Thập Niên 80: Khi Pháo Hôi Xuyên Sách Đấu Với Nữ Chủ Trọng Sinh - Chương 537: Cháu trai giống cậu?

Cập nhật lúc: 2025-11-28 05:22:32
Lượt xem: 136

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nguyễn Đường bên cạnh, thấy Chu Thừa Sâm cầm một cành cây nhỏ, cẩn thận gắp sợi xích rơi xuống trở bánh răng, đó dùng một tay xoay bàn đạp, nhẹ nhàng chỉ vài động tác lắp xích trở vị trí cũ.

"Xong ." Chu Thừa Sâm nhặt cành cây đất lên, thẳng .

Nguyễn Đường : "Cảm ơn, chú."

Chu Thừa Sâm để bụng: "Nên thôi."

Nguyễn Đường hiểu ý .

giúp trông bọn trẻ, giờ giúp cô là chuyện đương nhiên.

Quả là một đàn ông trung niên thích nợ ai.

Chu Thừa Sâm sang hai đứa nhỏ: "Chào chị bác sĩ , chúng về thôi."

Hai đứa trẻ ngoan ngoãn: "Chào chị bác sĩ ạ."

Chu Uyển còn lấy chiếc khăn tay trong túi quần , đưa cho Nguyễn Đường: "Chị bác sĩ, tay chị bẩn , dùng cái lau ạ."

Nguyễn Đường ngạc nhiên, cúi tay , quả nhiên dính một ít dầu bôi trơn từ sợi xích.

"Không cần ..."

thể rửa tay khi về bệnh viện.

hai cô bé nắm tay nhảy nhót xa.

Chu Thừa Sâm dùng cành cây nhặt vỏ chuối ai đó vứt đường, bỏ thùng rác hình con vật bằng xi măng bên đường, đuổi theo:

"Chậm thôi, coi chừng xe!"

Nguyễn Đường định bẩn chiếc khăn, khóa xe đạp , về bệnh viện rửa tay.

Lần gặp cô bé sẽ trả khăn.

Cô bé thím út của sinh ba, các em đang trong lồng ấp, chắc chắn sẽ bệnh viện chứ?

Nếu , cô sẽ trả khăn cho dì sinh ba mà cô bé nhắc đến.

Cả bệnh viện đều bác sĩ Cao đỡ đẻ thành công ca sinh ba, còn là một cặp song sinh trai gái.

Hơn nữa, bác sĩ Cao là dì nhỏ của cô bé, nên cô cũng cha của ba đứa trẻ là ai.

Chiều tối, Giang Đông, Trương Phụ Nghiên cùng ông bà Giang xuất hiện tại phòng bệnh.

Hai mang theo nhiều đồ chơi và quần áo cho trẻ. Biết giới tính nên mua đồ chơi dễ hơn, nhưng quần áo và giày tất đều mua giống hệt .

Nghe những đứa trẻ sinh đôi sinh ba nên mặc đồ giống .

Họ cũng mua cho Giang Hạ một ít yến sào và a giao.

"Sao về ? Không hai ngày nữa mới nghỉ ?" Giang Hạ ngạc nhiên, ánh mắt rạng rỡ.

"Tất nhiên là về thăm mấy đứa cháu trai của em ! Hôm nay là Chủ nhật cũng nghỉ mà."

Anh và Trương Phụ Nghiên bay về tối qua. Vé máy bay đắt đỏ, bình thường dám tiêu xài như . Hơn nữa, chỉ hai ngày nữa là Giang Đông nghỉ.

thể chờ đợi thêm, cũng chẳng khái niệm tiết kiệm.

Hồi nhỏ còn thiếu tiền tiêu vặt, giờ kiếm nhiều, tiêu hết, gì thì .

Vậy là cùng xem các cháu.

Ba đứa trẻ vẫn đang ngủ.

Chúng thói quen sinh hoạt đều đặn, bốn năm tiếng thức dậy một , b.ú xong đầy một tiếng ngủ tiếp.

Chỉ khi đói hoặc tã ướt, bẩn mới một lúc, còn hầu như lúc nào cũng ngủ, thích ngủ.

Giang Đông chằm chằm ba đứa cháu qua lớp kính, chớp mắt, còn với Trương Phụ Nghiên: "Từng đứa một đều giống hệt em hồi nhỏ, đúng là cháu trai giống !"

Trương Phụ Nghiên: "..."

Chu Thừa Lỗi: "..."

Tự tin ở mà nghĩ con giống ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-khi-phao-hoi-xuyen-sach-dau-voi-nu-chu-trong-sinh/chuong-537-chau-trai-giong-cau.html.]

Giang Đông và Trương Phụ Nghiên ở phòng bệnh một tiếng về, phiền Giang Hạ nghỉ ngơi.

