Thập Niên 80: Khi Pháo Hôi Xuyên Sách Đấu Với Nữ Chủ Trọng Sinh - Chương 463: Đua Theo Phong Trào
Cập nhật lúc: 2025-11-28 05:19:42
Lượt xem: 124
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bãi Biển
Nước thủy triều rút hết, vẫn còn cao đến nửa . Chu Thừa Lỗi và Ông Chu cùng đang trong nước, cuốn từng sợi dây thừng đầy hàu xanh quanh những cọc gỗ, nối sang cọc khác, cuốn thêm vài vòng nữa.
Những con hàu đó sẽ mọc dọc theo cọc gỗ, lan rộng cho đến khi phủ kín cả cọc. Những con hàu dây thừng cũng sẽ tiếp tục phát triển hoặc rơi xuống.
Bây giờ thể thấy lứa hàu di chuyển đó bắt đầu dấu hiệu lan rộng.
Điều chứng tỏ vùng biển thực sự thích hợp cho chúng sinh trưởng.
Ông Chu thấy hàu cọc gỗ bắt đầu lan rộng, vui mừng : "Lớn nhanh thật đấy."
Chu Quốc Đống ngạc nhiên: "Không ngờ chỉ cần nuôi như , cần cho ăn mà chúng vẫn sống."
Chu Thừa Lỗi liền : "Chú nuôi theo ? Nếu , nhất nhanh chóng đến đội sản xuất thuê một vùng biển."
Ông Chu cũng : " , chú dám nuôi hàu cùng nhà ? Bác dám chắc sẽ phát tài, nhưng chắc chắn kiếm tiền! Chú xem, con dâu lớn của bác cũng thuê hai trăm mẫu bãi biển để nuôi đấy."
Đây chính là con đường phát tài do Vượng Tài phát hiện.
Không phát tài thì cũng phát đạt, thể sai !
Chu Quốc Đống những con hàu bắt đầu lan rộng cọc gỗ biển, do dự.
Ông Chu : "Hôm nay thủy triều rút mạnh, dân làng thấy nuôi chắc chắn sẽ đua theo. Bãi biển hạn, chú chậm chân, nuôi tìm chỗ khác, tiện như ở đây ."
Bình thường thủy triều rút xa đến thế.
Chu Quốc Đống cũng hiểu điều , nhưng nhà hiện còn nợ Lỗi ca nhiều tiền, lấy tiền thuê biển mua cọc gỗ?
Chu Thừa Lỗi nhận sự do dự của , liền : "Tiền cần gấp, ba trăm tệ nãy chú trả , trả cho chú, chú dùng nó để thuê một vùng biển. Kiếm tiền trả cũng ."
Ông Chu: " ! Kiếm tiền trả cùng lúc cũng . Muốn nuôi thì nhanh quyết định, thì chậm chân, khác thuê hết biển . Tiền thực sự cần gấp, nuôi bán , lo gì tiền trả? Nếu tiền, chuyển nhượng vùng biển cho chúng để trừ nợ cũng . Còn trẻ, sợ gì kiếm tiền?"
Chu Quốc Đống vốn động lòng, xong liền quyết định: "Lỗi ca, em trả tiền , giờ thuê biển ."
Chu Thừa Lỗi đưa ba trăm tệ cho : "Ba trăm tệ thể thuê một trăm mẫu, chú thuê giúp thêm hai trăm mẫu nữa, lát nữa nộp tiền."
Dù bờ biển dài, nhưng dài đến mấy cũng hạn.
Mộng Vân Thường
Chu Thừa Lỗi thuê giúp trai thứ hai, nếu nuôi, thể nuôi thêm hai trăm mẫu.
"Vậy em thuê biển đây."
Chu Thừa Lỗi gật đầu.
Chu Quốc Đống liền rời .
Vừa lên bờ, thấy Giang Hạ và Bà Chu cùng tới.
Hai con tiễn hai cô cháu liền đến bãi biển.
Chu Quốc Đống chào hỏi họ, ngượng ngùng : "Chị dâu, em định học Lỗi ca nuôi hàu, tiền trả , em dùng nó thuê một vùng biển ."
Giang Hạ : "Được, em nhanh !"
Hiện tại hàu vẫn đáng để nuôi.
Chu Quốc Đống cảm ơn chạy đến đội sản xuất.
Bà Chu cẩn thận đỡ Giang Hạ xuống bãi biển.
Chu Thừa Lỗi để ý thấy bóng Giang Hạ bờ, lập tức chạy đến, Bà Chu đỡ cô.
Giang Hạ : "Chạy nhanh thật."
Anh chạy thẳng từ chỗ nước biển lên.
Chu Thừa Lỗi đáp, lúc bụng cô lớn, tiện bế, đỡ cô, chú ý từng bước chân cô.
Đến khi Giang Hạ đặt chân vững cát, mới buông tay.
Nước biển rút một nửa, lộ nửa phần cọc gỗ trồng đó.
Bãi biển nhiều bùn, Giang Hạ phiền Chu Thừa Lỗi nên : "Em đây là , xa hơn, cần lo cho em."
Bà Chu hỏi: "Hàu nuôi đó sống ? Đã mọc rễ ?"
