Thập Niên 80: Khi Pháo Hôi Xuyên Sách Đấu Với Nữ Chủ Trọng Sinh - Chương 383: Xác Định
Cập nhật lúc: 2025-11-28 01:14:56
Lượt xem: 148
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phòng siêu âm may mắn , Cao Minh kéo Giang Hạ trong.
Chu Thừa Lỗi hỏi: "Anh thể xem cùng ?"
Cao Minh liếc một cái: "Vào !"
Vài phút , Giang Hạ giường bệnh.
Chu Thừa Lỗi nắm tay cô, mắt mở to, chớp chằm chằm màn hình.
Chỉ thấy một màu xám xịt.
Con ở ?
Giang Hạ cũng ngoái đầu , nhưng cô cũng hiểu gì.
Chỉ những hình ảnh đen trắng lắc lư qua .
Cao Minh chỉ ba chấm đen: "Bây giờ mới t.h.a.i bảy tuần, vẫn chỉ là túi thai."
Bác sĩ siêu âm đo kích thước: "Ba túi thai, một lớn hai nhỏ, một cái ba centimet, hai cái còn gần bằng , đều hai centimet."
Chu Thừa Lỗi cố gắng hết sức để nhớ hình dáng và kích thước của con: "Chênh lệch nhiều như bình thường ?"
Giang Hạ một lúc thấy mỏi cổ, cô ngừng và cũng hướng mắt về phía Cao Minh.
Cao Minh : "Bình thường, các bạn m.a.n.g t.h.a.i ba, lớn nhỏ cũng là chuyện thường, trẻ con vốn đứa mập đứa ốm mà. Hơn nữa, t.h.a.i đơn bảy tuần thường cũng chỉ dài đến ba centimet, nhưng hai centimet cũng , tùy thể chất của t.h.a.i phụ. Vì , cả ba túi t.h.a.i đều phát triển bình thường."
Chu Thừa Lỗi liền yên tâm.
Cao Minh lấy một xấp giấy vệ sinh màu hồng đào đưa cho Giang Hạ: "Lau sạch là ."
Giang Hạ đưa tay đón lấy, nhưng Chu Thừa Lỗi nhanh tay cầm lấy, giúp cô lau sạch lớp gel trong suốt bụng.
Giang Hạ kéo áo lên một chút để mặc .
Hai bác sĩ đó, mắt chớp theo. Lúc mà từ chối, kéo co, chỉ càng thêm ngượng ngùng.
Có lẽ vì bình thường Chu Thừa Lỗi luôn chăm sóc cô chu đáo như , Giang Hạ ngoài cảm giác ngại, cũng thấy bình thường.
Sau khi lau sạch, Chu Thừa Lỗi giúp Giang Hạ chỉnh quần áo, đỡ cô dậy, cúi xuống xỏ giày cho cô.
Hai bác sĩ phụ khoa đầu tiên thấy một đàn ông ân cần đến thế.
Cao Minh thấy cảnh , nụ hiện rõ trong mắt.
Bác sĩ siêu âm với Giang Hạ: "Người yêu của cô đấy, đáng để nương tựa cả đời."
Mộng Vân Thường
Cao Minh : "Bây giờ còn sớm, cả đời dài lắm, còn tiếp tục cố gắng."
Giang Hạ : "Nghe thấy ? Cả đời dài lắm, tiếp tục nỗ lực đấy."
Chu Thừa Lỗi gì, chỉ siết c.h.ặ.t t.a.y cô như một lời hồi đáp.
Sau khi cảm ơn bác sĩ siêu âm, Chu Thừa Lỗi và Giang Hạ theo Cao Minh trở cửa phòng việc của cô.
Cao Minh với Chu Thừa Lỗi: "Vợ , con cũng khỏe, yên tâm chứ? Vào đây, bắt mạch cho xem t.h.u.ố.c hiệu quả ."
Chu Thừa Lỗi thẳng thừng từ chối: "Không cần, cảm ơn bác sĩ Cao, bác bận , chúng về ."
Nói xong, Chu Thừa Lỗi kéo Giang Hạ nhanh chóng rời .
Ở chỗ bác sĩ Cao bí mật nào giấu , Chu Thừa Lỗi sợ hỏi đến chuyện "xả lửa" như thế nào!
________________________________________
Rời khỏi bệnh viện, Giang Hạ cảm thấy buồn ngủ, định về nhà họ Giang ngủ nửa tiếng mới .
Trước khi ngủ, cô đột nhiên thèm ăn đào: "Lúc về nhớ ghé cửa hàng mậu dịch xem đào , tự nhiên ăn."
Chu Thừa Lỗi ôm cô ngủ, để chăn ấm nhanh hơn, hôn lên trán cô: "Ừ, đợi em ngủ say mua, ngủ , tỉnh dậy là ăn ngay."
Giang Hạ mãn nguyện nhắm mắt, đầy một phút ngủ say.
Chu Thừa Lỗi đợi thêm vài phút, khi cô ngủ sâu, chăn cũng ấm , mới rời giường, cẩn thận mặc quần áo và ngoài mua đào.
mùa đào, tìm khắp cửa hàng mậu dịch thấy, liền đến cửa hàng bách hóa xem hộp đào vàng .
