Thập Niên 80: Khi Pháo Hôi Xuyên Sách Đấu Với Nữ Chủ Trọng Sinh - Chương 564: Chuộc Lỗi
Cập nhật lúc: 2025-11-28 05:25:39
Lượt xem: 111
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Xông xuống ngã một cái, dù là ngã bãi cát, Ôn Uyển vẫn thương nhẹ, n.g.ự.c đau, là do xe đạp đè trúng do Giang Hạ chọc giận.
Đành bỏ dở chuyến thành phố, tóc tai đầy cát bụi, Ôn Uyển đành về nhà.
Về nhà cũng chẳng yên, tắm rửa xong, đến bữa cơm vợ Chu Binh Cường châm chọc một trận.
Chu Binh Cường lúc đó ở bến cảng cũng thấy cảnh hai đuổi bằng xe đạp, suýt nữa đ.â.m Giang Hạ và Chu Thừa Lỗi, liền khuyên: "Vợ chồng mâu thuẫn thì chuyện t.ử tế với , đừng chuyện gì cũng nhảy lên xe đạp bỏ nhà , đuổi ngoài đường, xảy chuyện thì tính ? Đâm khác , bản thương cũng chẳng . Đã lớn , đều là bố cả , gì cũng đầu óc! Đừng bốc đồng! Bốc đồng chẳng mang kết quả !"
Ông và Chu Vĩnh Phúc cạnh tranh cả đời, luôn kiếm nhiều tiền hơn, giỏi giang hơn, đè bẹp đối phương!
Muốn trở thành giàu nhất làng!
Ông m.á.u thắng thua, nhưng cơ bản vẫn hiểu rõ đúng sai trắng đen. Hôm nay rõ ràng là con dâu và con trai ông sai!
Chu Quốc Hoa: "Không cãi , Tiểu Uyển nhận giấy báo nhập học, vội thành phố đặt vé tàu, chỉ là sơ suất thôi."
Con trai một mực bênh vực con dâu, Chu Binh Cường cũng tiện nhiều: "Các đạp xe như thế suýt đ.â.m là các sai, ngày mai mua hai ba cân thịt lợn đến xin ."
Ôn Uyển gì, dậy: "Con ăn xong , cứ từ từ."
Nói xong cô thẳng lên lầu.
Chu Binh Cường: "..."
Chu Quốc Hoa đành nhận lời: "Vâng."
Anh cũng thấy họ .
Vợ Chu Binh Cường: "Có đ.â.m mà mua thịt lợn? Nói một tiếng xin là !"
Giang Hạ khiến cả nhà chúng mất mặt, cả làng khinh bỉ, còn mua thịt lợn cho cô hưởng lợi ?
Chu Binh Cường là coi trọng thể diện hơn tiền bạc: " bảo mua là mua! Xin mà chút thành ý, còn dám đường gặp nữa!"
Vợ Chu Binh Cường mím môi, quyết định ngày mai sẽ cắt một miếng thịt thật mỏng, hái một giỏ rau, đặt miếng thịt lên rau, cho thật đầy!
Chu Binh Cường: "Đừng keo kiệt thế, A Lệ đội sản xuất sắp cải cách, chắc là bầu trưởng thôn đấy."
Vợ Chu Binh Cường tròn mắt: "Ý là Chu Vĩnh Phúc sẽ trưởng thôn?"
Chu Binh Cường: "..."
Tại là Chu Vĩnh Phúc trưởng thôn?
Ông ?
Chu Quốc Hoa hiểu: "Ba, ba trưởng thôn?"
Chu Binh Cường phủ nhận, chỉ : "Đâu là , cũng dân làng bầu chứ! Nghe lúc đó sẽ để bỏ phiếu. Các gây chuyện như thế, ở làng còn ngẩng mặt lên ! Ai sẽ bầu cho ?"
Vợ Chu Binh Cường sáng mắt lên, với con trai: "Ngày mai các con mua hai cân thịt lợn đến xin vợ Chu Thừa Lỗi ngay!"
Vợ Chu Binh Cường chợt nghĩ điều gì, : "Thôi! Để !"
Bà để cả làng nhà mua thịt lợn chuộc , đừng bàn tán nữa!
Vợ Chu Binh Cường : "Tiểu Uyển thi đậu đại học , chúng nên tổ chức vài mâm cỗ, mời cả làng đến ăn !"
Chu Quốc Hoa từ khi Ôn Uyển nhận giấy báo nhập học đề cập chuyện với , nhưng bà đồng ý, mời dân làng ăn cỗ chỉ tốn tiền, mời gì?
nếu Chu Binh Cường trưởng thôn, thì hào phóng mời dân làng ăn uống, kéo gần tình cảm!
Mời dân làng ăn vài bữa, lúc bầu cử họ còn ngại bầu cho chồng bà ?
Hôm , vợ Chu Binh Cường sáu giờ sáng chợ huyện mua hai miếng thịt lợn lớn.
Về làng, bà cố ý dừng ở bến cảng một lúc, ghé tiệm tạp hóa, đó đến vườn cây lớn, cuối cùng vườn rau, hái một giỏ đậu và dưa chuột, đến khi gần như cả làng đều bà mua hai miếng thịt lợn mỡ to tướng để xin Giang Hạ, bà mới về nhà.
