Thập Niên 80: Khi Pháo Hôi Xuyên Sách Đấu Với Nữ Chủ Trọng Sinh - Chương 473: Không Cần Bọn Họ

Cập nhật lúc: 2025-11-28 05:19:52
Lượt xem: 134

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi Giang Hạ cúp điện thoại, Chu Thừa Lỗi cũng chạy xe máy đến đón cô.

Cô liền kể nội dung cuộc gọi cho .

Mộng Vân Thường

Chu Thừa Lỗi xong liền : "Một lúc nữa chở hết mẻ cá con về nhà, sẽ chuyển mười vạn cho Tiểu Đông."

"Ừm, em nữa." Hôm nay dậy sớm, Giang Hạ cảm thấy buồn ngủ, cô lười biếng ngáp một cái.

Về đến nhà, sân nhà cũ và nhà mới đều ngập đang sơ chế cá con, phơi khô. Gió biển thổi mạnh, họ mang cá con bờ biển phơi.

Giang Hạ những tấm chiếu tre dùng để phơi cá, hỏi Chu Thừa Lỗi: "Chúng nên mua ít lưới thép về, ghép với gỗ thành khung phơi hình chữ nhật ? Như khi mang phòng sấy cũng tiện hơn."

Chiếu tre , nhưng dễ mốc. Mấy hôm trời mưa, bà Chu sợ chiếu tre mốc, mang phòng sấy hong một lúc.

khung phơi bằng lưới thép và gỗ nhược điểm là đắt, lưới thép đắt, gỗ cũng đắt. Tuy nhiên, lưới thép gỉ khi rửa sạch sẽ khó mốc hơn, nhiều lỗ thoáng, phơi cá khô cũng nhanh hơn.

Nhà họ chỉ thỉnh thoảng phơi cá, mà là phơi quanh năm, nên đầu tư một ít tiền mua lưới thép gỉ khung phơi thể dùng lâu.

Chu Thừa Lỗi liếc những tấm chiếu tre, cũng nghĩ đến lợi ích của lưới thép, gật đầu: "Được, lúc chuyển tiền sẽ tranh thủ mua ít về."

Giang Hạ thêm: "Mua cả lưới đ.á.n.h cá lỗ nhỏ về khung phơi nữa. Khung phơi bằng lưới thép thể dùng trong phòng sấy, còn lưới thì phơi bên ngoài. Làm bằng lưới thép thì đắt quá."

"Ừm, từ từ thế. Làm một mẻ xem . Khung phơi bằng lưới thể khiến cá dồn hết giữa. Anh sẽ mua đủ loại về thử."

Giang Hạ gật đầu: "Được."

Hai trò chuyện một lúc, Chu Thừa Lỗi lái máy kéo bến cảng chở nốt mẻ cá con về, đó đến bưu điện chuyển tiền. Giang Hạ ở nhà phụ phơi cá.

Chiều tối, Chu Thừa Sâm và Chu Uyển về đến.

Bà Chu thấy hai bố con, liếc phía hỏi: "Tú Hàm về ?"

"Không, cô soạn giáo án." Chu Thừa Sâm tùy tiện kiếm cớ.

Hai vợ chồng vẫn đang lạnh nhạt, ở nhà đối diện với Lý Tú Hàm, cảm thấy về nhà cũ ở thoải mái hơn nên dẫn con gái về.

Con gái định về, theo.

Bà Chu đang chuẩn nấu cơm, liền : "Vậy hai bố con ăn cơm ở đây ! Một cũng đừng nấu nướng gì."

"Được, em bến cảng xem một chút." Chu Thừa Sâm để con gái đạp xe bến cảng xem thuyền nhà về .

Chu Thừa Lỗi đang khung phơi trong sân, gọi : "Anh hai, tối nay thể bắt mực bằng đèn , cùng khơi ? Bảy giờ tối , mười hai giờ về, ảnh hưởng đến công việc ngày mai."

Chu Thừa Sâm xong liền đồng ý: "Được."

Chu Thừa Sâm đến bến cảng thì hai em họ Lý cũng cập bờ.

Anh bước lên thuyền nhà, mấy sọt cá thuyền, trong đó hơn nửa sọt mực ống nhỏ.

Sọt mực chắc ba bốn chục cân, bán ba bốn chục tệ, cộng thêm các loại cá khác, tổng cộng sáu bảy chục tệ. Anh : "Hôm nay thu hoạch cũng tạm ."

