Thập Niên 80: Khi Pháo Hôi Xuyên Sách Đấu Với Nữ Chủ Trọng Sinh - Chương 546: Thứ Gì Đổ Sập
Cập nhật lúc: 2025-11-28 05:25:21
Lượt xem: 117
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giang Hạ hỏi xong, nhận thấy ánh mắt của chút nguy hiểm, vội vàng chạy xuống lầu.
Cơ thể hồi phục, thủ nhanh nhẹn như một con lươn!
Chỉ thoáng cái, cô trượt mất.
Chu Thừa Lỗi theo bóng lưng vội vã của cô, hít một , cũng bước xuống theo: "Chậm thôi!"
Giang Hạ xuống nửa cầu thang, dừng ở chỗ rẽ, chợt nhớ điều gì đó, đầu hỏi : "Bố và chuyện ?"
Chu Thừa Lỗi thong thả bước xuống, đuổi theo, sợ cô vội vàng sẽ trượt chân. Hơn nữa, dù đuổi kịp cũng chẳng gì : "Biết , họ ý kiến gì. Mẹ bảo đúng là nên để ."
Mẹ còn , đàn ông tiền dễ hư, thắt cho xong, dứt điểm cái nguồn tai họa.
Bà còn khuyên bố cũng nên tiểu phẫu, suốt ngày khơi xa, bà yên tâm.
Kẻo đến lúc già , mang về một đứa con trai cùng tuổi cháu nội bắt bà trông.
Khiến Ông Chu tức đến phát điên!
Dĩ nhiên, Chu Thừa Lỗi tạm thời rảnh để kể tỉ mỉ với Giang Hạ.
Bố hư , , nhưng bản chắc chắn hư.
Hai vợ chồng xuống lầu, Chu Thừa Lỗi vài câu với Bà Chu vội vã bến tàu.
Ông Chu mua dầu diesel từ hai mươi phút .
Sau khi Chu Thừa Lỗi rời , Bà Chu định cho gà ăn, nhưng sợ Giang Hạ hiểu nhầm, liền an ủi: "Đừng áp lực, một lúc sinh ba đứa con khổ cực thế nào, đau đớn , đàn ông họ , nhưng . Tại họ chỉ hưởng thụ? là để họ chịu khổ một chút! Không thì nỗi đau? Làm là đợi đến khi kim đ.â.m thịt mới đau! Để cảm nhận một chút! Mẹ còn bảo bố nữa cơ! Ngày chuyện thế nhỉ?"
Giang Hạ: "..."
•
Hai ngày tiếp theo, Chu Thừa Lỗi và Ông Chu đều khơi kiểm tra lồng lưới, kiểm tra giàn treo trai ngọc, chuẩn đón bão.
Vẫn là chiếc thuyền gỗ nhỏ, Ông Chu vẫn thả hai tấm lưới xuống biển mỗi khơi, đến chiều về thì thu lưới.
Mỗi kiếm một trăm mấy chục tệ, còn để dành nhiều cá trong tủ lạnh để ăn những ngày bão.
Chiều hôm đó, khi trăm thuyền trở về, hoàng hôn phía tây đỏ như máu.
Bến tàu nhộn nhịp khác thường, thuyền bè qua tấp nập, khi dỡ hết cá, tất cả đều chạy bến tránh bão.
Giang Hạ vẫn bế con ngoài dạo, hôm nay cô bế con gái.
Hai con trai trong vòng tay của Bà Chu và Điền Thái Hoa.
Họ bốn chiếc thuyền nhà đang dỡ cá.
Từng giỏ cá khiêng xuống, ba em Chu Thừa Lỗi gánh từng gánh cá đến chỗ thu mua, đòn gánh cong vòng.
Điền Thái Hoa tươi: "Hôm nay thu hoạch tệ."
Giang Hạ vỗ nhẹ m.ô.n.g con gái dỗ nó ngủ, mỉm đáp: "Ừ, tệ."
Hai chiếc thuyền còn của nhà luôn mời Chu Khang Bình và những khác lái, mỗi thuyền mỗi ngày cơ bản kiếm hơn một trăm đến hai trăm tệ, may mắn thì khi ba bốn trăm.
Trong một tháng rưỡi Giang Hạ lên thành phố sinh con và ở cữ, hai chiếc thuyền kiếm hơn tám ngàn tệ.
Tuy nhiều bằng tiền Chu Thừa Lỗi kiếm khi lái thuyền khơi, nhưng cũng khá.
Hơn nữa, trong thời gian Giang Hạ ở cữ, Giang Dương và Chu Vĩnh Quốc cũng dẫn đầu lái thuyền lớn khơi xa một chuyến, kiếm hơn sáu vạn, trừ tiền dầu và nhân công, còn năm vạn.
Họ còn mang về ba vạn cân cá khô, đảm bảo xưởng chế biến thực phẩm nhỏ hoạt động bình thường mỗi ngày.
Làm ăn vẫn kiếm nhiều tiền hơn, xưởng chế biến thực phẩm nhỏ mỗi ngày bán hai ba ngàn cân hàng.
Nghĩa là mỗi ngày Giang Hạ kiếm hai ba ngàn tệ.
Đợt mực nhỏ đây, mỗi ngày xuất hai ngàn cân mực đa vị.
Nhờ vụ mực nhỏ, Giang Hạ kiếm hơn ba mươi hai vạn tệ, nếu cũng tiền xây nhà máy nhanh như .