Về đến nhà, bà đưa một miếng thịt và giỏ đậu dưa cho Chu Quốc Hoa: "Hai đứa qua nhà bên cạnh xin !"
Hôm nay Chu Quốc Hoa đưa Ôn Uyển lên thành phố mua vé tàu, nên biển.
Anh vội mang sang nhà bên, cũng gọi Ôn Uyển cùng , cô trọng thể diện, chắc chắn chịu .
Vợ Chu Binh Cường núp cổng nhà lén, chỉ mong bà Chu đừng nhận.
Miếng thịt đó bà mua hết hai đồng bảy hào bảy xu, gần ba đồng!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-khi-phao-hoi-xuyen-sach-dau-voi-nu-chu-trong-sinh/chuong-564-chuoc-loi.html.]
Chu Quốc Hoa đến nhà Giang Hạ, đưa giỏ thịt rau cho bà Chu: "Bác ơi, đây là để cho vợ Thừa Lỗi và cháu nhỏ bình tĩnh , hôm qua thật là xin , là chúng cháu ."
Bà Chu chút do dự nhận lấy, lật lên xem: " cháu ở vườn rau là mua hai miếng thịt, chỉ một?"
Chu Quốc Hoa: "..."
Vợ Chu Binh Cường: "..."
Giang Hạ đang bưng bát cháo trông con ăn ở sân, liền : "Hay là rơi dọc đường ? Anh mau về tìm mang qua đây ! Kẻo ch.ó tha mất!"
"..."
Chu Quốc Hoa đành về nhà lấy nốt miếng thịt còn mang sang.
Miếng còn to hơn, tốn của vợ Chu Binh Cường năm đồng năm hào!
Gần sáu cân thịt lợn đem cho , vợ Chu Binh Cường đau như cắt ruột!
#@%&#~@%... Trong lòng bà c.h.ử.i rủa tổ tiên nhà bà Chu và Giang Hạ.
Giang Hạ miếng thịt ba chỉ nạc mỡ cân đối, hài lòng.
Vợ Chu Binh Cường tiếc tiền mua loại thịt nhiều mỡ nhất cho họ, nhưng đúng ý Giang Hạ, cô thích loại thịt nạc mỡ xen kẽ thế .
"Mẹ, miếng nạc thịt kho, miếng mỡ gói bánh chưng nhé?"
"Được."
"Vậy con ngâm gạo nếp và đậu."
Hồi tết Đoan Ngọ hái nhiều lá dong dùng hết, bà Chu phơi khô cất , giờ đem luộc là dùng .
Giang Hạ thích bánh chưng mặn bà Chu gói, ngoài thịt lợn còn cả sò điệp, tôm khô, hạt dẻ, lòng đỏ trứng muối.
Miếng thịt mỡ trong bánh chưng tan ngay trong miệng, ngon tuyệt!
"Mẹ, gói bánh chưng cho miếng thịt to một chút, đằng nào cũng mất tiền." Giang Hạ thấy Ôn Uyển và Chu Quốc Hoa qua liền to.
Bà Chu gật đầu: "Ừ."
Ôn Uyển lạnh lùng liếc Giang Hạ một cái, cô sẽ kiểm tra điểm ngay, nếu , cô sẽ tố cáo!
•
Ôn Uyển đến sở giáo d.ụ.c thành phố, nêu nghi vấn điểm thi của nhầm, kiểm tra .
Tất nhiên là từ chối, "Mỗi bài thi đều nhiều giáo viên chấm, khi chấm xong còn kiểm tra nghiêm ngặt bởi nhiều giám khảo, đảm bảo tính công bằng, chính xác, tuyệt đối sai sót."
Ôn Uyển dám gây rối ở nơi , điểm của đ.á.n.h tráo cũng vô ích, cô Giang Hạ, ông bố quyền thế.
Mộng Vân Thường
Gây rối chẳng khác nào trứng chọi đá.
Chuyện mạo danh thi đỗ đại học thời cô ít ở kiếp .
" thể xin điện thoại tuyển sinh của trường đại học ? sinh con, cần xin phép nhà trường."
"Cháu học trường nào? Bên chúng chắc điện thoại của trường cháu."
"Đại học Q."
...
Ôn Uyển thành công lấy điện thoại của Đại học Q, tìm một trạm điện thoại công cộng gọi đến, trực tiếp tố cáo.
Ôn Uyển cách hiệu quả , nhưng trong lúc bế tắc, cô chỉ nghĩ cách .
Gọi điện xong, Ôn Uyển vui vẻ ga mua vé tàu ngày 25, về nhà chờ điện thoại.
Trong lòng cô thầm cầu nguyện: Mong những gì thuộc về sẽ trở về, mong vài ngày nữa đến Bắc Kinh, cô sẽ nhập học Đại học Q.
chiều tối, cô nhận điện thoại, chỉ hỏi cô hai câu, khẳng định điểm của cô đ.á.n.h tráo.
Bảo cô mua tạp chí bài văn đạt điểm tuyệt đối của thủ khoa môn Văn và Tiếng Anh tỉnh sẽ hiểu xứng đáng, và bảo cô tự kiểm điểm , đừng tố cáo bừa bãi!