Thập Niên 80: Khi Pháo Hôi Xuyên Sách Đấu Với Nữ Chủ Trọng Sinh - Chương 471: Hài Lòng

Cập nhật lúc: 2025-11-28 05:19:50
Lượt xem: 108

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dùng đèn dụ hai mẻ lưới, thời gian điểm năm giờ sáng, trời bắt đầu hừng sáng.

Chu Thừa Lỗi tranh thủ thời gian, tiếp tục dùng đèn để dụ cá. Hai bên thuyền đều thả lưới, tổng cộng thả mấy tấm lưới nhỏ. Chu Thừa Lỗi một bên, Chu Khang Bình bên , hai ngọn đèn cùng chiếu sáng.

Khi trời càng lúc càng sáng, hai bắt đầu thu từng tấm lưới. Giang Hạ thấy mỗi tấm lưới thu lên đều mười mấy đến hai mươi cân mực ống nhỏ, cá con thì thấy, chắc bơi mất. Tổng cộng thả bốn tấm lưới nhỏ, thu về một trăm cân mực ống nhỏ!

Hôm nay khơi quả là một ngày thu hoạch bội thu. Cá nhiều đến nỗi cả boong thuyền đều đầy ắp. Kéo thêm lưới cũng chỗ chứa, hơn nữa hôm nay gió lớn, nên sớm vận chuyển đám cá con về, bố trí phơi khô. Gió lớn là thời điểm nhất để phơi cá khô. Phơi xong thể thành cá con đa vị để bán kiếm tiền.

Chu Thừa Lỗi lái thuyền về phía thuyền của Chu Quốc Đống, khi gần đến, lớn tiếng : "A Đống, chúng về nhé, ngày mai sẽ dẫn các đến hòn đảo vẹm xanh."

Ba em Chu Quốc Đống đống cá chất đầy thuyền của họ, vội đồng thanh đáp: "Được!"

Giang Hạ cũng liếc đống cá thuyền họ. Không tệ, họ cũng dụ hai sọt mực ống nhỏ và mấy sọt cá con.

Giang Hạ : "A Đống, mấy con cá con đó khi nào bán cho nhé!"

Chu Quốc Đống vội đáp: "Vâng, chúng cũng đang tính như . Các chị cá khô cần đầu cá ? Chúng sẽ sạch đầu cá, phơi khô mang đến nhà các chị."

Giang Hạ : " cần đầu cá, cảm ơn nhé!"

Phơi khô mới bán, việc tiết kiệm cho cô ít thời gian. Giang Hạ nghĩ đến việc đám cá khô chỉ cần phơi một hai ngày là thể thành cá con đa vị, liền vội : "A Đống, đội sản xuất bên Hứa Linh điện thoại ?"

Chu Quốc Đống xong lắc đầu: " , chị tìm Hứa Linh việc ? Chiều nay về sẽ bảo cô ."

Hứa Linh với rằng Giang Hạ mời cô giúp cá khô, thử việc một tháng sáu mươi tệ, qua thử việc sẽ là tám mươi tệ một tháng.

Giang Hạ : "Được, bảo cô nếu ngày mai rảnh thì thể bắt đầu việc. Ngày mai rảnh thì ngày cũng ."

"Vâng, chiều nay sẽ báo cho cô ."

________________________________________

7:30 sáng, Chu Thừa Lỗi lái thuyền cảng. Buổi sáng ở cảng cũng nhộn nhịp kém, vì nhiều thuyền đêm trở về, cùng với dân làng các vùng lân cận đến mua hải sản.

Người trong làng thấy đống cá thuyền của Chu Thừa Lỗi đều kinh ngạc: "Thừa Lỗi, mà bắt nhiều cá con thế ?"

"Phải đến mấy vạn cân đấy!"

"Còn cả mực ống nhỏ nữa!"

"Đã thể dụ mực ống nhỏ ? Tối hôm mới dụ hai tiếng mà chẳng con nào!"

"Tối qua dụ cũng chẳng !"

Mộng Vân Thường

"Tối qua cũng dụ một lúc mà chẳng thấy gì!"

"Thừa Lỗi, dụ mực ?"

Chu Thừa Lỗi: "Đi xa một chút."

"Thảo nào! Chắc tối nay chúng sẽ bơi đến đây."

"Tối nay chuẩn thêm dầu, khơi sớm, cũng sẽ xa một chút để dụ thử."

" cũng ! Mau bán cá xong về nhà ngủ, tối nay khơi sớm."

...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-khi-phao-hoi-xuyen-sach-dau-voi-nu-chu-trong-sinh/chuong-471-hai-long.html.]

Đối với ngư dân, gì khiến họ mong đợi hơn là gặp mùa cá.

