Thập Niên 80: Khi Pháo Hôi Xuyên Sách Đấu Với Nữ Chủ Trọng Sinh - Chương 510: Đưa Tiền
Cập nhật lúc: 2025-11-28 05:21:27
Lượt xem: 114
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lôi Ngọc Trân lén lút tiến khu cơ quan, ngay lập tức trông thấy chiếc xe Jeep đậu bên đường.
Nhìn biển xe, cô ngay đó là xe của Chu Thừa Lỗi.
Sợ hãi, cô vội vàng đầu chạy.
A Thành thấy cô chạy về, hỏi: "Sao thế? Gặp ai ?"
Lôi Ngọc Trân lắc đầu: "Anh họ em đến , em thấy xe của đậu lầu. Chắc giờ họ đang ở nhà, em lên gặp và chị dâu ."
A Thành lập tức nghĩ đến nhan sắc tuyệt mỹ của Giang Hạ cùng làn da trắng mịn khiến l.i.ế.m thử.
Hắn thò đầu nhưng chẳng thấy gì.
Mưa tạnh, sợ ở lâu sẽ phát hiện, với Lôi Ngọc Trân: "Đi thôi, lát nữa xem họ về . Giám đốc nhà máy của em hậu thiên mới công tác về đúng ? Nếu hôm nay họ , ngày mai chúng tìm lúc khác đến."
"Chắc họ sắp về , em đến cũng giờ , gặp lúc họ chuẩn ." Lôi Ngọc Trân lên xe máy.
"Vậy chúng tìm chỗ khác núp." Ở góc quá nổi bật.
Hai rời bằng xe máy, tìm nơi khuất tầm nhưng vẫn quan sát chiếc Jeep.
Trong nhà, Giang Hạ tỉnh giấc một giấc mơ mấy lành, cô lười biếng hỏi: "Mưa tạnh ?"
"Chắc tạnh ."
Chu Thừa Lỗi mở cửa sổ kiểm tra, liền thấy bóng hai rời chiếc xe máy.
Không biểu lộ cảm xúc, đưa tay ngoài cửa sổ, cảm nhận còn hạt mưa nào: "Mưa tạnh ."
"Vậy chúng về nhà chứ?"
Chu Thừa Lỗi theo chiếc xe máy khuất dần ở cuối phố: "Hay ngày mai về? Tối nay bố chỉ một , ở với bố thêm một đêm."
Giang Hạ chống cái bụng nặng nề dậy: "Được. Anh xuống xe lấy sách nguyên bản lên cho em dịch."
Hôm nay cô đến nhà xuất bản nộp bản dịch và mang thêm vài cuốn sách về.
Chu Thừa Lỗi bước nhanh đến giường đỡ cô dậy, đó quỳ xuống xỏ giày cho cô: "Hay hôm nay nghỉ ngơi, xem phim?"
Anh giúp cô xỏ giày xong, lên cúi đỡ cô dậy.
Bị ảnh hưởng bởi giấc mơ, Giang Hạ vẫn uể oải, hai tay vòng qua cổ : "Bên ngoài ẩm ướt, em ."
Chu Thừa Lỗi đỡ tay cô, cẩn thận nâng cô dậy: "Đi xe, đỗ ngay cửa rạp, bộ nhiều."
Giang Hạ dậy, đầu tựa n.g.ự.c , ôm lấy eo : "Không xem."
Cái bụng to khiến cái ôm cũng trở nên khó khăn.
"Mơ ?" Chu Thừa Lỗi thấy cô thiếu sức sống, liền ôm chặt, để cô tựa thoải mái.
Giang Hạ gật đầu: "Giấc mơ . Em mơ thấy sinh con thuận lợi, ở ngoài phòng sinh lo lắng, em tỉnh dậy."
Chu Thừa Lỗi thắt lòng.
"Mơ là điều ngược . Hơn nữa, giờ em sinh mà lo mỗi ngày, đến lúc sinh chắc chắn sẽ căng thẳng, nên chuyện sẽ suôn sẻ."
Giang Hạ nghĩ đến việc thực sự luôn lo lắng, ban đêm cô cử động nhẹ là tỉnh giấc ngay, bật : "Ừ, chắc do lo lắng quá nên lây sang em."
"Lỗi của ." Chu Thừa Lỗi thấy lý, từ nay chú ý hơn. Anh thành khẩn nhận , đó cúi xuống hôn cô, khiến cô quên hẳn giấc mơ.
Mười phút , Chu Thừa Lỗi buông cô : "Anh lấy nước cho em rửa mặt, xuống lấy sách."
Để cô suy nghĩ lung tung, nhất là tìm việc gì đó cùng.
Giang Hạ chợt nghĩ điều gì đó: "Hay chúng về khu nhà công nhân xưởng đóng tàu dọn dẹp?"
