Thập Niên 80: Khi Pháo Hôi Xuyên Sách Đấu Với Nữ Chủ Trọng Sinh - Chương 573: Trông cũng khá ưa nhìn
Cập nhật lúc: 2025-11-28 05:26:26
Lượt xem: 125
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Xin ." Dì hai và bà ngoại vội vàng tránh sang một bên.
Giang Hạ lùi nhường đường, đầu : phía hẳn là một cặp con.
Người phụ nữ trẻ tuổi tóc uốn xoăn, ăn mặc thời thượng.
Người phụ nữ lớn tuổi hơn mặc bộ đồ vest, trang phục đắn, trang nhã.
Ánh mắt của hai lướt qua mấy họ một cách lạnh nhạt.
Có lẽ vì khí chất của Giang Hạ và Chu Thừa Lỗi quá nổi bật.
Hai con nhịn liếc thêm một nữa.
Khi ánh mắt của phụ nữ lớn tuổi lướt qua khuôn mặt Giang Hạ, nó đột nhiên dừng một chút.
Còn cô gái trẻ thì kiềm việc Chu Thừa Lỗi thêm vài giây.
Đợi đến khi Giang Hạ và tránh xa vài bước, hai con mới bước tòa nhà bách hóa rộng lớn với dáng điệu thanh lịch.
Sau khi hai , Lý Thu Phong nhịn thì thầm: "Cửa lớn thế , thành chúng chắn đường?"
Khi hai con sâu bách hóa vài mét, Đổng Yên nhịn Giang Hạ nữa.
Thế là Cố Nguyệt cũng đầu theo: "Mẹ, quen họ ?"
Đổng Yên lắc đầu: "Nghe giọng họ địa phương, chỉ tò mò họ từ đến. Con thấy cô gái trẻ đó trông giống như... khá ưa ?"
"Nghe giọng chắc chắn Bắc Kinh chúng . Đẹp ư? Chỉ là da trắng hơn chút thôi, còn bằng con!"
Cố Nguyệt thích việc khen khác .
Cô liếc Giang Hạ, đồng thời sang Chu Thừa Lỗi bên cạnh.
Người đàn ông đó còn trai hơn!
Đổng Yên mỉm : "Dĩ nhiên là bằng con ."
Bà đầu Giang Hạ một nữa mới thu hồi ánh mắt.
Hai con cùng hướng về khu vực bán quần áo may sẵn.
Dì hai theo dáng vẻ thanh lịch của hai , "Nhìn kìa, cửa hàng mua quần áo đều là những như họ, chúng cần đây mua, mặc đồ để việc, dính bẩn xót cả ngày."
Người thế thế , chẳng đều là con ? Chu Thừa Lỗi thầm nghĩ nhưng : "Vào xem , xem gì phù hợp , mua vài bộ quần áo ấm và mấy chiếc chăn nhỏ cho con. Sữa bột cũng mua ở bách hóa."
Giang Hạ: "Đi thôi! Đi nơi khác xa lắm, bộ khứ hồi mất hơn một tiếng, bế con xe buýt cũng bất tiện."
Giang Hạ cũng sợ xe buýt con va chạm.
Hơn nữa, tốn thời gian nơi khác, cô thà tiết kiệm thời gian để dịch thuật kiếm tiền.
Kiếm còn nhiều hơn tiết kiệm.
Nghe , dì hai và bà ngoại gì thêm.
Mọi cùng bế con cửa hàng.
Ông ngoại và bà ngoại từng cửa hàng lớn như thế , bình thường họ mua đồ đều ở hợp tác xã.
Lúc , bước cửa hàng, hai nhịn ngắm khắp nơi.
Đồ dùng sinh hoạt trong nhà mua đủ hôm qua, Giang Hạ thẳng tiến đến khu vực bán quần áo.
Dì hai chỉ về một hướng: "Bên bán quần áo trẻ con."
Thế là họ về phía đó.
Bà ngoại nhiều kinh nghiệm hơn, bà sờ một chiếc chăn mỏng và một chiếc chăn bọc dày hơn: "Loại chăn lông mỏng , khi trời lạnh bọc bên trong, mua thêm loại bông dày bọc bên ngoài. Không lạnh lắm thì dùng loại mỏng, lạnh hơn thì dùng loại dày, đủ ấm thể bọc hai lớp."
Dì hai: " , loại chăn lông mỏng ấm hơn và bọc kín hơn, dễ bung , ấm hơn nhiều."
Giang Hạ chọn loại chất lượng nhất. Kiểu dáng thì bỏ qua, vì mẫu nào cô thấy cả.
Cô hỏi nhân viên bán hàng: "Cái bao nhiêu tiền một chiếc?"
Nhân viên liếc họ: "Loại sản xuất ở Thượng Hải, nhiều len, 19 tệ 8."
Bà ngoại: "Đắt quá!"
Nhân viên đang đan áo len, thậm chí ngẩng đầu: " ! Còn cần tem phiếu nữa. Cũng loại rẻ hơn, nhưng loại rẻ cũng 15 tệ."
