Thập Niên 80: Khi Pháo Hôi Xuyên Sách Đấu Với Nữ Chủ Trọng Sinh - Chương 597: Tương đồng
Cập nhật lúc: 2025-11-28 05:27:04
Lượt xem: 103
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cố Nguyệt cùng hai bước từ đại sảnh, hướng về chiếc xe ô tô màu đen.
Cố Nguyệt Giang Hạ và Chu Thừa Lỗi lên một chiếc xe Jeep, thấy Chu Thừa Lỗi lái xe Jeep bảnh bao vượt qua chiếc xe của họ.
Mộng Vân Thường
Cô nhịn , liền với Đổng Yên: "Không chiếc Jeep đó là của cơ quan họ tự mua nhỉ?"
Nhà cô xe ô tô, chiếc xe là của cơ quan bố cô.
Nhà Giang Hạ chẳng lẽ giàu đến mức mua nổi xe Jeep?
nghĩ đến việc Giang Hạ thể sở hữu nhiều chiếc đồng hồ như , chỉ riêng những chiếc cô từng thấy là ba, cô chắc chắn nữa.
Đổng Yên liếc chồng, trong lòng cũng nghĩ gia cảnh Giang Hạ hẳn là khá giả, phụ nữ đó hẳn cũng lấy chồng , con gái bà mới thể gả cho Chu Thừa Lỗi và sống sung túc như chứ?
Chu Thừa Lỗi còn xưng hô với ba em họ Trương, phận chắc chắn tầm thường.
Như cũng , đừng đến phá hoại gia đình cô.
Người phụ nữ đó lấy chồng , sẽ đến quấy rầy gia đình cô.
Cố Nguyệt : "Giang Hạ hình như thích đồng hồ, cô nhiều chiếc."
Cố Nguyệt Giang Hạ tổng cộng bốn chiếc đồng hồ, mỗi ngày cô đổi để đeo vì mỗi chiếc đều mang ý nghĩa khác đối với cô.
Chiếc đồng hồ Mai Hoa là do Ông Giang mua khi cô kết hôn.
Chiếc đồng hồ Thượng Hải là Chu Thừa Lỗi mua khi kết hôn, đó là chiếc đồng hồ đầu tiên do Trung Quốc tự sản xuất, giá trị sưu tầm cực kỳ cao. Chu Thừa Lỗi mua là hàng đầu tiên, giá trị sưu tầm càng cần bàn, cô thường nỡ đeo, chỉ để gối, mỗi ngày đều lấy xem giờ, thỉnh thoảng mới đeo khi cần phối đồ.
Chiếc đồng hồ Longines là quà sinh nhật do Bà Chu tặng.
Còn chiếc Rolex là quà Giang Đông tặng khi cô thi đậu đại học.
Chỉ bốn chiếc đồng hồ , mỗi chiếc đều mang ý nghĩa riêng với cô, cô căn cứ trang phục hôm nay để phối hợp.
Đồng hồ giá trị sưu tầm, trong bốn chiếc của Giang Hạ, hai chiếc do Chu Thừa Lỗi và Giang Đông mua đều giá trị .
Cố Hằng giật , nghĩ đến con gái cũng thích đồng hồ, ước gì mỗi ngày đều đeo một chiếc khác .
Con gái cô thích , Giang Hạ cũng là một cô gái thích chăm chút ngoại hình.
Hai chị em sở thích giống như , chẳng lẽ họ là chị em ruột?
•
Từ sân bay một đoạn đường ngắn hướng về phía tây, đúng lúc hoàng hôn, ánh nắng chói chang khiến tầm lái xe ảnh hưởng. Giang Hạ lấy kính râm đầu xuống hỏi Chu Thừa Lỗi: "Anh đeo ?"
Chu Thừa Lỗi liếc : "Không cần, đoạn đường sắp qua ."
Anh luyện tập, dù trong bóng tối ánh sáng mạnh đều ảnh hưởng đến tầm của .
Trên đường đến đây, Giang Hạ một nửa quãng đường đối mặt với ánh hoàng hôn, nên mới đeo kính râm.
Chiếc kính là Trương Phụ Nghiên lấy từ trong xe đưa cho cô khi lên đường.
Cô đặt kính vị trí cũ.
Chu Thừa Lỗi hỏi: "Đêm qua em ngủ ngon ? Mấy đứa nhỏ dậy mấy ?"
"Tạm , bọn nhỏ ngủ lúc bảy giờ rưỡi, dậy lúc mười hai giờ, dậy lúc bốn giờ rưỡi. Sau đó ngủ đến tám giờ sáng hôm . Em cũng ."
"Hiếm khi thấy chúng ngủ đến tám giờ sáng."
"Ừm, là nhờ , bảo chúng là em nghỉ, đừng dậy sớm ?"
Chu Thừa Lỗi bật .
Nếu chúng lời như thì quá!
"Nhà chứ?"
Hai vợ chồng cùng trò chuyện về chuyện gia đình.
...