Chu Thừa Lỗi đáp: "Sống , một bắt đầu mọc rễ."
Bà Chu xong liền xem, với hai : "Mẹ xem một chút."
Giang Hạ cũng với Chu Thừa Lỗi: "Anh cũng ! Hôm nay thủy triều lên nhanh rút cũng nhanh, khi nước rút hết em sẽ qua."
Chu Thừa Lỗi đương nhiên để cô một ở đây, "Không gấp, sắp xong , chúng nhặt ốc về ăn tối."
Chu Thừa Lỗi một tay dắt Giang Hạ, một tay xách xô, bắt đầu tìm ốc.
Vừa nhặt một lúc, thủy triều rút xa hơn, dân làng lượt kéo đến.
Có thấy Ông Chu và đang việc cọc gỗ, ngang qua Chu Thừa Lỗi và Giang Hạ, hỏi: "Thừa Lỗi, mấy thứ các nuôi sống ?"
Chu Thừa Lỗi đáp: "Một sống ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-khi-phao-hoi-xuyen-sach-dau-voi-nu-chu-trong-sinh/chuong-463-dua-theo-phong-trao.html.]
"Sống thật ? xem !" Có xong lập tức chạy đến xem.
Những khác cũng nhịn xem cho vui.
Dân làng chạy đến chỗ Ông Chu, hàu cọc gỗ: "Sống thật ? Các nuôi thứ thật ?"
Ông Chu : "Còn giả nữa? Chú thấy ?"
Có vận may của Vượng Tài chiếu cố, nuôi gì chẳng sống?
"Vĩnh Phúc, nuôi thứ dễ ? Lớn bán bao nhiêu tiền một cân?"
Ông Chu: "Dễ khó chú tự xem, thấy khó, nhưng mỗi một vận may, trồng rau cũng trồng , trồng sống. Chưa nuôi lớn nên bán bao nhiêu, nơi khác nuôi đều xuất khẩu, chắc vài xu một cân! cũng rõ, bán bao giờ."
"Vài xu rẻ thế? Tưởng hàng nhập khẩu từ nước ngoài sẽ đắt hơn."
Ông Chu: "Còn vỏ nữa bạn! Vỏ nặng lắm!"
"Mấy cọc gỗ mua hết bao nhiêu tiền?"
"Không cần cho ăn thật ? Cứ để chúng tự lớn biển?"
...
Một động lòng, ngừng hỏi han Ông Chu.
Ông Chu vui vẻ trả lời hết, cuối cùng thêm một câu thoái thác trách nhiệm.
Chủ yếu là: Muốn nuôi theo thì nuôi, sống , lỗ vốn, đừng trách !
Dù mua cọc gỗ, phao nổi cũng tốn ít tiền. Dây thừng thể tự ở nhà, nhưng bền, sợ mục nên mua dây mới.
Hôm nay thủy triều rút mạnh, nhiều biển.
Nhiều tò mò xem Chu Thừa Lỗi nuôi thứ gì mà sống , nên càng lúc càng đông đến xem, hỏi han đủ thứ.
Có còn chủ động giúp việc.
Giang Hạ và Chu Thừa Lỗi nhặt ốc về phía đó.
Khi thủy triều rút, chân cọc gỗ sẽ nhiều hải sản hơn.
Giang Hạ bảo Chu Thừa Lỗi quấn lưới quanh chân cọc, để khi nước rút thể giữ một ít tôm cua.
Những con hàu rơi cát cũng nước cuốn hết.
"Anh việc của , em và nhặt đồ, cần lo cho em."
Bà Chu: "Ừ, trông chừng Tiểu Hạ là ."
"Vậy em cẩn thận." Chu Thừa Lỗi thực sự còn bận.
"Em ." Giang Hạ đáp.
Lưới chân cọc gỗ quả nhiên nhiều hải sản, Giang Hạ lập tức thấy hai ba con tôm ở mép lưới, nhanh tay nhặt lên.
Hôm nay nhiều tôm quá, vài bước thấy vài con!
Dọc theo mép lưới, lác đác tôm lớn nhỏ, thỉnh thoảng cả cua.
Ốc vòi voi, ốc mỡ cũng .
Giang Hạ và Bà Chu nhặt ngừng tay.
Niềm vui hôm nay là do tôm mang !
Dân làng xem hàu xong, thấy hai con nhặt tôm liền ghen tị!
Không cần hàu kiếm tiền , thế tiện biển quá!
Nhìn hai con, một lúc nhặt nửa cân tôm!
Tiếc là đây là bãi biển thuê, lưới giăng, họ tiện nhặt.
...
Chiều tối, thuyền đ.á.n.h cá trở về.
Lý Tú Hàm xuống thuyền định về nhà nấu cơm, thấy mấy từ đội sản xuất , họ : "Chậm một bước , bãi biển thuê hết!"
" nuôi theo lâu , nhưng sợ sống , thế năm ngoái thuê một vùng biển ."
" cũng sợ, ai ngờ nhanh thế."
Lý Tú Hàm giật : "Chú, thuê biển gì ?"
"Học Thừa Lỗi nuôi hàu đấy! Cháu là chị dâu Thừa Lỗi, nhà cháu nuôi theo ? Thuê mấy hải lý ?"
Lý Tú Hàm: "..."