Thập Niên 80: Khi Pháo Hôi Xuyên Sách Đấu Với Nữ Chủ Trọng Sinh - Chương 432: Đi bộ cũng phải dạy?
Cập nhật lúc: 2025-11-28 05:18:08
Lượt xem: 157
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giang Hạ về đến sân, bà Chu hào hứng kéo cô bếp, vén tấm vải phủ thùng nước lên, hỏi nhỏ: "Con nhặt thứ thế nào?"
Thứ quý lắm đó!
Còn đắt hơn cả vàng!
Giang Hạ : "Khi con và Thừa Lỗi đang nhặt ốc xe biển, sóng đẩy nó đến mặt ."
Bà Chu bật , mà gặp vận may thì tiền thật sự sẽ tự động chui tay!
"Để mang thứ lên gác ." Bà Chu dùng vải gói kín , chạy vội lên tầng thượng.
Hiện tại, những đồ vật giá trị trong nhà đều cất trong căn phòng gác, khóa cẩn thận. Căn phòng đó cửa riêng, lối lên cầu thang cũng một cánh cửa khác, thường xuyên khóa chặt.
Vì thế, ngoài thể lên .
Trừ khi họ trèo lên.
cao thế , liệu ai trèo nổi ?
Hàng ngày, bà Chu đều lên kiểm tra những bảo vật gia truyền của gia đình.
Những thứ đó xếp ngay ngắn giá, bà lên một mới yên tâm.
Giang Hạ liếc đồng hồ, 5 giờ chiều, cô bắt đầu vo gạo nấu cơm, Chu Thừa Lỗi mấy giờ mới về.
Vừa đổ gạo nồi cơm điện, Chu Thừa Lỗi, Điền Thái Hoa và Chu Thừa Tâm cùng trở về.
Hôm nay, Chu Thừa Tâm may mắn bắt ba con lươn đồng, liền mang sang tặng bố một con.
Giang Hạ thấy máy kéo về, cũng thấy ông Chu , liền hiểu : "Bố đưa họ đến bệnh viện huyện ?"
Điền Thái Hoa: "Bệnh viện huyện nỗi gì! Người đòi lên bệnh viện thành phố cơ!"
Chu Thừa Lỗi rửa tay rửa mặt: "Bố bảo để bố đưa , cùng còn mấy chú trong làng. Chú Cường đưa lên bệnh viện thành phố, bố sợ tối nay kéo dài, ảnh hưởng đến chuyến khơi ngày mai, nên nhận . Anh còn đưa bố chìa khóa nhà mới, tối nay bố thể ngủ ở đó."
Nhà mới đủ nội thất, chăn màn, quần áo cho cả nhà, bếp cũng bếp ga, nồi cơm điện, bát đũa, dầu muối đầy đủ, chỉ thiếu thực phẩm.
Bố ngủ ở đó thành vấn đề, còn ăn uống thì thể giải quyết bên ngoài.
Giang Hạ: "Nếu lên bệnh viện thành phố, đưa đến bệnh viện huyện gọi xe cấp cứu? Như sẽ tránh tổn thương thêm. Ngã đến mức dậy nổi, tình hình thế nào nữa."
Chu Thừa Lỗi: "Họ ý thức đó . Vợ của chú Binh Cường bảo chờ xe cấp cứu lâu quá, sợ Chu Quốc Hoa đau chịu nổi."
Chu Thừa Lỗi thêm rằng vợ chú Binh Cường còn đề cập đến việc gọi xe cấp cứu đắt.
Điền Thái Hoa : "Nói thôi, chứ thật là sợ tốn tiền! Vợ chú Binh Cường bảo gọi xe cấp cứu trả phí, đắt lắm! Lần Ôn Uyển gọi xe cấp cứu chỉ cách vài trăm mét mà mất tới hai đồng."
Giang Hạ cảm thấy vô cùng bất lực, đắt đến mấy thì đắt bằng con ?
Nhà họ cũng thiếu tiền đến mức đó.
Hơn nữa, việc thu phí xe cấp cứu là để tránh lạm dụng tài nguyên y tế, chuyện gì cũng gọi xe cấp cứu.
Ở hiện đại, Giang Hạ bạn y tá, rõ gọi xe cấp cứu xong, trả tiền liền từ chối.
Một chuyến xe cấp cứu cần bác sĩ, y tá, tài xế, chỉ để phục vụ một .
Nếu , bác sĩ ở bệnh viện thể khám cho nhiều bệnh nhân khác, y tá cũng thể tiêm cho nhiều .
Được phục vụ riêng, trả phí cao hơn một chút cũng hợp lý.
Nhà họ kiếm tiền ít, Ôn Uyển dịch thuật cũng kiếm kha khá, mười tám đồng cũng nỡ bỏ ?
Dù mấy chục đồng, dịch một cuốn sách là đủ !
Huống chi thể đắt đến mức đó.
