Thập Niên 80: Khi Pháo Hôi Xuyên Sách Đấu Với Nữ Chủ Trọng Sinh - Chương 536: Cảm ơn, chú

Cập nhật lúc: 2025-11-28 05:22:31
Lượt xem: 123

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hôm nay, Giang Hạ thể tự xuống giường. Hôm qua, cô vẫn nhờ Chu Thừa Lỗi bế xuống và xe lăn để xem các con. hôm nay, bác sĩ Cao thể nhẹ nhàng, nên Chu Thừa Lỗi đỡ cô bộ.

Giang Hạ đưa bình sữa cho y tá, : "Làm phiền chị ."

Y tá đón lấy, mỉm : "Không phiền , ba đứa bé ngoan, ăn no là ngủ, dễ chăm lắm." Cô đặt bình sữa xuống nhịn khen: "Sữa của cô chất lượng thật ."

Sữa của một sản phụ thường màu nhạt, nhưng sữa của Giang Hạ đặc và đậm hơn một chút. Giang Hạ : "Chắc là do ba đứa cùng bú. Nếu chất lượng , chúng sợ đủ dinh dưỡng."

Y tá gật đầu: "Tùy cơ địa mỗi , liên quan đến chế độ ăn và khả năng hấp thụ. Có ăn uống đầy đủ nhưng sữa vẫn ít và nhạt, chỉ ăn đơn giản nhưng sữa dồi dào."

Giang Hạ đáp: "Chắc là do thể chất, giống như dễ tăng cân, ăn bao nhiêu cũng mập." Cô từ từ quan sát từng đứa trẻ, so sánh sự đổi của chúng từ hôm qua đến nay.

Ba đứa bé đang ngủ, bỗng nhiên cô bé con giơ tay chân lên, mắt hé một khe nhỏ, liếc nhắm nghiền tiếp tục ngủ. Đôi chân và cánh tay nhỏ xíu, đỏ hỏn, gầy gò khiến Chu Thừa Lỗi và Giang Hạ mỗi thấy đều thấy xót xa. Không nuôi bao lâu chúng mới lớn bằng những đứa trẻ khác.

Giang Hạ chớp mắt, nén cảm xúc. Chu Thừa Lỗi ôm cô lòng, sợ vợ lâu : "Thôi, về nghỉ trưa em, đừng lâu quá."

Vừa khi hai vợ chồng rời , cô bé con bỗng , lượt cả ba đứa trẻ đều oà lên. Y tá vội vàng ngâm bình sữa nước nóng để ấm...

Mộng Vân Thường

**

Chủ nhật hôm đó, Chu Thừa Sâm dẫn Chu Chu và Chu Uyển đến bệnh viện thăm Giang Hạ và các em bé. Chu Chu lồng kính, tò mò hỏi: "Sao nhốt em trai và em gái trong hộp ?"

Chu Uyển cũng thắc mắc: " ? Chúng chỉ đang ngủ thôi, gì sai !" Thật tội nghiệp!

Giang Hạ giải thích: "Đó là lồng ấp, các em còn quá nhỏ, từ bụng cô ngoài, quen với môi trường bên ngoài nên ở trong lồng ấp."

Chu Uyển hỏi: "Vậy bao giờ chúng ngoài ạ?"

"Vài ngày nữa, khi lớn hơn một chút là !"

Chu Chu hỏi: " nhốt ăn ? Không cần ăn ?"

"Khi đói, các chị y tá sẽ bế chúng cho bú."

"Sao tóc chúng ít thế?"

"Lớn lên tóc sẽ nhiều thôi."

...

Giang Hạ kiên nhẫn trả lời từng câu hỏi của hai đứa trẻ. Cô thể lâu, gần đến giờ ăn, nên chỉ xem các bé mười phút trở về phòng bệnh.

Khi Giang Hạ ăn cơm, Chu Thừa Sâm định ngoài hút thuốc. Chu Uyển và Chu Chu xem các em nữa nên theo. Chu Thừa Sâm dẫn hai đứa đến chỗ lồng ấp, dặn chúng chạy lung tung, đến cầu thang hút thuốc. Vừa hút, liếc hai đứa trẻ từ xa.

khi hút xong, vứt tàn t.h.u.ố.c trong nhà vệ sinh, thấy hai đứa ! Anh vội chạy về phòng bệnh: "Chu Chu và Uyển về ? Anh vứt tàn t.h.u.ố.c xong là chúng biến mất luôn."

Giang Hạ ngạc nhiên: "Chưa về! Hay là chúng vệ sinh , em tìm xem."

Bà Chu ngăn : "Con cứ ăn , để tìm."

