Thập Niên 80: Khi Pháo Hôi Xuyên Sách Đấu Với Nữ Chủ Trọng Sinh - Chương 523: Tìm Nhục
Cập nhật lúc: 2025-11-28 05:22:17
Lượt xem: 167
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giang Hạ và Chu Thừa Lỗi dẫn con chợ phiên ở thị trấn. Cô ghế phụ hỏi Chu Thừa Lỗi: "Anh đưa hai con em đến nhà hàng ăn cơm , về nhà , lát nữa đón bọn em nhé?"
Nhà họ Lý của Lý Tú Hàm đến, cô sợ chỉ Chu Thừa Sâm cùng bố chồng ở nhà sẽ xử lý .
Chu Thừa Lỗi lắc đầu: "Không cần, họ sẽ đến nhiều , hai cũng đủ giải quyết."
Nên ở thì sẽ , nên ở thì cũng tuyệt đối lưu luyến.
Giang Hạ hiểu rõ mấy em nhà họ Lý, nhưng thì hiểu.
Nhà họ Lý đông thật đấy, nhưng mấy cha con họ Lý sợ c.h.ế.t, đ.á.n.h .
Biết nhà, mấy em họ Lý e rằng còn chẳng dám xuất hiện.
Hơn nữa là Lý Tú Hàm sai, sai quá đỗi, nhà họ Lý mất lý, họ dám to chuyện.
Mất mặt họ sợ, nhưng công việc của Lý Tú Hàm họ vẫn sợ mất.
Vợ của Liêu Thụy Tường lẽ cũng chuyện , nếu to, vợ Liêu Thụy Tường chẳng sẽ xông đến nhà tìm Lý Tú Hàm tính sổ ?
Bản tính con vốn ích kỷ, đối nhân xử thế chỉ theo hướng lợi cho .
Làm to chuyện chẳng lợi gì cho nhà họ Lý, hoặc còn chuốc thêm rắc rối, họ dám gây sự?
Phải rằng, Chu Thừa Lỗi quá hiểu nhà họ Lý.
Nhà họ Lý chỉ đến ba : bố Lý Tú Hàm và chị dâu.
Đội hình như đủ chứng minh họ đến để gây sự đ.á.n.h , mà là đến để hòa giải.
Vừa đến nhà họ Chu, bà Lý chạy đến nắm tay bà Chu: "Thông gia ơi, với bà! còn mặt mũi nào gặp bà nữa!"
Bà Chu mặt đen như mực, né tay bà Lý : "Bà thế là ! Đã còn mặt mũi gặp , các đến gì? Đến để mắng chứ gì? Cút ngay! thấy các một chút nào! Từ nay về đừng bén mảng đến nhà nữa!"
Bà Lý: "..."
Ông Lý: "Thông gia, bình tĩnh nào, chuyện là do A Hàm nhất thời ngu , chúng đến đây để bàn bạc xem chuyện giữa cô và A Sâm nên giải quyết thế nào!"
Bà Chu chống nạnh: "Không gì để bàn, bắt buộc ly hôn! tuyệt đối cho phép loại như thế bước chân nhà nữa! Đồ bỏ !"
Ông Lý thực sự phát ngán với kiểu vô lý như bà Chu: "A Sâm ? chuyện với xem giải quyết thế nào."
Bà Chu: "Bàn cái gì, còn gì để bàn nữa? Ly hôn! Nhất định ly hôn! Các cũng luôn ! Đi, , !"
Ông Lý: "Dù ly hôn thì cũng bàn xem ly hôn thế nào chứ?"
Bà Chu: "Các định bồi thường cho con trai ? Được thôi! Đưa tiền đây! Còn chút lương tâm, đưa tiền cút nhanh !"
Ông Lý: "..."
Chị dâu họ Lý nhịn nữa: "Bà nhầm ? Em gái dâu nhà bà bao nhiêu năm, trâu ngựa, còn sinh cho Chu Thừa Sâm một đứa con gái, công thì cũng lao nhọc chứ! Dù ly hôn thì cũng là nhà bà bồi thường, bà còn mặt mũi nào đòi chúng bồi thường? Bà mơ !"
Bà Lý cũng : "Hôm nay Chu Thừa Sâm ly hôn, ! Bồi thường! Con gái thể vợ bao nhiêu năm trời mà gì! Bồi thường cho nó năm ngàn tệ và căn nhà ở thị trấn, còn chiếc thuyền đó nó cũng góp tiền mua, nó một nửa, hai nhà mỗi nhà dùng nửa tháng! Và từ giờ trở mỗi tháng Chu Thừa Sâm cho A Hàm hai mươi tệ sinh hoạt phí, thế thì mới ly hôn , bằng thì đừng hòng!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-khi-phao-hoi-xuyen-sach-dau-voi-nu-chu-trong-sinh/chuong-523-tim-nhuc.html.]