Qua đoạn đường ánh sáng mạnh, cần tập trung quá nhiều, Chu Thừa Lỗi mới kể chuyện về Cố Hằng.
Dĩ nhiên những chuyện đau lòng thì chi tiết, vì qua , Giang Hạ cũng đổi quá khứ, chỉ thêm buồn lòng.
Anh chỉ vắn tắt, rằng năm đó dì lớn ngã, sinh non mất m.á.u quá nhiều, qua khỏi.
"...Lúc đó cũng kích động, sinh non, nên từ nhỏ em yếu hơn ."
"..."
Giang Hạ chuyện , trong sách cũng đề cập.
Giang Hạ: "Thảo nào đầu thấy tên họ Cố em cảm tình gì. Quả nhiên là loại mặt thú! là đồ khốn nạn!"
Từ "khốn nạn" Chu Thừa Lỗi từng bao giờ.
quả thật hợp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-khi-phao-hoi-xuyen-sach-dau-voi-nu-chu-trong-sinh/chuong-597-tuong-dong.html.]
"Bố em cầm chổi đuổi khỏi cửa ?"
Chu Thừa Lỗi: "..."
Đây là chuyện mà mấy bà hàng xóm mới .
Giang Hạ: "Ít nhất cũng tát vài cái chứ? Tát vài cái còn là nhẹ! Mẹ em đ.á.n.h kém?"
Dù tát nhiều hơn cũng khó giải tỏa nỗi hận trong lòng!
"Dưới tóc mái của vết sưng đỏ. Có lẽ táo ném trúng, sàn nhà hai quả táo, bàn còn mấy quả nát."
"Táo ném đau ? Lại còn phí táo! Nên dùng ấm ! Tách !"
Chu Thừa Lỗi: "Ấm và tách hình như là bảo bối của bố."
Giang Hạ: "..."
Hình như đúng !
Còn đắt hơn cả táo!
...
Về đến nhà, ba đứa trẻ đang đùi Giang Đông, Trương Phụ Nghiên và bà ngoại, "ê a" chuyện bằng ngôn ngữ trẻ con.
Một đêm gặp, Chu Thừa Lỗi gần ba đứa nhỏ, gọi một tiếng, cả ba đều nhoẻn miệng với bố.
Bà ngoại : "Thấy bố về vui thế hả?"
Ông ngoại: "Mấy đứa nhỏ tính tình , ."
Giang Đông: "Giống em! Em từ nhỏ đến lớn nhất!"
Trương Phụ Nghiên: "Anh khách sáo chút nào, cái gì cũng bảo giống ."
Bà ngoại: "Hay , gặp may mắn."
Giang Đông: "Nên em mới gặp may, quen em."
Trương Phụ Nghiên trừng mắt .
Chu Thừa Lỗi xem qua ba đứa trẻ xong, định lấy hải sản .
rời , ba đứa nhỏ mếu máo: !
Giang Hạ bế đứa lớn từ tay Trương Phụ Nghiên, : "Bố chỉ một cái, bế luôn, quá đáng đúng ?"
Đứa lớn lòng Giang Hạ liền nín .
Chu Thừa Lỗi đành bế hai đứa còn , tay trái một đứa, tay một đứa, ôm một lúc, dỗ đến khi chúng .
Dì hai hỏi Chu Thừa Lỗi cách xử lý thùng hải sản.
Chu Thừa Lỗi bế con chỉ cho bà loại nào để ngăn đá, loại nào ăn ngay trong tối nay.
Mang theo nhiều, để nửa con cá ngừ, ba cân cá chỉ vàng, một con cá mú , còn đều chế biến hết.
Bữa tối phong phú, hàu hấp sả ớt, tôm luộc, bào ngư hấp tỏi, cá vược chiên giòn, gà hầm nấm, vịt Bắc Kinh, cua xanh hấp, canh đậu phụ cá diếc...
Giang Hạ: "Hải sản ở nhà ăn vẫn ngon hơn."
Mọi đều đồng tình.
Hải sản càng tươi càng ngọt.
Hấp, luộc ngon, ăn vị nguyên bản, vị của biển.
Chỉ những loại tươi mới cần gia vị để điều chỉnh.
•
Thứ Hai, Giang Hạ học buổi đào tạo ở Đại học Bắc Kinh từ sớm.
Hiệu trưởng Yên đợi sẵn ở cổng trường.
Giang Hạ thấy ông, vẫn giữ một cách nhỏ xuống xe đạp, chủ động bước tới, : "Hiệu trưởng Yên, chào buổi sáng."
"Tiểu Hạ, giờ học em đến văn phòng một chút."
Giang Hạ cố ý tỏ lo lắng: "Chẳng lẽ em đậu? Không nhận bằng nghiệp thì em ."
Hiệu trưởng Yên : "Ha ha... thiếu của em !"
Giang Hạ liếc đồng hồ: "Vậy em lấy ngay, cần đợi tan học."
Đến văn phòng hiệu trưởng uống , chuyện gì nữa.