Thập Niên 80: Khi Pháo Hôi Xuyên Sách Đấu Với Nữ Chủ Trọng Sinh - Chương 417: Tiền

Cập nhật lúc: 2025-11-28 05:17:52
Lượt xem: 162

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lời Điền Thái Hoa dứt, lòng ông Lý càng thêm bứt rứt.

Trước đây, ông từng việc tại xưởng gỗ, nếu cùng bắt hải sản, ông nhận ngay đây chính là trầm hương! Lý Khánh Dân cũng hối hận thôi, theo cùng nhỉ? Nếu , khối trầm hương khổng lồ thuộc về họ !

Khối trầm hương to như giá trị bao nhiêu tiền? Chu Binh Cường cũng khó tin, nhảy lên thuyền kiểm tra xem thật , cúi xuống ngửi thử: quả nhiên mùi thơm đặc trưng, khác hẳn gỗ thường. Nhìn khối trầm hương khổng lồ, cảm thấy bất lực với phận. Dù từng thấy trầm hương, nhưng nó vô cùng quý giá.

Vận may trời cho của Chu Vĩnh Phúc bao giờ mới đến lượt ? Chu Vĩnh Phúc và Chu Thừa Lỗi đủ giàu , năm nay ít nhất cũng đến lượt nhà phát tài chứ?

Dân làng lượt lên thuyền nhà họ Chu để tận mắt chiêm ngưỡng khối trầm hương, ngửi xem thơm thật . Vợ Chu Binh Cường lén đưa tay định sờ. Bà Chu thấy bàn tay bà phân loại cá, còn dính vảy, liền ngăn : "Đừng đụng ! Chỉ xem thôi! Mọi xem qua là , chúng rửa mãi mới sạch đấy! Cảm ơn ạ!"

Vợ Chu Binh Cường rút tay , trong lòng khinh bỉ: "Chẳng qua là khúc gỗ, quý gì mà quý! Sờ cũng !"

Chu Thừa Tâm khi bán cá xong cũng lên thuyền. Điền Thái Hoa thấy liền kéo : "Lại đây xem khối trầm hương , ngửi thử . Hình dáng và mùi hương , khắc sâu tâm trí! Đến mơ cũng quên! Lần biển hoặc dọc bờ, gặp báu vật mà nhặt thì uổng lắm!"

Lời là dành cho Chu Thừa Tâm, cũng là tự nhắc nhở bản . Dân làng thấy đều cho là lý, chăm chú quan sát và ngửi. Vợ Chu Binh Cường nhân cơ hội lớn tiếng: "Thái Hoa đúng, đây xem kỹ ! Ai mắt kém thì ngửi thử, nhận cho rõ! Lần biển gặp vớt, tưởng là gỗ thường thì tiếc lắm! Nhớ kỹ trầm hương là thế nào, một miếng nhỏ còn đắt hơn cả mẻ cá!"

Càng nhiều lên xem, càng dễ kẻ sờ khiến nó bốc mùi. Biến trầm hương thành "trầm thối", bán ! Bà tin chẳng chỉ sờ.

Quá nhiều lên thuyền, vài kẻ nhịn đưa tay đụng . Ông Chu vội ngăn : "Đừng sờ! Đừng sờ! Vừa rửa sạch xong! Đừng để mùi tanh dính ! Mọi xem thôi, đừng đụng , bán thì đền đấy!"

Bà Chu thẳng thừng đuổi khách: "Được , đừng xem nữa! Đông quá, thuyền sắp chìm mất! Mọi tránh ! Chúng chuyển gỗ xuống đây!"

Chu Thừa Tâm, ông Chu và Điền Thái Hoa cũng hợp sức đuổi dân làng. Mãi đến khi Chu Thừa Lỗi lái máy kéo đến, mới chịu rời thuyền, nhường chỗ để họ chuyển khối gỗ khổng lồ xuống. Một bụng ở giúp đỡ.

Mọi cùng khiêng trầm hương xuống thuyền, chất lên máy kéo. Thùng xe đủ dài, một nửa khúc gỗ thò ngoài. Ông Chu lên thùng xe để giữ cho gỗ khỏi rơi. Bà Chu và Chu Thừa Tâm ở bán cá.

