Thập Niên 80: Khi Pháo Hôi Xuyên Sách Đấu Với Nữ Chủ Trọng Sinh - Chương 627: Thể Chất Thu Hút Rắc Rối

Cập nhật lúc: 2025-11-28 05:27:35
Lượt xem: 101

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bữa cơm trôi qua, ngoài lúc gọi món và dọn đồ ăn lúc đầu, Chu Thừa Sâm còn để ý đến con gái nữa, chỉ tập trung chuyện với ông Nguyễn và ông Giang.

Cả ba đều là trong hệ thống, nên chuyện trò tâm đầu ý hợp.

Ngược , chính con gái ông liếc ông vài .

Hiểu con gái hơn ai hết chính là , bà Nguyễn khỏi lo lắng.

Chu Thừa Sâm tuổi tác rõ ràng là kết hôn.

Nhìn Chu Thừa Lỗi sinh ba đứa con, lẽ nào ông lập gia đình?

Bà Nguyễn xót xa cho con gái , thương con gái đường tình duyên lận đận, yêu đầu tiên khiến con sợ hãi, bao nhiêu năm nay từ chối yêu đương, thậm chí rời xa quê hương.

May mắn là em trai và vợ chồng em dâu điều chuyển đến đây, ít cũng bên cạnh.

Vừa định hai năm, ai ngờ tên trốn và tìm đến!

Thật sự bà sợ c.h.ế.t khiếp, nhất định nhờ bệnh viện canh chặt , đừng để trốn nữa.

nửa đời của con gái bao giờ mới định?

Vẫn kết hôn sớm mới thể thoát khỏi quả b.o.m nổ chậm đó.

Bà Nguyễn thấy con gái liếc Chu Thừa Sâm, càng thêm lo lắng.

Về Bắc Kinh , tìm cho con một đối tượng thôi.

Ăn trưa xong, Giang Hạ và Chu Thừa Lỗi, Trương Phụ Nghiên và Giang Đông chuẩn lên đường sân bay.

Chu Thừa Sâm lái xe tiễn họ, đó mới về, chiếc xe máy để trong thành phố.

Ông Chu dự định ở thành phố vài ngày, đến xưởng may giám sát, tiếng tiền vàng chảy túi.

Xe máy để ông tự lái về .

Vì bố Nguyễn Đường cùng chuyến bay với Giang Hạ nên cũng chung xe sân bay.

Nguyễn Đường cũng cùng.

Chu Thừa Sâm và Nguyễn Đường đợi họ lên máy bay xong mới rời khỏi sảnh.

Dù bố Nguyễn Đường cùng chuyến với Giang Hạ, nhưng chỗ cách khá xa.

Vào chỗ của , bà Nguyễn hỏi chồng: "Anh thấy đồng chí Chu Thừa Sâm thế nào?"

Ông Nguyễn quen ngủ trưa, nhận tin vợ chồng họ thức cả đêm để đến đây, giờ là lúc ông buồn ngủ nhất. Ông suy nghĩ nhiều, trả lời theo phản xạ: "Tốt, học thức, tầm , triển vọng."

Bà Nguyễn còn hỏi thêm, nhưng thấy ông nhắm mắt ngủ nên thôi.

Khi vệ sinh cùng Cao Khiết, bà Nguyễn Chu Thừa Sâm ly hôn và một con gái.

Thật lòng mà , bà nhận con gái chút thích Chu Thừa Sâm, nhưng bà vẫn ngại việc ông ly hôn còn dắt theo con.

Bà tin rằng bất kỳ nào cũng thể bận tâm!

Con gái bà dù từng yêu đương, nhưng kết hôn, xinh năng lực, con gái xuất sắc như chỉ xứng với đàn ông ưu tú.

con gái 26 tuổi, những đàn ông cùng tuổi phần lớn lập gia đình.

Tìm trẻ hơn, con gái thích nhỏ tuổi; tìm cùng tuổi hoặc lớn hơn, thì chẳng mấy ai còn độc .

Gặp vài , nhưng ngay cả bà còn ưng, huống chi giới thiệu cho con gái.

Giờ đúng là "cao tới, thấp thông"!

Trên bầu trời xanh, giữa những đám mây trắng, bà Nguyễn loay hoay suốt chuyến bay.

Mãi đến khi máy bay cất cánh, Chu Thừa Sâm và Nguyễn Đường mới lái xe rời sân bay.

Trên đường về, chỉ hai họ trong xe.

Chu Thừa Sâm hỏi Nguyễn Đường: "Về nhà về bệnh viện?"

"Về nhà, hôm nay nghỉ." Nguyễn Đường trả lời.

