Thập Niên 80: Khi Pháo Hôi Xuyên Sách Đấu Với Nữ Chủ Trọng Sinh - Chương 612: Đứa trẻ đáng thương
Cập nhật lúc: 2025-11-28 05:27:20
Lượt xem: 130
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ly hôn là chuyện hiếm thấy, huống chi là phụ nữ ngoại tình!
Thật sự ít khi thấy chuyện như .
Âu Mẫn Linh suýt nữa xuống xe để phỏng vấn, một bài báo đặc biệt về chuyện .
Cô thật sự !
Cảm hứng trào dâng!
Âu Mẫn Linh nhịn ngoái : "Người đàn ông là đối tượng ngoại tình của cô ?"
Trương Phụ Nghiên cũng rõ: "Chắc !"
Hai họ đang dựa ?
Khi đối mặt, Âu Mẫn Linh cũng thấy rõ khuôn mặt của đàn ông đó: "Không trai bằng Chu Thừa Sâm."
Chu Thừa Sâm chỉ trai mà còn toát lên một khí chất khó tả.
Trong cách chuyện, luôn thể hiện sự nho nhã và khiêm tốn.
Trương Phụ Nghiên gật đầu: "Em cũng nghĩ ."
Âu Mẫn Linh tiếp tục: "Vợ cũ của Chu Thừa Sâm cũng khá xinh, nét duyên dáng riêng."
Trương Phụ Nghiên đồng ý: " ."
Điều thể phủ nhận.
" Hạ Hạ còn xinh hơn cô ."
Trước đây, cô thường và em họ kể rằng Giang Hạ chỉ xinh mà còn thông minh, giỏi ngoại ngữ, khéo léo trong giao tiếp.
Hôm nay gặp mặt, quả thật khiến kinh ngạc!
Cô thật sự , một vẻ tì vết!
Đẹp đến mức áp đảo tất cả, khiến say mê!
Cô từng thấy ai hơn Giang Hạ.
Dù giày ống, đeo tay áo và đội mũ biển, vẻ tự nhiên của cô vẫn thể che giấu.
Giang Đông: "..."
Liệu thể đừng so sánh chị gái với khác ?
Trương Phụ Nghiên cũng vui: "Em chuyện gì vô nghĩa ? Hoàn thể so sánh !"
Mộng Vân Thường
Âu Mẫn Linh thất ngôn, vội chuyển chủ đề: " , thể so sánh. tại vợ cũ của Chu Thùa Sâm ngoại tình nhỉ?"
Nguyễn Đường cũng về phía Trương Phụ Nghiên.
Trương Phụ Nghiên lắc đầu: "Em cũng rõ lắm."
"Hạ Hạ ?"
Trương Phụ Nghiên lắc đầu: "Cô nhiều, chỉ nhắc vài câu thôi, sợ chúng , gặp mặt gọi cô là nhị tẩu, gây khó xử."
Âu Mẫn Linh nhớ lúc nãy Giang Đông suýt nữa gọi .
Cô bàn luận thêm về chuyện nữa, chuyển sang chủ đề khác: "Mấy định khi nào về Bắc Kinh?"
Trương Phụ Nghiên: "Ngày mùng 5, lúc đó sẽ về cùng Hạ Hạ. Chúng em về sớm để chuẩn cho Hội chợ Quảng Châu."
Âu Mẫn Linh: "Lúc đó em cũng sẽ đến Hội chợ Quảng Châu phóng viên, chị giúp em đặt một phòng nhé? Tốt nhất là ở cạnh phòng của chị? Lần cuối cùng cũng đến lượt em."
Phòng mà tòa soạn báo của cô đặt chắc chắn bằng phòng Trương Phụ Nghiên đặt.
Trương Phụ Nghiên suy nghĩ một chút: "Đặt riêng cho em lẽ , năm nay tham dự đông hơn, chắc còn phòng trống. Nếu đặt , em thể ở chung phòng với chị! Hai đứa cùng ngủ một giường."