Chỉ là ngoài xây nhà máy còn đặt thiết , đặt túi nhựa, đặt cá khô, tiền tiêu như nước.
khi nhà máy xây xong, sản phẩm đa dạng hơn, Giang Hạ tin rằng tiền sẽ về như thủy triều lên.
Cô âm thầm lên kế hoạch, nghĩ xem ba mươi hai vạn tệ thể những gì.
Điền Thái Hoa nhịn hôn lên má đứa cháu trai trong lòng: "Ba đứa nhà đời, vận biển của nhà cũng lên!"
Hôm nay cá thuyền nhà họ chắc bán ba trăm tệ.
Thằng bé vốn sắp ngủ, đột nhiên hôn một cái, mắt nháy một cái nhắm .
Ánh mắt đó khiến Giang Hạ cảm thấy nó đang khinh thường.
, mới lớn bằng , liệu nhận mặt ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-khi-phao-hoi-xuyen-sach-dau-voi-nu-chu-trong-sinh/chuong-546-thu-gi-do-sap.html.]
•
Mặt trời lặn, hoàng hôn trời dần chuyển sang màu tím đỏ, cả bầu trời như phủ một lớp sắc tím.
Chu Thừa Lỗi ước chừng tối nay bão thể đến, mang thêm hai tấm lưới biển giăng.
Nửa đêm, gần sáng, gió bắt đầu mạnh dần.
Trời nóng, Chu Thừa Lỗi và Giang Hạ ngủ đóng cửa sổ, rèm cửa gió thổi bay lên.
Chu Thừa Lỗi nhanh chóng trở dậy đóng cửa.
Giang Hạ bật đèn, kiểm tra xem ba đứa trẻ thức dậy .
Chúng ngủ say, dấu hiệu tỉnh giấc.
Cô sờ đầu xem đổ mồ hôi , kiểm tra tã, phát hiện ướt, liền cho chúng.
Chu Thừa Lỗi đóng cửa xong : "Anh , em ngủ ."
"Cùng cho nhanh."
Hai vợ chồng tã xong xuống ngủ tiếp.
Tỉnh giấc một , khó ngủ , bao lâu , khi Giang Hạ đang mơ màng trong vòng tay Chu Thừa Lỗi.
Bỗng "ầm" một tiếng, thứ gì đó gió thổi đổ!
Giang Hạ giật .
Ba đứa trẻ cũng đồng loạt .
Hai vợ chồng vội vàng trở dậy dỗ con.
Giang Hạ đặt hai đứa vòng tay Chu Thừa Lỗi, cô bế một đứa.
Dỗ một lúc vẫn , Giang Hạ đồng hồ: "Hơn năm giờ , chắc đói, em pha sữa."
Bình thường con uống sữa lúc nửa đêm, thể ngủ đến sáng, sáu sáu rưỡi.
Giang Hạ đặt thằng bé xuống giường, ngoài pha sữa.
Chu Thừa Lỗi bế hai đứa nhỏ, dùng miệng dỗ thằng lớn: "Đừng sợ, chỉ là gió thổi đổ đồ thôi, bố ở đây."
Bà Chu lúc cũng từ lầu lên, bế thằng bé lên: "Đừng sợ, bà đây !"
"Cái gì đổ ?" Giang Hạ hỏi.
"Tường nhà hàng xóm đổ sập một nửa! May là đổ về phía nhà ! May là nửa đêm đổ, thì c.h.ế.t ! Bà bảo họ thêm hai cái trụ ở giữa, họ !"
Giang Hạ: "..."
Bà Chu xong liền đổi giọng, dịu dàng với thằng bé đang trong lòng: "Có bảo bối của bà sợ ? Có ? Đừng sợ, can đảm lên! Bà ở đây ."
Mộng Vân Thường
Bà Chu vỗ nhẹ n.g.ự.c thằng bé để an ủi.
Giang Hạ pha hai bình sữa nhỏ đưa cho Chu Thừa Lỗi và Bà Chu để cho hai đứa bé uống.
Cô bế con gái phòng cho bú.
Giờ sữa đủ cho ba đứa cùng no, nên phiên bú.
Sau khi cho ăn xong, ba vỗ lưng cho chúng, Bà Chu và Chu Thừa Lỗi chỉ cần vỗ một lúc là chúng ợ , còn Giang Hạ vỗ mãi cũng xong.
Chu Thừa Lỗi đặt con trai xuống giường, đón lấy con gái từ tay Giang Hạ, vỗ lưng cho con gái.
Bà Chu vỗ xong cũng đặt thằng bé cạnh thằng lớn, để chúng gần .
Để tay chân hai đứa thể chạm .
Bà còn đặt tay thằng bé tay thằng lớn, để chúng nắm lấy .
"Mẹ về phòng ngủ tiếp !" Chu Thừa Lỗi vỗ hai cái là xong, cũng đặt con gái xuống chơi với thằng lớn.
"Ừ."
Vừa ngủ dậy, no bụng là lúc tâm trạng nhất của ba đứa trẻ, chúng im .
Ba đứa cạnh , thể tự chơi gần một tiếng, đến khi buồn ngủ mới .
Đôi khi chơi một lúc tự ngủ .
Hôm nay gió bão bên ngoài gào thét, sóng biển ầm ầm, ba đứa trẻ đều tò mò lắc lư đầu nhẹ.
Giang Hạ để mặc chúng tự chơi, cô bên cửa sổ, mặt biển cuồn cuộn xa xa.