Biết đích đến, Chu Thừa Sâm thêm gì, tập trung lái xe.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-khi-phao-hoi-xuyen-sach-dau-voi-nu-chu-trong-sinh/chuong-627-the-chat-thu-hut-rac-roi.html.]

Chỉ cần Nguyễn Đường lên tiếng, Chu Thừa Sâm tuyệt đối chủ động thêm lời nào.

Tối hôm đó ăn mì, ông cũng chẳng câu nào.

Im lặng vài giây, Nguyễn Đường liếc quầng thâm mắt ông, hỏi: "Anh bôi t.h.u.ố.c quanh mắt ?"

Không, vết thương nhỏ thế vài ngày là khỏi, cần gì thuốc? Chu Thừa Sâm sợ nhất bác sĩ hỏi han nên đáp: "Bôi ."

Nguyễn Đường: "Nếu bôi t.h.u.ố.c , quầng thâm nhạt hơn chứ. Loại t.h.u.ố.c bệnh viện kê thể kém hiệu quả thế."

Chu Thừa Sâm: "..."

hết?

là bác sĩ nhi bác sĩ ngoại khoa ?

"Bôi mấy ?"

Thấy cô thần thông như , Chu Thừa Sâm dám dối: "Một , ngay ở bệnh viện."

Nguyễn Đường: "..."

Tốt, còn thành thật!

là cao thủ tránh.

Xe đến chung cư nơi Nguyễn Đường ở.

Chu Thừa Sâm xuống xe, định đưa cô lên nhà.

Nguyễn Đường : "Em tự lên ."

Chu Thừa Sâm: "Không thiếu mấy bước ."

Mỗi gặp Nguyễn Đường, cô đều gặp chuyện may, nên ông nghĩ cô "thể chất thu hút rắc rối". Vì , ông quyết định đưa cô lên nhà cho an .

Nguyễn Đường liền : "Cũng , em bôi t.h.u.ố.c cho ! Em về nhà cũng chẳng chịu bôi."

Chu Thừa Sâm: "..."

Đây là bệnh nghề nghiệp của bác sĩ ? Thấy bệnh nhân là tay ngứa?

Hai định lên lầu, Cao Khiết chạy vội đến, ngăn : "Đừng lên! Em nghi là Phùng Bính đang ở đó."

Chu Thừa Sâm thấy mặt Nguyễn Đường tái mét.

Không ngờ, cô đúng là "thu hút rắc rối" thật.

Ông : "Không , lên xem. Hai đợi ở đây."

Cao Khiết kéo ông : "Khoan, A Sâm, thể giúp em và Tiểu Đường một việc ?"

Sau bữa trưa, cô đến bệnh viện thì Phùng Bính tới đó, nên vội chạy về đây đợi Nguyễn Đường.

"Cô cứ , nếu giúp sẽ giúp."

"Một lát nữa, giả yêu của Tiểu Đường nhé!"

Chu Thừa Sâm: "..."

Việc giúp ?

Cao Khiết: "Em khó, nhưng tình huống gấp quá, em tìm ai khác để diễn trò . Nếu tiện thì cũng ."

Chu Thừa Sâm: "..."

Mộng Vân Thường

"Tiểu Đường, em đừng về nhà, tạm ở nhà chị, ngày mai chị đến bệnh viện nhờ bác sĩ..."

lúc đó, Phùng Bính chạy xuống: "Tiểu Đường!"

thấy Nguyễn Đường liền lao tới.

Nguyễn Đường sợ hãi lùi , vấp chân suýt ngã.

Chu Thừa Sâm liền đỡ cô.

Mẹ Phùng Bính dừng , Nguyễn Đường, mắt đỏ hoe: "Tiểu Đường, A Bính thật lòng thích cháu, bác cũng quý cháu. Bác đảm bảo cháu lấy nó, sẽ chuyện gì nữa. Bác sẽ trông nó, để nó đ.á.n.h cháu nữa! Cháu đấy, bác luôn coi cháu như con gái ruột! Còn hơn cả A Bính. Với A Bính bệnh gì , nó chỉ quá thích cháu, quá để ý đến cháu thôi! Cháu cứ lấy nó là . Bác chỉ A Bính, cháu lấy nó, nhà cửa, tiền bạc đều là của cháu."

Mẹ Phùng Bính sốt ruột, liên tục rõ ràng.

Chu Thừa Sâm giơ tay che mặt Nguyễn Đường, ngăn bà , lạnh lùng : "Xin bà lập tức rời , từ nay đừng đến quấy rối đồng chí Nguyễn nữa, sẽ báo cảnh sát!"

Loading...