Giang Hạ và Chu Khang Bình thuyền bắt đầu lựa mực ống nhỏ. Chu Thừa Lỗi chạy xe máy về nhà lấy máy kéo chở cá con về, đồng thời nhờ mời đến xử lý đám cá con .

Ông Kim tới, đống cá con thuyền, nhà họ Chu cá khô đa vị để bán nên để ý đến cá con, chỉ hỏi: "Đồng chí Tiểu Hạ, mấy con mực ống nhỏ bán chứ?"

Giang Hạ gật đầu: "Bán, để một sọt, còn bán hết." Cô định giữ một sọt mực ống nhỏ để thử mực ống đa vị xem ngon .

Ông Kim vui: "Được, cháu lựa xong mang đến chỗ , trả giá !"

Giang Hạ xong liền hỏi: "Bao nhiêu tiền một cân?"

"Một tệ một cân!"

Giang Hạ : "Ông Kim đang lừa cháu giá cả ? Mùa cao điểm mực ống nhỏ còn bán một tệ một cân, đây mới là đầu mùa, cả chợ mực ống nhỏ, ông chỉ trả một tệ. Hơn nữa, ông xem mực của cháu béo thế ? Ít nhất một tệ hai!"

Của hiếm thì quý, giá đầu mùa chắc chắn cao hơn, nhiều đ.á.n.h bắt thì giảm giá cũng là chuyện bình thường.

"Làm gì ? Mùa cao điểm thu mua tám, chín hào một cân. Thôi , để cháu nghĩ lừa. Một tệ một một cân, ? Một tệ một là cao lắm !"

"Dưới một tệ hai cháu bán. Cháu mang về nhà mực ống đa vị ."

Ông Kim: "Một tệ hai cao quá, nhưng nếu cháu đ.á.n.h bắt mực ống nhỏ đều bán cho , thì thu một tệ hai."

Giang Hạ chịu: "Vậy thôi, cháu bán nữa. Cháu mang về nhà hết thành mực ống đa vị ."

Ông Kim: "..."

Người bản lĩnh quả thật thể bắt nạt chút nào. Nếu là khác, ông giá bao nhiêu là bấy nhiêu, bán thì thôi!

"Một tệ hai thì một tệ hai ! Giá còn ngang với giá trong thành phố. Sau các cháu đ.á.n.h bắt mực ống nhỏ thì đừng mang thành phố bán nữa, cứ mang đến đây cho !"

Giang Hạ : "Được, nếu cháu gọi điện hỏi thật sự giá giống trong thành phố."

Ông Kim: "..."

Chu Thừa Lỗi nhanh chóng lái máy kéo . Bà cố và Hà Hạnh Hoàn cũng đến giúp chuyển cá con. Họ dùng mẹt xúc từng mẻ cá con, lựa mực ống nhỏ , đó đổ trực tiếp sọt.

Không lâu , bà Chu cũng dẫn vài đến, lập tức lựa hết mực ống nhỏ và đóng gói cá con xong xuôi. Mọi khiêng từng sọt xuống thuyền, chất lên máy kéo. Máy kéo cũng chứa hết nhiều sọt như , nên họ bắt đầu xử lý ngay tại cảng.

Chu Thừa Lỗi gánh một gánh mực ống nhỏ đến điểm thu mua, bán một trăm linh bảy tệ. Đám cá con ước chừng hơn tám ngàn cân, Giang Hạ ước tính nếu thành cá khô đa vị bán sẽ kiếm một vạn tệ. Vì đây là cá tự đ.á.n.h bắt , tốn chi phí, nhưng khi chia lợi nhuận với Hà Hạnh Hoàn vẫn tính toán chi phí. Như thể lãi sáu ngàn tệ.

Lần đầu khơi trong năm mới, Giang Hạ vô cùng hài lòng.

Chu Thừa Lỗi đưa tiền cho Giang Hạ, đỡ cô lên máy kéo. Bà Chu và bà cố cũng theo máy kéo về nhà để xử lý đám cá con.

Giang Hạ nhận tiền, nhét túi, định lên máy kéo thì đội sản xuất chạy : "Tiểu Hạ, em trai cô gọi điện, bảo cô rảnh thì gọi ."

Giang Hạ xong liền với Chu Thừa Lỗi: "Em gọi điện , về ! Một lát em tự bộ về."

Chu Thừa Lỗi: "Anh sẽ đón em."

"Không cần phiền phức thế , em tự về ." Giang Hạ xong liền gọi điện.

Điện thoại kết nối, giọng Giang Đông vang lên ở đầu dây bên : "Chị, chị hai mươi vạn ?"

 

Loading...