Chu Thừa Lỗi đề nghị: "Anh cùng tìm! Bệnh viện ai dám bắt cóc trẻ , chắc chúng định về phòng nhưng nhầm chỗ thôi. Anh sẽ nhờ y tá giúp. Mẹ kiểm tra nhà vệ sinh, Hai kiểm tra quanh khu vực hút t.h.u.ố.c nhé."

Bố của Giang Hạ cũng ngoài giúp tìm kiếm. Mọi chia khắp nơi.

Chu Thừa Sâm cầu thang, xuống một tầng thấy một nữ bác sĩ trẻ đang dắt hai đứa trẻ lên. Chu Uyển reo lên: "Ba!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-khi-phao-hoi-xuyen-sach-dau-voi-nu-chu-trong-sinh/chuong-536-cam-on-chu.html.]

Chu Thừa Sâm thở phào nhẹ nhõm, vội cảm ơn bác sĩ: "Cảm ơn bác sĩ."

Nữ bác sĩ mỉm : "Không gì, nhưng nhớ trông chừng trẻ cẩn thận. Nếu lạc mất hai đứa bé đáng yêu thế , chú sẽ hối hận đấy."

"Vâng, cảm ơn bác sĩ."

Anh sang hai đứa trẻ: "Hai con cảm ơn cô bác sĩ ."

Nguyễn Đường: "..."

Cô bác sĩ? Cô già đến mức ? là đồ đàn ông già mắt!

Chu Uyển ngoan ngoãn : "Cảm ơn chị bác sĩ!"

Chu Chu cũng theo: "Cảm ơn chị bác sĩ."

Nguyễn Đường bật , hai đứa trẻ còn lễ phép và tinh ý hơn ông bố già nhiều! Cô xoa đầu chúng: "Ngoan lắm! nhớ đừng chạy lung tung nhé. Nếu lạc lớn, hãy yên tại chỗ chờ, đừng tự chạy . Một ông bố vô trách nhiệm đấy, các cháu tự theo sát bố , nếu gặp kẻ bắt cóc thì nguy hiểm lắm, hiểu ?"

Chu Thừa Sâm ám chỉ là kẻ vô trách nhiệm, lễ phép, còn mắt: "..."

Hai đứa trẻ đồng thanh: "Dạ, chúng cháu hiểu ạ!"

"Ngoan lắm! Chị tiêm cho các em bé khác đây! Các cháu cũng ngoan nhé, chị tiêm cho các cháu đấy!" Nguyễn Đường vẫy tay chào, thậm chí thèm "ông bố già mù quáng" nữa, xuống cầu thang.

Chu Thừa Sâm xoa xoa mũi, nắm tay hai đứa trẻ: "Đi thôi! Lần chạy lung tung nữa, ba dẫn !"

"Biết ! Chị bác sĩ dặn , ba đừng lải nhải nữa!"

Chu Thừa Sâm: "..."

Chu Chu giơ viên kẹo lên hỏi: "Bác Hai, chị bác sĩ cho kẹo, cháu ăn ?"

Chu Thừa Sâm , thấy là kẹo sữa trắng: "Ăn . Nãy hai đứa chạy thế?"

"Chúng cháu tìm ba ở cầu thang, tưởng ba xuống ..."

...

Trên đường dẫn hai đứa trẻ về phòng, Chu Thừa Sâm gặp . Không lâu , Chu Thừa Lỗi, ông Chu, bố của Giang Hạ cũng xem tìm thấy trẻ . Cả nhà nhắc nhở hai đứa bé một phen.

Bà Chu hôm nay Chu Thừa Sâm đến nên chuẩn cơm cho . Giang Hạ thấy hai đứa trẻ lớn bao vây giáo huấn, liền bảo: "Thôi, chúng chắc nhớ , Hai dẫn chúng ăn , chắc đói ."

Chu Thừa Sâm dẫn hai đứa ngoài bệnh viện ăn cơm. giờ tan , Nguyễn Đường đẩy xe đạp cổng, đạp lên thì xích xe tuột . Cô dừng , chống xe, cúi xuống xem hái một cành cây nhỏ định tự mắc xích.

"Ba, chị bác sĩ tuột xích kìa." Chu Uyển chỉ tay.

Chu Thừa Sâm sang, thấy xe đạp của nữ bác sĩ trục trặc, liền sửa cách của con gái dắt hai đứa gần. Anh xổm xuống ngang tầm, : "Để giúp, sửa."

Nguyễn Đường liếc Chu Thừa Sâm, đưa hai cành cây cho : "Cảm ơn, chú."

Chu Thừa Sâm: "..."

 

Loading...