Giang Hạ cảm thấy những như thật đáng tin: "Nên cho họ mượn máy kéo thôi. Chú Cường cũng lái máy kéo chứ?"
Nhỡ đến thành phố phát hiện chấn thương nặng, họ đổ do ông Chu lái vững thì ?
Chu Thừa Lỗi hiểu nỗi lo của Giang Hạ: "Anh bảo bố dạo phong thấp, tay chân đau nhức, thích hợp lái máy kéo. Nên chú Cường tự lái."
Chu Thừa Tâm: "Đáng lẽ để chú lái, chú kinh nghiệm lái máy kéo hơn cả bố."
Điền Thái Hoa: "Ôn Uyển còn bảo để Thừa Lỗi lái, Thừa Lỗi ở quân đội chắc chắn lái đủ loại xe, lái máy kéo sẽ êm! Phụt, mặt dày! Đã chồng còn ve vãn khác! Em thấy cô định để Thừa Lỗi cùng đến bệnh viện đấy! Đừng tưởng em ! Tiểu Hạ, em cẩn thận đấy, em thấy cô cứ liếc Thừa Lỗi hoài!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-khi-phao-hoi-xuyen-sach-dau-voi-nu-chu-trong-sinh/chuong-432-di-bo-cung-phai-day.html.]
Kể từ Ôn Uyển xe đạp của Chu Thừa Tâm về làng, Điền Thái Hoa xác định cô là phụ nữ đắn, thích nhòm ngó đàn ông của khác.
mấy em nhà họ Chu đều trai, cao lớn, nhiều phụ nữ trong làng nhịn mà liếc .
Điền Thái Hoa luôn đề phòng!
Chu Thừa Tâm: "Em bậy gì thế?"
Những lời thể bừa ? Không chỉ tạo thêm rắc rối cho hai vợ chồng em út ?
"Em bậy, em mắt để ! Nghe cái giọng ẻo lả gọi Thừa Lỗi là 'Chu đại ca' mà em phát ốm! Anh thích lắm hả, còn bênh cô ? Thế nào, ôm eo đủ hả?"
Điền Thái Hoa véo một cái!
Chu Thừa Tâm: "..."
Thôi, tự chuốc họa !
Càng càng đen!
Đáng lẽ nên mở miệng!
Chu Thừa Lỗi lo lắng Giang Hạ, sợ cô hiểu lầm.
Giang Hạ liếc : "Anh lo gì thế?"
Chu Thừa Lỗi: "Anh lo cho em!"
Anh thể lo gì chứ? Anh chẳng lo gì cả, chỉ lo cho em thôi!
Giang Hạ: "..."
Điền Thái Hoa: "..."
Chu Thừa Tâm: "..."
Vô tình "ném" một bãi cẩu lương, Chu Thừa Tâm tránh phiền hai vợ chồng họ, để con lươn gọi Điền Thái Hoa về nhà.
Hai bước khỏi cổng thì thấy Chu Thừa Sâm đạp xe về, chào hỏi họ.
Điền Thái Hoa hỏi: "Em dâu cùng ?"
"Cô đưa Uyển Uyển về nhà ngoại chơi vài ngày." Chu Thừa Sâm trả lời ngắn gọn.
Điền Thái Hoa thấy lạ, Lý Tú Hàm bao giờ ở nhà ngoại lâu thế, chẳng lẽ hai vợ chồng cãi ?
Muốn tò mò một chút, nhưng Chu Thừa Sâm chắc chắn tiết lộ gì.
Thôi, ngày mai khơi, xem Lý Tú Hàm về .
•
Mộng Vân Thường
Tối hôm đó, ông Chu mãi đến 11 giờ đêm mới về đến làng.
Ông Chu sợ tiếng máy kéo phiền giấc ngủ của , nên dừng gần ngã rẽ ngõ, định bộ về nhà.
Ôn Uyển: "Chú Chu, dừng ở đây, chạy trong ạ?"
Chân cô trẹo, khó khăn!
Ông Chu: "Không chạy nữa, muộn thế , chạy ồn ngủ mất."
Ôn Uyển: " cháu trẹo chân , ?"
"Đi bộ cũng dạy ? Mẹ cháu ở đây ? Bà đỡ cháu là ! Hoặc cháu bò về cũng , nhảy lò cò về cũng ." Ông Chu bật đèn pin, chiếu xuống đường, "Đi ? Không về đây!"
Khi bác sĩ khám, vợ Chu Binh Cường con trai gãy xương mu vì ôm Ôn Uyển xuống bãi biển!
Bà mặc kệ Ôn Uyển, nhưng cô đang m.a.n.g t.h.a.i cháu nội của bà, thể quan tâm.
Vợ Chu Binh Cường mặt đen như mực, đỡ cô lên, giọng khó chịu: "Đi nào!"
Ôn Uyển nhịn , đỏ mắt, cố gắng nhảy lò cò về nhà.