Thập Niên 80: Khi Pháo Hôi Xuyên Sách Đấu Với Nữ Chủ Trọng Sinh - Chương 544: Ai nỡ ăn?
Cập nhật lúc: 2025-11-28 05:25:19
Lượt xem: 120
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chu Thừa Lỗi và Ông Chu cùng hợp sức kéo con cá lên.
Lúc kéo lên, suýt chút nữa thuyền lật!
Hai vất vả một hồi mới kéo con cá lên thuyền.
Con cá chiếm hơn một nửa diện tích chiếc thuyền gỗ nhỏ.
Cộng thêm mẻ lưới đó, gần như còn chỗ để đặt chân.
Con cá lớn, ước chừng hơn một trăm hai mươi cân, gần một trăm ba mươi.
Đây là một con cá mao trường.
Loại cá còn gọi là hạt mao trường, đại kim trường.
Có thể gọi là đại kim trường, đủ thấy giá trị của nó.
Ông Chu xổm xuống, gỡ lưới một cách khó nhọc: "Con đại kim trường lắm! Bố vốn định tìm loại cá cho Tiểu Hạ ăn. Cá cho trẻ nhỏ, ăn sẽ giúp chúng cao lớn và khỏe mạnh. Hôm nay con cá bán, để cho vợ con ăn."
Trước đây, Ông Chu cũng từng bắt loại cá , nhưng to như , chỉ hai mươi mấy cân.
Ông cũng để cho mấy em nhà họ Chu, giờ đây họ đều hình vạm vỡ, chiều cao thuộc hàng nhất nhì trong làng.
một con đại kim trường to như thế , Ông Chu còn từng thấy bao giờ.
Hơn nữa, bong bóng cá của nó cho trẻ nhộ.
Ông Chu vốn định biển xa, xem thể bắt loại cá , hoặc mua từ những tàu đ.á.n.h cá khác về cho Vượng Tài ăn, để ba tiểu Vượng Tài cũng bồi bổ.
Ba tiểu Vượng Tài quá gầy yếu, mà xót xa.
Không ngờ kế hoạch biển xa đổ bể, nhưng cuối cùng vẫn bắt con mao trường !
Tiểu Vượng Tài quả là tiểu Vượng Tài, đúng lúc chúng cần bồi bổ sức khỏe thì liền bắt loại cá chúng cần.
là gì nấy, vận may đang lên!
"Giữ bong bóng cá, thịt cá thể bán một nửa."
Tác dụng của bong bóng cá mới là nhất, chỉ cần giữ bong bóng và một nửa thịt cá là .
Con cá hơn một trăm hai mươi cân, để cả nhà cũng ăn hết.
Bán một nửa, giữ một nửa, chia một ít cho cả, để mấy đứa cháu ăn, vặn.
Quang Tông Diệu Tổ mấy em cũng đang tuổi lớn.
"Được." Ông Chu tháo tôm khỏi lưới đáp.
Con cá lưới quấn chặt, lưới còn dính nhiều con tôm he màu sắc sặc sỡ.
Con cá lớn lẽ đang đuổi theo đàn tôm thì mắc lưới, đó giãy giụa, tự cuốn chặt .
"Không ngờ chỉ thả tạm một tấm lưới, mới hơn hai tiếng bắt nhiều cá thế , nên thả thêm vài tấm nữa."
là lỗ chân lông cũng là tài lộc!
Chu Thừa Lỗi: "Thả nữa, thuyền chứa nổi."
Ông Chu: "..."
Cũng đúng!
Thuyền quá nhỏ, tài lộc trong lỗ chân lông của ông chỗ để phát huy!
Chu Thừa Lỗi lái thuyền về nhà.
Khi trở về bến làng, cũng là lúc những chiếc thuyền đ.á.n.h cá khác trở về.
Những chiếc thuyền ngang qua đều kinh ngạc khi thấy chiếc thuyền gỗ nhỏ của họ.
Có nhịn , hét lên: "Vĩnh Phúc, các bắt cá gì mà to thế! Thuyền sắp chìm !"
Ông Chu hét : "Mao trường, đại kim trường."
"C.h.ế.t tiệt! Đại kim trường? Một con đại kim trường to như thế? Lão phát tài ! Phát tài! Phát tài!"
Ông Chu hề hề: "Không bán ! Phát tài gì chứ?"
Người : " lão đấy! Cả đội sản xuất , lão là ăn nhất, khác gì ngon đều nghĩ đến bán lấy tiền, còn lão chỉ nghĩ đến mang về nhà ăn!"
Bong bóng đại kim trường là thứ quý, bán đắt, hiếm . Người ngờ Ông Chu bán!
To như thế , chắc cũng mấy trăm !