Chu Thừa Lỗi mua nguyên một thùng hộp đào vàng cùng một ít đồ ăn vặt khác. Tại cửa hàng, thấy một chiếc áo khoác dài màu đỏ, nghĩ Giang Hạ mặc đỏ sẽ , liền mua luôn. Tiện thể mua thêm một chiếc áo len cổ cao màu đen và một chiếc váy kẻ caro, họa tiết chút đỏ và đen, vặn để phối cùng .
Bộ quần áo tiêu hết tiền nhuận bút dịch thuật của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-khi-phao-hoi-xuyen-sach-dau-voi-nu-chu-trong-sinh/chuong-383-xac-dinh.html.]
Chu Thừa Lỗi về đến nhà họ Giang, Giang Hạ tỉnh giấc, ăn hai miếng đào hộp mãn nguyện rời .
Hai khỏi thành phố thì gặp Chu Quốc Hoa đang vội vã lái máy kéo tới.
Chu Quốc Hoa dừng máy kéo hỏi: "Tiểu Uyển chứ?"
Chu Thừa Lỗi cũng dừng xe máy: "Đã đến bệnh viện thành phố một, hỏi thử ! đưa Tiểu Hạ khám, cô thế nào."
"Được, cảm ơn nhé!" Chu Quốc Hoa lời cảm ơn vội vã lái máy kéo .
Chu Thừa Lỗi cũng khởi động xe máy, rời .
Vợ chồng họ về đến làng gần năm giờ.
Khi ngang bến cảng, Giang Hạ thấy cửa đội sản xuất một chiếc máy kéo đậu gốc cây to.
Xung quanh máy kéo tụ tập đông , đặc biệt là trẻ con.
Còn một hàng dài xách gạo, mang theo túi đang chờ đợi.
Giang Hạ còn thấy máy kéo một cái máy nhả khói, ngừng nhả những thanh kẹo gạo, một đàn ông bẻ từng đoạn một bỏ túi ni lông mới tinh.
Bên cạnh, mặt đất trải một tấm ni lông, đặt một chậu gạo cùng một ít đường hóa học.
"Đây là đến kẹo gạo ? Em cũng ăn, dừng xe ." Giang Hạ lập tức .
"Về nhà , lát nữa mang gạo xếp hàng."
Giang Hạ: "Anh dừng xe , em xếp hàng , cái cần mang gạo, trả tiền cũng chứ?"
Chu Thừa Lỗi dừng xe, ngăn cô vợ đang nóng lòng xuống xe: "Về nhà lấy thêm ít ngô bỏ sẽ thơm ngon hơn."
Đám đông hỗn loạn thế .
Giang Hạ thấy họ dùng đường hóa học, nghĩ đến việc nó cho sức khỏe, liền : "Được thôi, về lấy ! Em mua ít đường trắng."
Chu Thừa Lỗi: "Lát nữa qua đây là , chủ quán nhanh thế , lát nữa qua khỏi xếp hàng."
"Thôi ! Vậy về nhà ! Lát nữa em cùng ." Cô từng thấy kẹo gạo bao giờ!
Chu Thừa Lỗi thấy cô tò mò quá, liền gật đầu: "Ừ."
Xe máy nhanh chóng về đến cổng nhà.
Chiếc máy kéo mới mua đậu ngay ngoài cổng, xung quanh đầy giấy pháo đốt.
Có thể tưởng tượng khí vui vẻ lúc đó.
Một đám trẻ đang chơi thùng xe, nhảy nhót, mỗi đứa cầm một thanh kẹo gạo đang ăn.
Bọn trẻ thấy họ về, đều reo hò vui vẻ.
"Cô ơi, chú ơi! Có kẹo gạo ăn nè! Bà đấy!"
"Cô ơi, cho cô !"
Giang Hạ : "Cô ăn, các cháu ăn . Cẩn thận đừng ngã khỏi máy kéo đấy!"
"Chúng cháu ."
Giang Hạ dặn dò một câu sân, rửa tay .
Chu Thừa Lỗi dựng xe máy : "Mẹ, con ít kẹo gạo."
Bà Chu và Điền Thái Hoa đang trong bếp bánh, thấy liền bước : "Mẹ , ba túi to, để cả trong nhà ."
Bà nghĩ mỗi đứa con một túi.
Chu Thừa Lỗi: "Tiểu Hạ ăn, con lấy thêm ít ngô một túi nữa."
Bà Chu liền : "Tiểu Hạ thích ăn ? Vậy thêm hai túi nữa . Cái bảo quản để một hai tháng đấy."
Hai túi cũng nhiều lắm, nhà đông trẻ con, mỗi đứa mỗi ngày ăn một hai thanh là hết nửa túi .
Chu Thừa Lỗi lấy gạo và ngô kẹo gạo: "Hay để con tự ?"
"Được." Giang Hạ thấy trong bếp đang bận rộn, liền nữa, thẳng bếp xem gì cần giúp .