Chu Thừa Lỗi gật đầu: "Được."
Nơi đó lâu ở, dọn dẹp cũng , tháng sẽ chuyển để chuẩn sinh.
Sau khi Giang Hạ rửa mặt xong, hai xuống lầu, lái xe về nhà ở thành phố.
Khoảng cách xa, chỉ mười phút lái xe là đến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-khi-phao-hoi-xuyen-sach-dau-voi-nu-chu-trong-sinh/chuong-510-dua-tien.html.]
Chu Thừa Lỗi lái xe, khi ngang một cửa hàng tạp hóa, thấy chiếc xe máy quen thuộc đậu cửa.
Liếc trong, thấy Lôi Ngọc Trân và yêu đang chơi bài với mấy bà hàng xóm.
Anh lái xe thẳng qua.
Khi xe xa, bóng lọt gương chiếu hậu, liếc .
Hai bước , đang chiếc xe của , gì đó rõ.
Đến đoạn rẽ, Chu Thừa Lỗi rẽ , khuất tầm .
Cửa hàng tạp hóa
A Thành hỏi Lôi Ngọc Trân: "Em chắc đó là xe họ em?"
Lôi Ngọc Trân gật đầu: "Ừ. Em nhớ rõ biển mà!"
Biển dễ nhớ như , quên ?
Hơn nữa, đường mấy khi thấy xe Jeep?
Để tránh gây nghi ngờ, A Thành cố ý : "Anh họ em giàu nhỉ."
"Là xe nhà chị dâu tặng, nhưng họ em cũng giàu. Anh tàu đ.á.n.h cá viễn dương, mỗi chuyến kiếm nhiều tiền."
A Thành liền sát tai cô thì thầm: "Em xem, đúng ! Nhà chị dâu em nếu chỉ sống bằng lương, lấy tiền tặng xe cho con rể? Em sợ gì? Cái thu mua trong nhà máy em chắc cũng . Ai cũng thế cả! Em khôn khéo một chút, công việc mới chuyển chính thức, mới lâu dài . Bằng , công việc thu mua như , giao cho em? Chỉ vì là nhà, thu mua là việc dành cho nhà, gọi là 'nước chảy chỗ trũng'. Nếu em điều, cùng giàu, càng !"
Lôi Ngọc Trân vẫn sợ. Bình thường cô nhận phong bì một hai trăm từ nhà cung cấp vải và các lợi ích khác thấy mãn nguyện. Lần đặt hàng vải mùa hè, A Thành giúp cô tìm một xưởng vải và phụ liệu, do chú và bạn mở, giá rẻ hơn một nửa so với .
Tổng tiền vải và phụ liệu tiết kiệm năm sáu vạn.
A Thành bảo cô giữ chênh lệch, cần báo cáo hết cho công ty, chỉ cần báo giá rẻ hơn một vài hào mỗi mét.
Hắn đó là chú cho cô tiền, các xưởng khác giá , đừng ngốc mà nhận.
Cô sợ, đây là lừa tiền công.
năm sáu vạn thực sự nhiều, là nhờ quan hệ của A Thành mới , khác thể .
Đây cũng là công lao của cô, nên cô động lòng.
Hơn nữa, mỗi đặt hàng đều kiếm vài vạn, vải mùa đông đắt hơn, kiếm nhiều hơn.
Cô giữ tiền, sợ phát hiện tù.
A Thành thấy cô sợ, bảo cô lén chia một nửa cho giám đốc, như sẽ sợ nữa.
Nếu chuyện vỡ lở, giám đốc , truy cứu cũng chỉ truy cứu giám đốc, những kẻ nhỏ như họ sẽ ai để ý.
Hắn thu mua nhận hoa hồng, ăn chênh lệch là chuyện bình thường.
Chú sẽ tiết lộ, ai .
Hắn còn giám đốc thấy cô điều, đưa tiền, sẽ chuyển cô từ nhân viên tạm thành chính thức.
Mộng Vân Thường
"Anh về đ.á.n.h thêm hai ván bài nữa ."
A Thành về đ.á.n.h hai ván, viện cớ thua liên tục nên chơi nữa, gọi Lôi Ngọc Trân rời .
Hai lên xe máy rời .
Chiếc xe máy vẫn đậu ở vị trí cũ.
A Thành quanh: "Không ai, em lên nhanh , nhớ giấu tiền kỹ. Gặp cũng đừng hoảng, là lấy mẫu màu."
Lôi Ngọc Trân quanh, thấy ai, liền xách túi tiền, vội vàng lên lầu, mở cửa bước .
Theo lời A Thành dạy, cô phòng ngủ chính, nhét túi tiền xuống gầm giường.
Xong xuôi, cô bò từ gầm giường, giật !