Hai ngay mà tiếp tục ngắm các cháu, xem suốt hai tiếng, thấy lũ trẻ thức dậy, há to miệng , tiếng nhỏ; thấy y tá cho chúng bú, tã.

Giang Đông ngừng chụp ảnh, đến bốn giờ chiều mới phòng bệnh chào Giang Hạ và Chu Thừa Lỗi rời bệnh viện.

Tối nay họ sẽ bay về Bắc Kinh.

Khi trong phòng còn ngoài, Chu Thừa Lỗi đóng cửa viện , chuẩn sữa cho con, đó đổ nước từ ấm chậu – thứ nước mà đun từ các loại cây như gừng – để lau cho Giang Hạ.

Giờ là cuối tháng Sáu, sắp sang tháng Bảy, nóng chịu nổi. Giang Hạ quạt, mặc áo dài tay, mồ hôi ướt đẫm quần áo mỗi ngày. Nếu lau , giữ cơ thể sạch sẽ và khô ráo thì chút nào.

Mấy ngày nay, Chu Thừa Lỗi bận rộn chăm sóc cô, giặt tã lót cho con, bản cũng nghỉ ngơi đầy đủ.

Thực chỉ bây giờ, suốt t.h.a.i kỳ, đều chăm sóc cô, còn mệt hơn cả cô. Nhìn xổm đất, vắt khăn, cô hỏi: "Mệt ?"

Nước từ ấm đổ nóng, tay Chu Thừa Lỗi đỏ ửng lên. Anh cầm chiếc khăn bốc dậy: "Không mệt."

Cũng việc gì nặng nhọc.

Chu Thừa Lỗi đến bên giường, lau lưng cho Giang Hạ. Sợ cô cảm, cởi áo cô mà chỉ luồn tay trong áo để lau.

Khăn nóng áp lên lưng, cảm giác dễ chịu khó tả.

Khi bỏ khăn , nóng dần tan biến, để cảm giác mát mẻ, thoải mái.

Cả ngày giường, đau lưng mỏi gối, mồ hôi nhễ nhại, lau bằng khăn nóng là khoảnh khắc dễ chịu nhất trong ngày của cô.

Chu Thừa Lỗi cô thích cảm giác , nên sáng, trưa, tối đều lau cho cô một .

Giang Hạ nỡ để vất vả: "Nếu mệt thì mỗi ngày lau một thôi cũng ."

"Không mệt, việc cả đời cũng thấy mệt."

Giang Hạ: "..."

Những ngày tiếp theo, hầu như ngày nào cũng đến thăm Giang Hạ: dân làng, mấy vị giám đốc nhà máy, bạn bè của ông bà Giang – những chứng kiến cô lớn lên.

Mấy vị giám đốc hẹn cùng đến, ai nấy đều xem ba đứa trẻ.

Giám đốc Chu ba đứa trẻ : "Những đứa cháu nuôi của , cuối cùng thì mấy đứa bé phúc tinh của nhà máy đóng tàu cũng chào đời! Sau ông Chu sẽ dạy các cháu đóng tàu!"

Giám đốc Phùng: "Anh bậy gì thế? Anh là ông gì của chúng? Khi nào chúng thành phúc tinh của nhà máy đóng tàu? Tiểu Hạ suốt hội chợ Quảng Châu gần như chỉ ở gian hàng nhà máy nhựa của chúng ! Ba đứa trẻ là phúc tinh của nhà máy nhựa mới đúng!"

Giám đốc Chu: " nhận chúng cháu nuôi từ lâu, hơn nữa chúng cùng họ với , là ông của chúng?"

Giám đốc Phùng chịu thua: "Vậy nhận chúng chắt, là cụ của chúng!"

Giám đốc Chu: "..."

"Anh hổ ?"

"Thứ đó vốn dĩ !"

Mặt mũi là do khác nể mà cho! Ai kính trọng tự nhiên sẽ thấy chút thể diện!

Giám đốc Chu: "..."

Giám đốc Phương và giám đốc Bành thèm để ý đến cuộc cãi vã của họ, chỉ chăm chú ngắm các cháu.

Giám đốc Bành ba đứa trẻ cảm thán: "Không ngờ Tiểu Hạ giỏi như !"

Mộng Vân Thường

Hồi đó bà sinh một đứa còn thấy khó khăn!

Không ngờ Giang Hạ trông mảnh mai yếu ớt mà sinh ba một lúc!

Giám đốc Phương ba đứa trẻ, trong lòng đầy ghen tị, miệng : " ."

Con trai bà cũng bảo đến, nhưng bà cho.

Nếu con trai bà và Giang Hạ thành đôi, lẽ bà cũng ba đứa cháu một lúc nhỉ?

Tiếc quá!

 

Loading...