Âu Mẫn Linh đồng ý ngay: "Được! Ngoại ngữ của Hạ Hạ thật sự giỏi đến ? Cô thật sự thông thạo năm sáu thứ tiếng?"
Trương Phụ Nghiên tự hào: "Không chỉ giỏi, mà còn thành thạo như bản xứ, thể đồng thời trò chuyện với nhiều từ các quốc gia khác , chuyển đổi giữa năm thứ tiếng một cách dễ dàng, hề lẫn lộn!"
Âu Mẫn Linh thán phục: "Đáng nể thật, em đến 28 chữ cái tiếng Anh còn nhớ nổi."
Trương Phụ Nghiên bật : "Chữ cái tiếng Anh chỉ 26 thôi."
...
Nguyễn Đường xen câu chuyện, chỉ im lặng cửa sổ, ngắm những cánh đồng lúa trải dài bất tận, lòng đầy xao xuyến.
Mùa thu đến , ngày mùa bội thu cũng còn xa.
•
Khi tất cả rời , Điền Thái Hoa thúc giục Chu Thừa Lỗi: "Thừa Lỗi, cái két sắt đó mở xem bên trong gì ?"
Ông Chu cũng chút mong đợi.
Chu Thừa Lỗi lắc đầu: "Không mở."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-khi-phao-hoi-xuyen-sach-dau-voi-nu-chu-trong-sinh/chuong-612-dua-tre-dang-thuong.html.]
Điền Thái Hoa bĩu môi: "Hay là em đề phòng chị? Em yên tâm, chị chỉ bên trong gì thôi, chị sẽ tiết lộ với ai ."
Chu Thừa Lỗi hiếm khi giải thích, nhưng : "Đây chắc là két sắt thông thường, em sẽ giao nộp cho cơ quan chức năng, định mở ."
Điền Thái Hoa tròn mắt: "Giao nộp?"
Chu Thừa Lỗi gật đầu: "Ừ."
Điền Thái Hoa: "..."
Biết đừng đào lên gì!
Cô đào suốt nửa ngày, cuối cùng giao nộp.
"Dù giao nộp cũng thể mở xem bên trong gì chứ!"
Chu Thừa Lỗi thèm để ý đến Điền Thái Hoa, cần giải thích rõ ràng chuyện với cô .
Anh sang với Giang Hạ: "Anh gọi điện thoại một chút."
Việc giải thích riêng với Giang Hạ khi cô đang cho con bú.
Cái két sắt giống với một chiếc két sắt từng thấy trong một bức ảnh.
Nếu là cùng một chiếc, thì bên trong chắc chắn chứa những tài liệu mật nào đó. Đó là đồ vật của một tên tội phạm đang tìm cách trốn nước ngoài, liên quan đến việc tiết lộ bí mật quốc gia. Khi truy đuổi, vội vứt chiếc két sắt xuống biển, tạo thành chứng cứ thể kiểm chứng.
Hành động vứt két sắt ghi trong ảnh.
Anh chỉ thấy nó trong bức ảnh đó.
Hôm đó sóng lớn, đêm bão, chiếc két sắt thể trục vớt .
Dĩ nhiên, những điều Chu Thừa Lỗi chỉ bạn kể .
Anh còn cuối cùng con tàu đó tìm thấy gì cả.
Chu Thừa Lỗi định xe máy để gọi điện, nhưng phát hiện xe vẫn ở nhà.
Sáng sớm chạy bộ về thấy xe, tưởng bố hoặc Chu Thừa Sâm ngoài.
bây giờ họ đều ở nhà.
"Xe máy ?"
Bà Chu giải thích: "Chu Quốc Hoa hừng sáng đến mượn . Con gái ốm, đưa khám bác sĩ, đến giờ vẫn trả, chắc là khám ở thành phố."
Chu Thừa Lỗi gì thêm, đạp xe đạp ngoài.
Khoảng năm giờ chiều, Chu Quốc Hoa lái xe máy về, với Bà Chu: "Thím ơi, cho cháu mượn xe thêm một chút nữa nhé, con bé viện ở thành phố, cháu về lấy quần áo và tã lót mang lên."