Dì hai: "Đắt hơn quê chúng , nhưng loại sờ dày hơn chút."
Nhân viên gì thêm.
Giang Hạ gật đầu: "Thời tiết ở đây lạnh hơn."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-khi-phao-hoi-xuyen-sach-dau-voi-nu-chu-trong-sinh/chuong-573-trong-cung-kha-ua-nhin.html.]
Vì cô mới sợ đồ mang theo đủ ấm.
Giang Hạ mua tổng cộng hai chiếc chăn lông, mua thêm hai chiếc chăn bọc dày hơn.
Ông ngoại thấy nhắc nhở: "Có mua ít quá ? Không mua ba chiếc?"
"Ở nhà ba chiếc , hai chiếc mua để dự phòng, sợ con đái dầm cái ."
Cô thấy trong tủ quần áo ba chiếc chăn lông và ba chiếc chăn bọc bông dày, còn ba chiếc chăn choàng mũ dày, hẳn là Giang Đông và Trương Phụ Nghiên chuẩn .
Hơn nữa, cô cũng mang theo vài chiếc, chỉ là vẫn tàu, đến, nhưng đều dày bằng.
Không tã giấy, dùng tã vải dễ ướt quần áo và chăn.
Đôi khi khi tã cho con, chúng đột nhiên tè , ướt hết quần áo và ga giường.
Mua thêm hai chiếc bao giờ thừa.
Nhân viên , liếc Giang Hạ.
Ở nhà ba chiếc, còn dám mua thêm hai chiếc dự phòng?
Giang Hạ mua cho các con ba bộ áo khoác dày và ba chiếc áo bông mỏng, áo khoác mua đây ở nhà dày bằng ở đây.
Chăn và quần áo tổng cộng hết hơn hai trăm tệ.
Sau đó, Giang Hạ hướng về khu vực quần áo may sẵn.
Cô chọn cho ông ngoại, bà ngoại, dì hai và Lý Thu Phong mỗi một chiếc áo lông vũ, bảo họ thử.
Bà ngoại cầm áo hỏi nhân viên: "Cái áo bao nhiêu tiền?"
"Tám mươi."
Dì hai: "Mười tám ? Nhẹ thế mà tám mươi tệ? Nhầm chứ?"
Nhân viên thấy họ kinh ngạc liền : "Đây là áo lông vũ! Áo lông vũ nhẹ nhưng ấm hơn áo bông."
Dì hai: "Nhẹ thế , ấm bao nhiêu?"
Ông ngoại và bà ngoại đều lắc tay: "Chúng thử !"
Đắt quá!
Nhân viên thèm nữa.
Chu Thừa Lỗi một bế hai đứa trẻ, "Thử ! Loại áo ấm hơn áo bông, mà mặc mười năm vẫn ấm."
Mộng Vân Thường
Giang Hạ cũng khuyên: "Tuy bán tám mươi tệ, nhưng tính mỗi năm đến mười tệ, như cũng đắt."
Giang Hạ với tay đón lấy đứa trẻ từ tay dì hai: "Thử , thử sẽ áo lông vũ mặc nhẹ hơn áo bông, mặc việc cũng tiện. Không thử thì mua luôn, mua cũng đổi trả ."
Mọi mới chịu thử.
Thấy họ mặc đều khá vặn, Giang Hạ chọn áo len.
Dì hai vội : "Áo len cần mua! và Thu Phong đều đan áo len! Mua len về là ! Hai ba ngày đan xong một cái. Đừng phí tiền! Áo len tự đan ấm hơn."
Ông ngoại và bà ngoại cũng : "Chúng mang theo áo len , mang theo áo bông , cần mua nữa!"
Giang Hạ chọn áo len cho họ nữa, sợ họ ngại, lát nữa mua len cũng .
Mua thêm ít len, thể đan áo len và mũ len cho ba đứa trẻ.
Bốn chiếc áo lông vũ tổng cộng ba trăm mười tám tệ, Giang Hạ trả tiền ngay.
Đổng Yên và Cố Nguyệt đang xem giày ở bên cạnh, thấy Giang Hạ mua liền bốn chiếc áo lông vũ cho họ hàng đều kinh ngạc.
Áo lông vũ thuộc hàng cao cấp, dám mua nhiều!
Vừa họ thấy cô mua một đống đồ cho trẻ con, hết hơn hai trăm tệ.
Người thể tiêu năm sáu trăm tệ trong nháy mắt mà chớp mắt thì , nhưng chắc chắn nhiều.
Cố Nguyệt nhịn Giang Hạ thêm một nữa.
Vừa nãy ở ngoài, thấy họ ngần ngại dám cửa hàng, ngờ đối phương giàu như !
Chu Thừa Lỗi lúc gọi Giang Hạ: "Hạ Hạ, em đây thử đôi giày ."
Giang Hạ chỉ mang theo một đôi giày khi dọn hành lý, sợ cô đủ để .
Cố Nguyệt sang: "..."
Đó chính là đôi giày da cừu nhỏ cô thấy mua nhưng nỡ mua.