Sau khi cuộc bầu cử ban cán sự lớp kết thúc, Tăng Nghiên trở thành một thành viên trong ban cán sự. Giáo viên yêu cầu ban cán sự phân công các bạn trong lớp nhận sách giáo khoa mới để phát cho .
Thông thường, công việc thường giao cho các bạn nam. Phó lớp trưởng Trần Kiến Hoa là một nam sinh, lập tức gọi mấy bạn cùng phòng ký túc xá nhận sách.
Tăng Nghiên : "Phụ nữ chúng thể gánh vác một nửa bầu trời, chỉ để các bạn nam việc ? ?"
Hai nữ sinh đồng ý ngay lập tức: " ! Những việc nam giới , nữ giới chúng cũng !"
Tăng Nghiên liền gọi hai cô gái phát biểu và gọi thêm Giang Hạ: "Bạn Giang Hạ, bạn cũng cùng họ nhé! sẽ ở lớp để duy trì trật tự."
Giang Hạ liếc cô , dậy: "Được thôi, lớp trưởng cũng luôn ! Là lớp trưởng thì càng gương mẫu, dẫn đầu trong việc gánh vác một nửa bầu trời chứ nhỉ? Phó lớp trưởng thể lo việc duy trì trật tự ."
Giữa hai mỹ nhân đang tranh đấu ngầm, phó lớp trưởng quyết định chọn nhất, bởi đây là ý kiến do chính Tăng Nghiên đưa . Anh gật đầu: "Được, lớp cứ giao cho !"
Tăng Nghiên: "..."
Thế là tám cùng đến phòng giáo cụ để nhận sách mới.
Khuôn viên trường Đại học Q rộng, phòng giáo cụ cách phòng học khá xa.
Đi nửa đường, Giang Hạ với : "Các bạn cứ , sẽ đến ngay ."
Tăng Nghiên hỏi: "Bạn Giang Hạ định thế?"
Giang Hạ: "Đi vệ sinh, ?"
Tăng Nghiên: "... Tất nhiên là ."
Giang Hạ thèm để ý đến cô nữa, bước nhanh chóng.
Một nữ sinh tên Tống Huệ Như nhịn : "Cô định trốn đấy chứ?"
Tăng Nghiên: "Bạn Giang Hạ như , thế thì quá kém cỏi."
Tống Huệ Như: "Khó lắm, bạn thấy tay cô ? Nhìn là từng việc nặng bao giờ."
Một nữ sinh khác là Lưu Vĩ Trân im lặng .
Một nam sinh từ nông thôn tên Lưu Văn Đông liền : "Bạn Giang Hạ trông đúng là từng việc nặng, chắc cũng vác nổi sách . Lát nữa chúng vác giúp một ít ."
Tống Huệ Như: "Vậy nếu lát nữa cô , bạn nhớ vác luôn phần của cô đấy."
Cô từng chứng kiến nhiều phụ nữ xinh ở đội sản xuất lợi dụng nhan sắc để trốn việc, luôn nghĩ rằng thì cần gì cả. Chỉ cần nũng nịu vài câu là đàn ông sẽ hết cho họ.
Lưu Văn Đông: " vác cũng ."
Phụ nữ lúc nào cũng thích so đo. Rõ ràng là họ tự nguyện "gánh vác một nửa bầu trời", còn kéo cả Giang Hạ , ai chẳng lớp trưởng đang cố tình nhắm Giang Hạ?
Mọi đến phòng giáo cụ, trình bày mục đích với giáo viên phụ trách. Giáo viên chỉ một chồng sách và : "Sách của ngành Thiết kế Thời trang ở đằng , các em căn cứ danh sách và lượng lớp để phân loại, đó đến ký tên nhận. Nhớ kiểm tra kỹ lượng, sai sót."
Mọi cầm danh sách, phân công phân loại sách. Mỗi phụ trách một loại.
Giang Hạ ngay khi họ phân xong.
Tống Huệ Như lập tức : "Cuối cùng cũng ! Đi vệ sinh lâu thật đấy!"
Tăng Nghiên: "Giang Hạ, còn một gói sách , bạn vác nhé! Chúng mỗi nữ sinh vác một gói, còn các bạn nam mỗi vác hai gói."
Giang Hạ , gói sách của cô và của Lưu Vĩ Trân là to nhất. Cô gật đầu: "Được."
