Thập Niên 80: Khi Pháo Hôi Xuyên Sách Đấu Với Nữ Chủ Trọng Sinh - Chương 583: Ông Hà không đáng tin
Cập nhật lúc: 2025-11-28 05:26:36
Lượt xem: 118
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giang Hạ: "Ông Hà, ông đừng đùa nữa!"
Hiệu trưởng Chu gật đầu lia lịa.
, lão Hà, ông đừng giỡn mặt!
Ông sợ rằng tiếp theo nhập viện vì đau tim sẽ là .
Mộng Vân Thường
Vừa , ông Hà bảo sẽ giới thiệu một chuyên gia thông thạo năm sáu ngoại ngữ.
Ông tưởng là vị học giả nào từ nước ngoài về.
Kết quả, chỉ thế ?
Hiệu trưởng Chu chằm chằm cuốn sách giáo khoa năm nhất trong giỏ xe đạp.
Ông thực sự gì hơn!
Đây là sinh viên năm nhất năm nay chứ gì?
Đã đủ hai mươi tuổi ?
Chuyên gia hai mươi tuổi?
Ông Hà: " đùa ! Trình độ ngoại ngữ của Tiểu Hạ đủ tiêu chuẩn giảng viên đại học, còn định mời cô phiên dịch đồng thời nữa. Ông thấy trình độ của cô thế nào?"
Giang Hạ: "Ông Hà, ông quá đề cao cháu ! Cháu đủ tư cách giảng viên đại học?"
Ông Hà: "Chuyên môn của cháu xứng đáng đ.á.n.h giá cao. Đừng khiêm tốn! Nếu cháu đủ tư cách, thì cũng chẳng mấy đủ !"
Giang Hạ: "..."
Hiệu trưởng Chu: "..."
Ông Hà sang với hiệu trưởng Chu: "Lão Chu, tin , sai ! Mời một cô thôi là thể mở luôn lớp tiếng Nga, tiếng Pháp, tiếng Đức! Đồng chí Tiểu Hạ nhà thông thạo tới sáu thứ tiếng đấy!"
Hiệu trưởng Chu đành gượng: "Ha ha."
"Này, ông đừng tin! Trình độ ngoại ngữ của Tiểu Hạ, y như lớn lên ở nước ngoài !"
Hiệu trưởng Chu: "Đồng chí Tiểu Hạ vẫn là sinh viên năm nhất của trường , thích hợp ?"
Giang Hạ vội gật đầu: " , thích hợp ạ."
Ông Hà: "Lão Chu, ông quá cổ hủ ? Người xưa 'Tam nhân đồng hành, tất hữu ngã sư'! Người thầy là để truyền đạo, dạy học, giải đáp thắc mắc! Ai năng lực đó thì đều thể thầy! Làm giáo sư!"
Ông Hà buông tha, hiệu trưởng Chu cũng thể nể mặt ông, đành : "Không ngờ Tiểu Hạ trẻ tuổi như mà trình độ ngoại ngữ cao như thế. Vậy , ngày mai cháu đến khoa Ngoại ngữ gặp giáo sư Quý để phỏng vấn nhé."
Rồi ông sang ông Hà: "Lão Hà, còn việc, đây!"
Nói xong, hiệu trưởng Chu vội vàng bỏ chạy.
Ông Hà , thật quá đáng!
Nhờ ông giới thiệu một chuyên gia tiếng Nga.
Ông giới thiệu cho một sinh viên năm nhất!
Để một sinh viên năm nhất giáo sư ngoại ngữ, đây là trò trẻ con ?
Nếu trường thiếu giáo viên tiếng Nga, ông tìm đến ông .
Chuyên ngành ngoại ngữ của Đại học Q mới khôi phục lâu, hiện chỉ tiếng Anh và tiếng Nhật, cũng là để đáp ứng cải cách mở cửa.
khoa Ngoại ngữ chỉ hai thứ tiếng là quá ít, đất nước đang thiếu nhân tài phiên dịch, nên hiệu trưởng Chu quyết định mở thêm vài ngoại ngữ.
Giáo sư tất nhiên cũng mời , nhưng một chuyên gia dạy tiếng Nga nhập viện hai ngày khi khai giảng, phẫu thuật và nghỉ dưỡng một học kỳ.
Trường tìm một giáo sư tiếng Nga khác, nhưng dễ tìm ngay .
Hiệu trưởng Chu thấy ông Hà xuất hiện cổng trường, như bắt vàng, liền chạy đến nhờ giúp đỡ.
Ông Hà xong cũng đồng ý, rằng ông đến trường cũng là để tìm một chuyên gia ngoại ngữ.
Thế là hiệu trưởng Chu đầy mong đợi chờ đồng chí Chu Thừa Lỗi.
Ông Hà : "Trình độ ngoại ngữ của cũng khá, nhưng bằng chuyên gia định giới thiệu, ông thể mời cả hai."
Kết quả đồng chí Chu Thừa Lỗi : "Không rảnh, trông con."
Câu khiến hiệu trưởng Chu gì.
