Thập Niên 80: Khi Pháo Hôi Xuyên Sách Đấu Với Nữ Chủ Trọng Sinh - Chương 604: Bác sĩ Nguyễn là ác quỷ

Cập nhật lúc: 2025-11-28 05:27:11
Lượt xem: 104

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ông Giang sắp xếp cho chú Phùng đến đón máy bay, chiếc xe Jeep là của Giang Đông.

Khi trở về nội thành, hơn 5 giờ chiều.

Bữa tối dùng tại nhà họ Giang. Ông Giang từ Bắc Kinh gọi điện về nhà bảo dì Phùng chuẩn bữa tối, dặn dò kỹ lưỡng về các món ăn.

Dì Phùng bến cảng lúc 4 giờ chiều để mua hải sản tươi ngon nhất, chuẩn một bàn tiệc hải sản thịnh soạn là những món Giang Hạ, bà Giang và Trương Phụ Nghiên thích. Giang Đông và Chu Thừa Lỗi chỉ một món ưa thích.

Giang Đông : "Anh và rể, ba đều kén ăn! Các cô thích là !"

Trước bữa ăn, Giang Hạ và Chu Thừa Lỗi tắm rửa cho ba đứa trẻ, để khi về nhà riêng, chúng thể ngủ ngay.

Bữa tối kết thúc lúc 7 giờ rưỡi, Giang Đông lái xe đưa về nhà, đó tiễn Trương Phụ Nghiên về nhà ngoại.

Sáng hôm , Chu Thừa Lỗi đưa dì hai bến xe và hẹn ngày đến thành phố Quảng Châu.

Nhà ngoại cách Quảng Châu xa, dì hai thể đợi tại bến xe tỉnh Quảng Châu khi đến nơi.

Lần , dì hai thể ở nhà nửa tháng.

Giang Hạ và Chu Thừa Lỗi trở Bắc Kinh ngày mùng 5. Đội tham dự Hội chợ Quảng Châu sẽ khởi hành bằng tàu hỏa ngày mùng 8.

Họ cần đến sớm để chuẩn , nhưng Giang Hạ thì . Cô sẽ tiếp tục lên lớp đến ngày 13 bay thẳng đến Quảng Châu.

Hội chợ bắt đầu ngày 15.

Sau khi tiễn dì hai, Chu Thừa Lỗi lái xe về nhà, đón Giang Hạ, bà Giang và Giang Đông đưa các cháu đến bệnh viện khám sức khỏe.

Chu Thừa Lỗi đặt lịch với bác sĩ Cao.

Hôm nay bác sĩ Cao ca đêm, sẽ đợi họ đến mới tan ca.

Cô sẽ nghỉ trong suốt kỳ nghỉ lễ Quốc khánh, đến ngày mùng 6 mới trở việc.

Bác sĩ Cao Khiết vui khi thấy ba đứa trẻ, bởi mỗi khi cô nắm tay chúng để bắt mạch, chúng đều nhoẻn miệng với cô.

"Ư ử" như đang chào hỏi bác sĩ.

"Ôi, thấy vui thế ? Có nhớ ?"

Em bé hiểu bác sĩ gì, nhưng hợp tác toe toét.

Lòng bác sĩ Cao chợt mềm . Từ khi chúng còn là phôi t.h.a.i trong bụng , nhịp tim, hình thành, đến khi cô đỡ chúng chào đời, và giờ đây chúng trở thành những đứa trẻ bụ bẫm, với . Cô đồng hành cùng chúng từ đầu đến cuối, là một trong những đứa trẻ cô dành nhiều tâm huyết nhất.

Thêm đó, ba đứa trẻ sinh ba hiếm và khó nuôi, nên cô đặc biệt quan tâm.

Sau khi bắt mạch, bác sĩ Cao bế một em lên đo chiều cao và cân nặng.

Em bé gái lòng bác sĩ , miệng bi bô: "Ưa!"

"Đáng yêu quá! Có đang gọi bà ?"

Giang Hạ : "Bây giờ ba đứa đều , thích chuyện với khác."

Bà Giang thêm: "Sau khi chúng ăn no ngủ đủ, chỉ cần ai đó trêu chuyện, chúng thể 'ư ử' đối đáp cả chục phút liền."

Bác sĩ Cao : "Có vẻ giống bố, mà giống , tính cách hoạt bát."

Giang Đông nhanh nhảu: "Giống em! Chị và rể cộng còn hoạt bát bằng em! Cũng như em! Hàng ngày cũng là em kiên nhẫn chuyện với chúng nhất."

Bác sĩ Cao bật : "Ha ha... Vậy chú là tuyệt nhất!"

"Đương nhiên !"

Vừa , bác sĩ đo chiều cao và cân nặng cho ba đứa trẻ.

"Tốt lắm, chiều cao và cân nặng bắt kịp , thậm chí còn nhỉnh hơn những đứa trẻ bình thường một chút. Ba bé nhà chắc chắn sẽ cao lớn."

Một y tá bên cạnh : "Bố đều cao như , con cái chắc chắn cũng sẽ cao."

"Yếu tố di truyền ảnh hưởng nhiều." Bác sĩ Cao gật đầu tán thành, đó với Giang Hạ: "Bây giờ các cháu khác gì những đứa trẻ sinh đủ tháng nữa, thậm chí một đứa trẻ sinh một còn phát triển bằng ba bé nhà . Vì , thể bắt đầu tiêm phòng . tiêm cho các cháu bây giờ nhé?"