Khi máy kéo xa, vẫn hỏi bà Chu nơi phát hiện trầm hương. Bà giấu giếm, bảo họ là tìm thấy ở vịnh phía Tây, đồng thời nhắc nhở hôm nay thủy triều xuống thấp, họ thu nhiều sò. Thấy những bao sò to đùng, nhiều tỏ ý mai sẽ đến xem. Nhà thuyền hỏi bà Chu ngày mai biển , nhờ.

Bà Chu dám hứa : "Ngày mai , rõ Thừa Lỗi lên thành phố bán trầm hương ." Mọi đành thôi.

Mộng Vân Thường

Khi xung quanh còn ai, ông Lý mới đưa tiền đ.á.n.h cá cho bà Chu: "Thông gia, đây là tiền đ.á.n.h cá hôm nay, tổng cộng 22 đồng 6 hào 7 xu, 10 đồng công chúng lĩnh đủ, phần bác cầm đưa cho A Sâm ."

Bà Chu nhận: "Vâng, cảm ơn thông gia, hôm nay vất vả ."

Ông Lý lật đống cá trong xô cho bà Chu xem: "Xô cá tạp mang về ăn, chúng về nhé."

Bà Chu liếc , : "Lần để một hai con to hơn mang về, mấy con bé quá."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-khi-phao-hoi-xuyen-sach-dau-voi-nu-chu-trong-sinh/chuong-417-tien.html.]

"Không cần, thế đủ , chúng đây!"

"Ừ, về nghỉ sớm !"

Ông Lý và Lý Khánh Dân rời . Vừa về đến nhà, bà Lý hỏi ngay: "Hôm nay hai cha con bắt cá gì? Bán bao nhiêu tiền?"

Ông Lý đưa cho bà một xấp tiền. Con gái dặn , tiền bán cá do hai cha con bắt sẽ thuộc về họ, coi như lòng hiếu thảo của con.

Bà Lý vui mừng đếm tiền. Vợ Lý Khánh Dân cũng hỏi chồng: "Anh đây? Anh bắt con nào ?"

Lý Khánh Dân lôi một xấp tiền: "Khỏi đếm, hôm nay bắt ba con cá thu ngừ, một con nặng mười cân, thêm một con cá mú và mấy con cá vược. Tổng bán 16 đồng 8 hào, và bố mỗi 8 đồng 4 hào."

Vợ vẫn nhịn đếm , tính cả tiền công 5 đồng mỗi ngày, tổng là 13 đồng 4 hào, cô : "Không tệ!"

Mỗi ngày đều kiếm hơn chục đồng! Đi biển đ.á.n.h cá quả là hái tiền!

Lý Khánh Dân trong lòng đắc ý, dĩ nhiên là tệ, họ chọn những con cá đắt tiền nhất coi như do bắt , tiền bán cũng thuộc về họ. Bà Lý chuyện nhưng nhận tiền vẫn thấy hợp lý. Họ gả con gái cho Chu Thừa Sâm, hai cha con sớm hôm giúp nhà họ biển kiếm tiền, con gái và con rể chẳng gì mà vẫn nhận nhiều tiền thế. Lẽ nào hai cha con nhận thêm chút ? Không chia một nửa là may !

Vợ Lý Khánh Dân hỏi: "Hôm nay Hàm kiếm bao nhiêu?"

Lý Khánh Dân: "Hơn 22 đồng."

Vợ : "Nhiều thế!"

Hơn họ gần chục đồng.

Vợ Lý Khánh Dân nhịn : "Đợi khi nhà tích đủ tiền, cũng mua một chiếc thuyền tự đ.á.n.h cá thôi!"

Lý Khánh Dân cũng ý định đó: "Ừ, em tiết kiệm chút, dành dụm tiền ."

Bà Lý động lòng, với ông Lý: "Lần ông lấy thêm ít cá coi như do bắt, đằng nào cũng ai là cá kéo lưới câu ."

Ông Lý lắc đầu: "Không thể quá đáng ."

Mỗi ngày lấy vài con cá ngon coi như tự bắt là giới hạn . Để thông gia và con rể thì ! Ai dám đảm bảo ngày nào cũng câu cá ngon? Hôm nay hai cha con câu cả ngày chỉ hai con cá vược biển và mấy con cá tạp, bán hết cũng chỉ hơn một đồng. Bến tàu đông , ông Lý dám quá lộ liễu.

 

Loading...