Rồi ông tiếp tục mong đợi vị chuyên gia thông thạo năm thứ tiếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-khi-phao-hoi-xuyen-sach-dau-voi-nu-chu-trong-sinh/chuong-583-ong-ha-khong-dang-tin.html.]
Kết quả đợi một cô bé...
Một sinh viên năm nhất mười mấy hai mươi tuổi trong mắt hiệu trưởng Chu cũng chỉ là một đứa trẻ trưởng thành.
Ông Hà thấy hiệu trưởng Chu tin , liền bảo Giang Hạ: "Tiểu Hạ, ngày mai nhớ phỏng vấn, để lão Chu thấy năng lực của cháu!"
Giang Hạ: "...Ông Hà, thôi ạ, cháu ý định giáo sư."
"Làm giáo sư thì , nhưng cho lão Chu thấy giới thiệu nhầm ! Không thì ông tưởng qua loa đại khái! Với , tại cháu giáo sư? Bình thường cháu phiên dịch cũng là để kiếm tiền mà? Trình độ của cháu đủ tiêu chuẩn giáo sư chính, mỗi tháng hai ba trăm tệ đấy."
Giang Hạ: "Con còn nhỏ, cháu thời gian lên lớp."
"Tạm thời chỉ hai lớp, chương trình đại học cũng nhiều, tốn mấy thời gian, với con trông mà? Chồng cháu trông con, cháu cũng trông con, thế thì sống đây? cháu thể giáo sư, nhưng trưởng đoàn Hội chợ Quảng Châu thì nhận! tìm cháu chính là để mời trưởng đoàn, đào tạo phiên dịch và nhân viên tham gia hội chợ. Làm để tình nguyện viên và phiên dịch viên giúp doanh nghiệp giành nhiều đơn hàng hơn, đưa doanh hội chợ lên cao mới, việc giao cho cháu đấy!"
Giang Hạ: "Cái đó càng , con còn nhỏ, cháu xa ?"
"Cháu khó khăn gì, tổ chức sẽ giúp giải quyết! Không trông con, tìm giúp! Hai vợ chồng cháu đều . sẽ sắp xếp chỗ ở, lo gì cả. Thôi, quyết định thế nhé! Sáng mai tám giờ cháu đến Đại học Bắc Kinh đợi đồng chí Tiểu Nghiêm, để cô dẫn cháu đào tạo đoàn phiên dịch Hội chợ Quảng Châu."
" đây! Ngày mai nhớ đến báo cáo. đợi cháu lâu lắm ! Yên tâm, sẽ xin phép giúp cháu!"
Ông Hà đợi Giang Hạ một tiếng cổng trường, còn nhiều việc , xong liền đạp xe mất.
Giang Hạ: "..."
Chu Thừa Lỗi chạy bộ đến, leo lên xe đạp: "Về nhà thôi."
Giang Hạ nhảy lên xe: "Sao đến đây?"
"Con ngủ , chạy bộ một chút." Chu Thừa Lỗi đợi Giang Hạ vững, đạp một cái, chiếc xe liền lăn bánh.
Cố Hằng và Cố Nguyệt theo chiếc xe đạp khuất dần.
Cố Nguyệt hỏi bố: "Bố, chuyện với Giang Hạ là ông Hà và hiệu trưởng Chu ?"
Cố Hằng gật đầu: "Ừ."
Cố Nguyệt càng tò mò hơn về phận của Chu Thừa Lỗi và Giang Hạ.
Rốt cuộc hai vợ chồng là ai?
Sao quen cả ông Trương, ông Hà, còn quen cả hiệu trưởng?
ông Trương và ông Hà vốn là bạn .
Cố Nguyệt cảm thấy càng kết với Giang Hạ, cô Bộ Ngoại giao .
Bố cô sẽ giúp, thứ đều tự thi.
Cũng nghĩ xem nếu thi đậu thì ?
Bố đáng tin, cô chỉ thể dựa chính !
Nhà họ Cố
Cố phụ về đến nhà, cầm một túi hồ sơ thẳng thư phòng.
Ông mở túi , lấy tài liệu bên trong xem.
Thấy ngày tháng năm sinh của Giang Hạ, mục cha .
Ông đó lâu nhúc nhích.
Tỉnh một tiếng , ông dậy, đến tủ sách, lấy cuốn sách cùng , mở , lấy tấm ảnh bên trong, chằm chằm mất hồn.
Mãi đến khi tiếng gõ cửa vang lên, ông mới giật , vội nhét tấm ảnh túi hồ sơ, cất vội ngăn kéo, mở cửa.
Đổng Yên : "Xong việc ? Cơm chín , ăn !"
"Ừ." Cố Hằng đáp, cùng vợ .
Đổng Yên liếc bàn việc, thấy cuốn sách.
Cô Cố Hằng.
Cố Hằng hỏi: "Có chuyện gì?"
"Không, đang bận gì thế? Tiểu Nguyệt bảo về thư phòng."
"Xem tài liệu của cục thôi."
Đổng Yên mím môi.