Bà Giang lo lắng: "Hay là đợi thêm chút nữa? Hồi Giang Hạ học cấp hai, tiêm xong còn sốt buổi tối."

Giang Hạ: "..."

"Không cần trì hoãn thêm nữa, mũi tiêm lẽ thể tiêm ngay khi sinh. vì ba cháu tình trạng đặc biệt nên mới hoãn . Bây giờ gia đình thường xuyên đưa các cháu giữa hai thành phố, tiếp xúc với nhiều , khuyên nên tiêm phòng càng sớm càng ."

Trước đây, ba đứa trẻ sinh non nhẹ cân, nên bác sĩ Cao tạm hoãn tiêm phòng.

giờ thể trạng của chúng định, thể tiêm !

Cô cũng ngờ chỉ ba tháng, chúng chăm sóc đến , thậm chí còn cứng cáp và thông minh hơn những đứa trẻ cùng tuổi.

Mới ba tháng tuổi giao tiếp ý thức xã hội.

Chu Thừa Lỗi Giang Hạ: "Tiêm ? Điều cần thiết cho các con."

Giang Hạ cũng hiểu tầm quan trọng của việc tiêm phòng: "Tiêm thôi!"

Mộng Vân Thường

Sắp tới là Hội chợ Quảng Châu, mà khi tiêm phòng, mất một tuần mới miễn dịch.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-khi-phao-hoi-xuyen-sach-dau-voi-nu-chu-trong-sinh/chuong-604-bac-si-nguyen-la-ac-quy.html.]

Bác sĩ Cao vốn định tự tay tiêm cho ba đứa trẻ.

một y tá vội chạy : "Bác sĩ Cao, nhanh lên! Có một em bé sơ sinh cần cấp cứu!"

Nguyễn Đường y tá, cùng Chu Thừa Sâm - lái xe đến đón Giang Hạ và về nhà.

, mang đồ ăn sáng cho bác sĩ Cao, đồng thời dẫn Chu Thừa Sâm đến tìm Giang Hạ.

Bác sĩ Cao lập tức với Nguyễn Đường và y tá: "Tiểu Đường, em giúp tiêm cho các cháu, hôm nay tiêm lao ."

Nói xong, cô chạy vội ngoài, dù ngoài 50 tuổi nhưng vẫn nhanh nhẹn như gió.

Nguyễn Đường đặt đồ ăn sáng xuống, rửa tay, đeo găng: "Mọi xuống, cởi hai khuy áo cùng của các cháu , lát nữa để lộ phần cánh tay trái."

Chu Thừa Sâm nghĩ đến kỹ thuật tiêm của Nguyễn Đường - đau đến mức c.h.ế.t!

Anh mấp máy miệng: "Hay là..." để y tá tiêm?

Mấy chữ kịp thốt , thấy Nguyễn Đường khi rửa tay xong.

Không hiểu , Chu Thừa Sâm lập tức đổi ý: "Hay là để bế cháu?"

Bà Giang đang bế bé trai, trong lòng thấy sợ: "Được!"

dám cảnh tiêm thuốc.

Chu Thừa Sâm: "..."

Chỉ tự tát một cái!

Sao nhiều chuyện thế?

Chu Thừa Sâm đành cứng đầu nhận lấy cháu gái từ tay bà Giang.

Cháu gái lòng nhị bá, nhoẻn miệng : "Ưa~"

Ngay lập tức, lòng Chu Thừa Sâm chùng xuống!

Nụ đáng yêu quá!

"Cháu yêu, là nhị bá, nhớ nhị bá ?"

Em bé trò chuyện, lập tức "ư ử" đáp .

Hàng ngày giờ , chính là lúc em "trò chuyện" với ông bà ngoại trong sân.

Hôm nay nhiều bế qua bế , nhưng ai chuyện, nên thấy bế, em liền tranh thủ "tám chuyện".

Các bé đều ở trong lòng Giang Đông và Chu Thừa Lỗi. Giang Hạ Chu Thừa Sâm sợ tiêm, liền hỏi: "Anh hai, để em bế cháu nhé? Anh chụp ảnh?"

Mỗi khám sức khỏe, Chu Thừa Lỗi đều mang theo máy ảnh để ghi .

Giờ mới ba tháng tuổi, ba đứa trẻ hai cuốn album ảnh dày.

"Không cần." Chu Thừa Sâm cháu gái lắc đầu.

Cháu gái thích như , vẫn đang chuyện với , rõ ràng là đủ.

Nếu đưa em bé ngay bây giờ, chắc chắn sẽ để ám ảnh!

"Cháu yêu vẫn nhị bá bế ?"

"Ưa."

Chu Thừa Lỗi bế bé trai xuống, nhẹ nhàng cởi khuy áo, kéo nhẹ để lộ cánh tay nhỏ chút thịt.

Anh ôm chặt con, một tay giữ cánh tay để bé cử động.

Nguyễn Đường cầm bông tẩm cồn và ống tiêm tiến gần.

Bé trai với cô.

Nguyễn Đường cũng , dùng bông thấm cồn lau lên cánh tay bé, đó đ.â.m mũi kim .

Nụ của bé trai lập tức đóng băng!

Như ai đó bấm nút tạm dừng.

Khi kim rút , miệng bé nhăn .

Rồi nhăn nữa.

Muốn !

Chu Thừa Sâm ôm chặt cháu gái trong lòng, nghĩ thầm:

Bác sĩ Nguyễn đúng là ác quỷ!

 

Loading...