Lý Khánh Dân và Lý Khánh Kiệt liếc , : " !"

Hai em nỡ rằng sọt mực đó là họ sớm bắt .

Chu Thừa Sâm lấy một xô đựng hai cân mực, chọn thêm tám mười con cá trắng để mang về nhà ăn.

Sau đó, bê sọt mực xuống thuyền, mang đến điểm thu mua.

Hai em họ Lý đau lòng đến mức tim thắt !

Đó là mực họ bắt cả đêm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-khi-phao-hoi-xuyen-sach-dau-voi-nu-chu-trong-sinh/chuong-473-khong-can-bon-ho.html.]

Lý Khánh Dân nhịn , thì thầm với Lý Khánh Kiệt: "Anh bảo mang mực bến cảng chợ bán mà em !"

Lý Khánh Kiệt: "Em cũng ngờ em rể đột nhiên về!"

Lý Khánh Dân: "Hôm nay chẳng kiếm đồng nào ."

Lý Khánh Kiệt cũng đau lòng: "Lần tính toán sai . May là mùa mực mới bắt đầu, hai tháng tới còn thể bắt nhiều hơn. Rút kinh nghiệm, từ ngày mai, bắt mực là mang chợ bán ngay, mới kéo lưới."

Sọt mực đó giữ nữa, Lý Khánh Dân gật đầu: "Mau mang cá xuống bán, về nhà ăn cơm ngủ sớm, tối nay biển sớm. Bù thiệt hại !"

Lý Khánh Kiệt đồng ý: "Được!"

Hai em vội vàng khiêng cá xuống thuyền, mang đến điểm thu mua.

Tại đó, Chu Thừa Sâm đang xếp hàng chờ đến lượt. Khi hai em họ Lý khiêng hết cá đến, hỏi: "Anh cả, tiền xăng hôm nay bao nhiêu?"

Lý Khánh Dân lập tức : "Hai mươi tệ, hôm nay xa một chút mới bắt mực."

Chu Thừa Sâm gì, lấy bốn mươi tệ đưa cho họ: "Hôm nay vất vả cả ngày , hai về nghỉ sớm . Em sẽ bán nốt."

Lý Khánh Dân vui vẻ nhận lấy, : "Không vất vả! Vậy chúng về ."

Chu Thừa Sâm gật đầu, chợt nhớ điều gì đó: "À, sáng mai hai cần khơi sớm nữa, từ tối nay em sẽ thuê khác bắt mực. Thuyền sẽ về bảy giờ sáng mai, nên từ mai hai thể khơi lúc tám giờ."

Hai em họ Lý: "..."

Lý Khánh Kiệt: "Em rể định bắt mực ban đêm ? Chúng cũng , cần thuê khác !"

Lý Khánh Dân cũng gật đầu: " ! Chúng thể đổi sang ban đêm! Không cần thuê khác, hoặc nếu em rể thuê , thì để họ ban ngày."

Mực ống là thứ giá trị, bây giờ mới mùa, đến cao điểm thể bắt cả trăm cân một đêm.

Nếu thuê khác, chẳng là nhường lợi cho ?

Anh vẫn đang tính nhân mùa mực kiếm bộn tiền, may đủ tiền đóng thuyền mới.

Chu Thừa Sâm: "Không cần , tối nay em về sẽ cùng , chỉ cần thuê một đồng đội cũ cùng là . Hai vẫn tiếp tục ban ngày."

Hai em mặt mày ủ rũ!

Cảm giác như lỡ mất một khoản tiền khổng lồ!

Chu Thừa Sâm biểu cảm của họ, gì thêm.

Lúc , đến lượt bán cá. Anh bê sọt mực lên cân.

Ba mươi tám cân sáu lạng.

Ông Kim : "Sáng nay thu mực của Thừa Lỗi, giá một tệ hai, nhưng mực của tươi hơn. Mực của tươi lắm, thu một tệ thôi."

Chu Thừa Sâm gật đầu: "Được!"

Lý Khánh Dân và Lý Khánh Kiệt đau lòng như cắt.

Ba mươi tám tệ đáng lẽ là của họ!

Còn mấy gánh cá bán nữa, cũng đáng giá ít.

Hai đành tiếp, buồn bã bỏ !

 

Loading...