Bà Chu lo lắng hỏi: "Sao nặng thế, viện ?"
Chu Quốc Hoa hối hận vô cùng: "Bác sĩ cháu vàng da lâu ngày đưa khám, dẫn đến biến chứng. Cháu về thu dọn đồ ."
Hắn ngờ da vàng một chút thể gây hậu quả nghiêm trọng như .
Chu Quốc Hoa vội vã về nhà.
Bên hàng xóm, vợ Chu Binh Cường thấy chỉ Chu Quốc Hoa về, cũng hỏi một câu: "Vợ con ?"
Chu Quốc Hoa trả lời một câu gì đó, hai con cãi ầm ĩ.
"Chỉ là vàng da thôi, hồi nhỏ cũng , tự khỏi! Làm nó nghiêm trọng thế? Đứa trẻ nào chẳng ! nó thể ảnh hưởng đến trí thông minh!"
" thức khuya dậy sớm chăm cháu cho , giờ thành tội ?! Nó bệnh liên quan gì đến ? Hôm qua ban ngày vẫn khỏe mạnh, chắc là tối qua hai vợ chồng chăm sóc kỹ, để nó cảm sốt..."
...
Bà Chu thấy nhíu mày: "Trẻ con vàng da thể kéo dài thế? Đã hơn ba tháng ! Hơn một tháng nhắc nhở bà , đó cũng nhắc , nhưng bà cứ bảo , theo mấy bài t.h.u.ố.c dân gian, nấu nước cho cháu uống. Cũng , vì bài t.h.u.ố.c đó độc, nhưng uống hai ba ngày đỡ thì nên đưa khám ngay! Để đến bây giờ, một đứa trẻ bụ bẫm, trắng trẻo, nuôi đến vàng vọt, gầy gò."
Giang Hạ hôm qua về thấy đứa bé cũng thấy , da quá vàng, cô nhịn mà nhắc nhở một câu.
Điền Thái Hoa lắc đầu: "Bà lão họ Chu coi trọng con trai lắm! Nếu sinh cháu trai mập mạp, bà như . Nhìn cách bà đối xử với mấy đứa cháu gái khác cũng chẳng hơn. Ôn Uyển sinh con xong bỏ mặc học, tội nghiệp đứa bé! Ngày nào cũng , ngày nào cũng mắng! Mỗi đến đều thấy tiếng nó , tiếng bà lão mắng chửi. biến chứng là gì? Vàng da cũng biến chứng ?"
Điền Thái Hoa cũng hiểu.
Giang Hạ cũng rõ lắm, cô chỉ trẻ sơ sinh vàng da nặng chiếu đèn xanh để giảm vàng da, biến chứng thể ảnh hưởng đến phát triển thần kinh, trí thông minh.
Bà Chu chỉ đầu: "Hồi nhỏ quen một đứa trẻ cùng tuổi, sinh vàng da nặng, nhà , nên ảnh hưởng đến não. đây là lời nó kể, đúng . Vì khi mấy đứa nhà sinh , da vàng một chút là lo lắng lắm. Chuyện cũng với vợ Chu Binh Cường, nhưng bà tin."
Giang Hạ hỏi: "Chu Quốc Hoa và Chu Binh Cường phát hiện da con bé vàng ? Rõ ràng như ."
Bà Chu thở dài: "Chu Quốc Hoa và Chu Binh Cường ngày ngày biển, thời gian chăm con, họ cũng hiểu về trẻ con."
Điền Thái Hoa cũng : "Bà lão họ Chu chăm cháu, là bà nội, bà bảo là . Họ gì về chăm sóc trẻ con , với một trẻ vàng da cũng tự khỏi. Ai biến chứng gì. còn thấy bao giờ!"
Điền Thái Hoa Giang Hạ: "Em xem, đứa con của Ôn Uyển trí thông minh ảnh hưởng ?"
Tội nghiệp đứa bé! Gặp gia đình như !
Giang Hạ im lặng một lúc, : "... Chắc là !"