơ thuyền "ầm ầm", cảm thấy vô cùng yên tâm, . Chu Thừa Lỗi thấy cô gì, ngẩng lên , quả nhiên ngủ. Anh đắp chăn cho cô, sắp xếp đồ đạc xong xuôi, mang ba túi đồ cho Khương Dương, bảo vợ phân phát, mỗi đều phần.
Dương Mai và mấy quà tay, đều ngại ngùng.
"Món quà quá đắt tiền! Cộng mấy trăm tệ chứ?" Dương Mai .
" , kẹo sữa Đại Bạch Thố còn dám mua cho con ăn, huống chi là mấy thứ chữ nghĩa loằng ngoằng , đắt tiền."
"Áo len cừu từng thấy ở cửa hàng, hơn một trăm một chiếc."
"Bộ mỹ phẩm cũng hàng xóm ở cửa hàng bách hóa , hơn một trăm một bộ."
Mấy xem quà xong, đều Khương Dương: "Đắt quá, chúng dám nhận? Anh trả cho Hạ !"
Khương Dương vẫy tay: "Chị dâu chuẩn , cứ nhận ! Giờ cô đang mang bầu, về nhà xem vườn gì chín, hoặc món gì ngon, một ít, biển mang cho chị dâu ăn, trung đoàn trưởng sẽ vui."
Mấy xong đều nghĩ xem nhà gì thể mang tặng.