Chiếc thuyền gỗ nhỏ trở về bến, tất nhiên gây chấn động.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-khi-phao-hoi-xuyen-sach-dau-voi-nu-chu-trong-sinh/chuong-544-ai-no-an.html.]
Người khác chèo thuyền nhỏ biển cả ngày kiếm mười tám đồng, nhà họ thuyền nhỏ biển, bắt con cá to hơn cả thuyền, gây chấn động cho ?
Giang Hạ, Bà Chu, Điền Thái Hoa mỗi bế một đứa trẻ đợi ở bến.
Khoảng năm giờ chiều, mặt trời lặn, ánh nắng còn gay gắt, khi bão đến đặc biệt oi bức, gió nên biển cũng .
Nhiều phụ nữ trong làng vây quanh họ để ngắm ba đứa trẻ, trêu chọc chúng, dù ba đứa chỉ mở mắt, chớp chớp, phản ứng gì khác.
vẫn thích thú lắm!
Dù mấy phụ nữ vây quanh, Giang Hạ vẫn thấy con cá to đến nỗi chiếc thuyền gỗ nhỏ chứa nổi.
Cô với đứa con trai trong lòng: "Bố về , hình như bắt cá to, chúng xem là cá gì nào."
Mấy phụ nữ bên cạnh thấy, đầu .
"Ôi trời, cá gì mà to thế!"
"To hơn cả thuyền!"
" xem cá gì đây!"
Thế là mấy chạy đến xem.
Điền Thái Hoa và Bà Chu cũng vội bế con gần hơn, tìm chỗ dễ và ít .
"Con cá to hơn cả thuyền, kéo lên nhỉ?" Điền Thái Hoa ghen tị.
Chu Thừa Tâm từng bắt con cá nào to như thế!
Chu Thừa Lỗi dừng thuyền, nhảy xuống bến, đến chỗ Giang Hạ ba , liếc cô và ba đứa trẻ: "Ra đợi lâu ?"
"Chưa."
Điền Thái Hoa nóng lòng hỏi: "Thừa Lỗi bắt cá gì mà to thế?"
Chu Thừa Lỗi: "Đại kim trường."
Điền Thái Hoa tròn mắt:
Đại kim trường? Mấy đứa Quang Tông Diệu Tổ ăn là hợp nhất!
Bà Chu kinh ngạc: "Đại kim trường to như thế ? Có trăm cân ?"
"Gần bằng." Chu Thừa Lỗi , "Mẹ, nhờ hai gỡ cá lưới giúp."
"Được, cần hai ? Còn nhiều cá nhỏ nữa ?"
"Mấy chục cân cá nhọn." Chu Thừa Lỗi đứa con gái trong lòng Bà Chu.
Tay còn bẩn, đầy mùi tanh, nên dám sờ mặt con gái.
Bà Chu hiểu , cá nhọn nhỏ con, mấy chục cân cá nhọn tức là lưới đầy cá, gỡ xuống tốn thời gian: "Mẹ tìm ngay."
Bà Chu bế cháu gái tìm .
Chu Thừa Lỗi với Giang Hạ: "Anh khiêng con cá xuống thuyền, mang đến nơi thu mua để mổ."
Điền Thái Hoa động lòng: "Tại mổ? Để lấy bong bóng cá ?"
Con cá to như thế, bong bóng chắc cũng lớn lắm, lúc nấu canh, mấy đứa con trai của cô cũng uống một hai bát chứ?
"Ừ, chỉ bán một nửa thịt cá, lúc đó chị dâu lấy vài cân về cho Văn Quang chúng nó ăn."
"Thế bong bóng cá thì ?" Điền Thái Hoa buột miệng hỏi.
"Phơi khô." Chu Thừa Lỗi thêm, dặn Giang Hạ: "Nếu mệt thì bế con về , cần đợi , còn bận một lúc nữa."
Mổ cá lấy bong bóng cũng tốn thời gian, sợ Giang Hạ bế con lâu tay sẽ mỏi.
Mộng Vân Thường
"Anh cứ bận việc của , cần quan tâm em, em mới đây một lúc thôi."
Chu Thừa Lỗi thuyền.
Ông Chu đang khoe khoang với về việc bắt con đại kim trường , kể như thể trải qua một trận chiến sinh t.ử với cá!
"Lúc đó thuyền suýt lật, may mà bình tĩnh..."
Trong lời kể của Ông Chu, tưởng như ông trải qua ba trăm hiệp đấu với cá.
Thấy Chu Thừa Lỗi , Ông Chu lập tức ngừng khoe: " bận !"
Rồi ông cùng dùng dây buộc cá , khiêng đến nơi thu mua.
Kim gia chủ động đến giúp: "Thừa Lỗi, con đại kim trường định bán ? Bán cho ! trả giá cao!"