Lưu Vĩ Trân cũng nghĩ Giang Hạ vác nổi gói sách to như . Dù quen việc đồng áng, cô vẫn thấy nó khá nặng. Cô hỏi Giang Hạ: "Chúng cùng khiêng nhé?"
Lưu Văn Đông cũng : " đổi gói với bạn."
Giang Hạ: "Không cần, vác ."
Nói , cô ôm gói sách lớn bước .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-khi-phao-hoi-xuyen-sach-dau-voi-nu-chu-trong-sinh/chuong-581-phu-nu-co-the-ganh-vac-mot-nua-bau-troi.html.]
Tăng Nghiên theo bóng lưng Giang Hạ, khóe miệng nhếch lên. Đây của cô , ai bảo Giang Hạ đến muộn nhất?
________________________________________
Giang Hạ bước khỏi phòng giáo cụ, đặt gói sách lên yên xe đạp. Cô với Lưu Vĩ Trân và Lưu Văn Đông, hai theo : "Hai bạn cũng đặt sách lên đây ! Giúp giữ sách, sẽ đẩy xe."
Hai liền xếp sách lên xe.
Tăng Nghiên: "..."
Lại còn cách ? Sao cô nghĩ nhỉ? cô xe đạp. Hôm nay cô học bằng xe nhà.
Các bạn khác: "..."
Sao họ nghĩ nhỉ! dù nghĩ cũng xe, vì ai mua xe đạp cả. Xe đạp đắt đỏ, ai cũng dám mua.
Ở trường Đại học Q, nhiều chị khóa bỏ xe đạp cũ, nhưng hầu hết đều hỏng dùng . Một sinh viên tháo vài chiếc xe lắp ráp thành một chiếc "mới", nhưng ai cũng .
Lưu Văn Đông: "Lúc nãy bạn lấy xe đạp ?"
Giang Hạ: "Trên đường về thấy đẩy xe, nên lấy xe luôn."
Bốn gói sách xếp chồng lên , cao ngất. Các bạn khác xếp thêm cũng .
Lưu Văn Đông: "Để đẩy xe?"
Giang Hạ: "Không cần, bạn khỏe, cứ giữ sách là ."
Đẩy xe tốn nhiều sức.
"Được." Lưu Văn Đông và Lưu Vĩ Trân hai bên giữ chồng sách.
Tăng Nghiên và những khác họ đẩy xe nhẹ nhàng về phía giảng đường.
Ôm một gói sách vài mét thì , nhưng vài trăm mét, thậm chí vài cây thì ? Không chỉ là mệt, mà là mệt lả!
Tăng Nghiên Giang Hạ đẩy xe xa dần, lòng đầy hối hận. Cô từng việc nặng, cảm thấy tay sắp gãy ! Tống Huệ Như cũng . Hai nghỉ mấy giữa đường!
Mộng Vân Thường
Biết thế đừng câu "phụ nữ gánh vác một nửa bầu trời", để các bạn nam cho xong!
________________________________________
Giang Hạ và nhẹ nhàng đưa sách về lớp. Các bạn nam cũng lâu đó, ai nấy đều mồ hôi nhễ nhại. Ôm hai gói sách xa như hề dễ dàng.
Giang Hạ lau khô mồ hôi, uống xong nước, nhưng Tăng Nghiên và Tống Huệ Như vẫn về. Phó lớp trưởng và một khác mở bao sách , chờ tất cả sách về để phát cho lớp.
Giang Hạ chờ nữa, hôm nay tiết, nhận sách xong là thể về. Cô lên bục giảng: "Phó lớp trưởng, việc bận, lấy một bộ sách nhé."
"Được!"
Giang Hạ cầm sách rời .
Phó lớp trưởng bắt đầu phát sách theo chỗ , nghĩ rằng hai "nữ hùng" cũng sắp về. khi phát xong sách, nhiều bạn nhận đủ sách và về , chỉ còn một chờ đợi.
Họ chờ thêm nửa tiết nữa, Tăng Nghiên và Tống Huệ Như mới về! Hai mệt nhoài, tay như sắp rời !
Một nam sinh kiên nhẫn nữa, bước lên lấy sách và lẩm bẩm: "Không sức thì đòi gánh vác một nửa bầu trời! Làm phí thời gian của chúng bao lâu !"
" , phó lớp trưởng gọi mấy bạn nam , cứ đòi gánh vác gì!"
...
Tăng Nghiên: "..."