"Khạc!" Bà Chu chống nạnh khạc thẳng mặt họ: "Các mới là đồ mơ! Mẹ kiếp! Tự ngoại tình với đàn ông, còn dám đòi bồi thường? Đòi thuyền, đòi nhà, còn năm ngàn tệ! đòi ba trăm tệ lễ kim, các mừng thầm ! Đồ giữ , còn dám đòi bồi thường, đòi sinh hoạt phí? Chúng đòi nó bồi thường là may lắm !..."
Bà Chu tức đến mức kìm lời, buông những câu khó nhất: "Tiền thì ! Ly hôn thì ly! Các tưởng nhà là từ thiện , bố thí bình đẳng cho tất cả ? Đòi bồi thường thì tìm thằng nhân tình của nó mà đòi! Để thằng đó nuôi nó ! Chẳng lẽ nó cho thằng đó ngủ ? Không lợi gì mà cũng chịu ngủ với , nó là đồ dâm đãng đến mức nào? Đến mức nào mới hèn hạ thế? Đến mức nào mới trống rỗng thế?"
"Nó giỏi giang thế thì cần gì sinh hoạt phí? Nhà họ Lý các dọn một phòng, kê một cái giường, lên đó, mở cửa đón khách !"
Dám cho con trai bà đội sừng, khiến con trai bà và cả nhà thành trò cho cả làng, còn dám đòi tiền, đòi nhà, đòi thuyền, còn đòi sinh hoạt phí!
Bà khạc!
Bà Chu vẫn hả giận: "Hai các thèm tiền thế, cũng thể học theo Lý Tú Hàm đó! Ra ngoài tìm một thằng đàn ông ngủ với nó! Rồi xông đến nhà ông già đòi tiền! Đến Lý Khánh Dân đòi tiền! Để xem cha con nhà họ Lý hào phóng , vợ cho bầu, còn đưa tiền, đưa nhà, mỗi tháng cho sinh hoạt phí giúp nuôi con!"
"Hừ!" Thật là tức c.h.ế.t ! Bà Chu tức đến mức thở nổi, càng mắng càng tức, mắng đến nghẹn cả : "Thật là phục! Còn mặt mũi nào đến đây đòi tiền! Không còn tưởng các chuyện gì vẻ vang lắm! Có tặng thêm một tấm biểu ngữ ! Để khen ngợi các ! Vẻ vang thế mời một đội lân đến biểu diễn, đ.á.n.h trống khua chiêng chúc mừng các , để cả thiên hạ đều ?"
Bà Lý tức đến mặt xám xịt, suýt nữa thì ngất!
Ông Lý cũng những lời tức đến thốt nên lời!
Chu Thừa Sâm mang hai túi ni lông đỏ trắng xanh : "Đồ đạc của Lý Tú Hàm đều ở đây. Khi cưới, cô chỉ mang theo một cái chăn bông, một đôi chậu, một đôi bình nước, một đôi khăn mặt, ngoài chẳng gì khác, chăn, chậu, bình nước đều ở trong túi."
"Tiền khăn mặt, tiền mua thuyền và mua nhà mà cô đóng góp, ngày mai xong giấy ly hôn sẽ trả cho cô cùng một lúc. Sẽ thiếu một xu! Các chấp nhận thì cầm đồ , chấp nhận thì tòa! Lý Tú Hàm là , nếu tòa thua kiện, chi phí kiện tụng sẽ do bên thua chịu."
Chu Thừa Sâm lạnh lùng hai vợ chồng họ Lý: "Trong tay bằng chứng ngoại tình của Lý Tú Hàm, cô còn m.a.n.g t.h.a.i với thằng đó, các cứ gây sự , gây đến mức thiên hạ đều , mất mặt là chuyện nhỏ, mất việc mới là chuyện lớn! Ở đây các chẳng vớ gì ! Đừng hòng lấy một xu! Muốn tiền, lợi, các nhầm ! Làm tức, thiên hạ đều , Chu Uyển trong làng ngẩng đầu lên , thể khiến các ăn trôi! Bằng chứng các đây lái thuyền ăn cắp vặt đều ! Các nghĩ xem nếu mang bằng chứng đến báo cảnh sát, hậu quả sẽ thế nào?"
"Trước tám giờ sáng mai mặt ở cục dân chính, chậm một phút, sẽ đến đồn cảnh sát!"
Ông Lý: "..."
Bà Lý: "..."
Bà Chu cầm chổi đuổi : "Cút cút! Cầm đồ đạc dơ bẩn của con Lý Tú Hàm mà cút ngay!"
Ba nhà họ Lý chổi đ.á.n.h túi bụi, vội vã xách túi đồ bỏ chạy!
Bà Chu đuổi xong liền đóng cổng viện .
Tức c.h.ế.t !
Tức đến đau cả tim gan!
Mộng Vân Thường
Con trai bà thế, năng lực, lấy cái thứ gì, chịu tội gì chứ?
Sau ở cơ quan ngẩng đầu lên ?
Chu Uyển ?
Lý Tú Hàm là !
Bà Chu kìm nước mắt.