Giang Hạ cho con b.ú xong, bước liền thấy Trương Nhuệ đang Chu Thừa Lỗi biến thái .
Cô ôm trai hỏi: "Anh ngày xưa nghiêm khắc thế ?"
Chu Thừa Lỗi bế con gái, vỗ nhẹ lưng cho bé: "Ừ."
Không nghiêm khắc thì mạng của họ sẽ mất, lợi ích và an ninh quốc gia sẽ tổn hại.
Trương Vinh bế em trai, tay cầm thìa nhỏ cho bé uống nước.
Bà ngoại dặn khi cho b.ú cho uống chút nước, đừng để sữa đọng trong miệng, nên theo.
Ngay cả con trai ngày nhỏ, cũng từng kiên nhẫn đến thế.
Cho em trai uống nước xong, Trương Vinh : "Bố các cháu ngày xưa đáng sợ lắm, ai cũng sợ , lớn lên cẩn thận đấy."
Em bé thấy Trương Vinh chuyện với , liền đập tay đập chân, toe toét đáp: "A ha~"
Trương Nhuệ: "May mà ba đứa nhỏ giống bố, giống thế , thì chẳng đáng yêu chút nào!"
Giang Hạ bật .
Chu Thừa Lỗi chẳng thèm để ý đến hai em họ.
lúc , giọng Lưu Vĩ Trân vang lên từ cổng: "Tiểu Hạ, gọi xe ba gác !"
Giang Hạ đáp: "Vào !"
Rồi cô sang với Chu Thừa Lỗi: "Anh đặt con xuống, giúp em chuyển quần áo ngoài."
Lý Thu Phượng lập tức dậy: "Để bế Tiểu Bảo."
Trương Nhuệ cũng : "Quần áo ở , chuyển giúp."
Giang Hạ chỉ về phía một phòng: "Ở phòng đông."
Ba đàn ông bước chuyển quần áo.
Lưu Vĩ Trân dẫn phu xe , thấy ba đàn ông ôm một đống quần áo bước , nào cũng trai phong độ, cô sửng sốt.
Quả nhiên vật dĩ loại tụ, nhân dĩ quần phân.
Giang Hạ xinh , xung quanh cô cũng trai xinh gái !
Giang Hạ bế con với Lưu Vĩ Trân vài câu: "Hôm nay chở hai trăm bộ , bán hết lấy, thì ký túc xá chật chỗ."
"Được."
"Em họ học bán quần áo cùng chị, chị thấy tiện ?"
Lưu Vĩ Trân ngay lập tức đáp: "Tiện chứ, tiện? Em họ Tiểu Hạ, lúc nào rảnh thì đến tìm , thường bán lúc tiết. Thời khóa biểu của giống Tiểu Hạ. Chiều mai tiết, định một giờ rưỡi trưa bán ở phố Phủ Tỉnh. Em rảnh ?"
Chu Thừa Lỗi: "Đi , ngày mai ở nhà."
Hợp đồng ký , và Trương Vinh cần hàng ngày, mỗi tuần chỉ cần đến nhà máy họp một hai .
Lý Thu Phượng liền : "Vâng, ngày mai em đến tìm chị."
Một giờ rưỡi là lúc các con ngủ trưa, chúng thường ngủ đến bốn giờ rưỡi mới dậy, cô chỉ cần về bốn giờ là .
Giang Hạ: "Ngày mai em dẫn chị thăm trường."
Mấy ngày nay Giang Hạ nhiều tiết, ngoài chuyên ngành còn cả ngoại ngữ.
Vì tham gia Hội chợ Quảng Châu, cô thương lượng với sinh viên, dời lịch học, dạy ba trong bốn tiết ngoại ngữ của tuần , ba tiết còn sẽ bù khi về.
Khi quần áo chất đầy xe ba gác, Trương Nhuệ sân, với Lý Thu Phượng giơ ngón cái: "Càng ngày càng giỏi đấy!"
Đối với một trầm tính nhút nhát, chuyện với khác còn đỏ mặt, việc đường bán quần áo đòi hỏi nhiều dũng khí.
Lý Thu Phượng vẫn quen khen, mặt cô đỏ bừng lên.
Trương Nhuệ thấy cô đỏ mặt, bật .
Trương Vinh liếc em trai.
Hôm qua về Bắc Kinh, xuống máy bay thăm ông và bà.
Bà hôm Quốc khánh thấy thằng bé dẫn theo một cô gái xem lễ, hỏi Trương Nhuệ thích ai .
Bà còn từ chối cháu gái họ Đổng và cháu gái họ Tăng.
Bà từ xa thấy cô gái ngoan hiền trầm tính, bảo nhắc Trương Nhuệ rảnh thì dẫn cô về nhà chơi.
Như sẽ còn ai đến giới thiệu đối tượng, phiền cuộc sống của ông và bà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-khi-phao-hoi-xuyen-sach-dau-voi-nu-chu-trong-sinh/chuong-632-deu-la-lao-nguu.html.]
Mấy năm nay bao nhiêu tìm đến ông bà để giới thiệu đối tượng, ảnh hưởng nghiêm trọng đến cuộc sống yên tĩnh của bà.
Còn thì trốn trong quân đội, tai thanh tịnh, khổ chỉ hai cụ.
Mộng Vân Thường
Tối đó, đường về, hỏi Trương Nhuệ: "Em ý gì với em họ?"
Trương Nhuệ con đường tối phía , thành thật đáp: "Thích, ở bên cô cảm thấy thoải mái, dễ chịu."
Không như những cô gái khác giới thiệu, như miếng mồi ngon.
Họ điều kiện bên ngoài, gia thế của , chứ con .
Dĩ nhiên những đối tượng giới thiệu cũng gia thế , cưới một gia thế thể là cùng lợi.
cần cùng lợi, cũng chán những thứ phức tạp .
Những gì , tự nỗ lực, gì thì hưởng.
Còn hôn nhân, giống ông bà, đơn giản, bình dị, cùng hết cuộc đời.
Không mỗi ngày tập luyện mệt nhoài về nhà còn lo lắng mối quan hệ phức tạp giữa hai gia đình.
Như hôn nhân của cả, chuyện lặt vặt.
Đó điều .
Anh cưới một phụ nữ giản dị, cùng sống một cuộc đời giản dị.
"Vậy thì em nghiêm túc đến chuyện với Thừa Lỗi ! Cứ tiếp tục thế , Thừa Lỗi sớm muộn gì cũng đuổi em khỏi cửa. Anh thời gian thường xuyên về Bắc Kinh để ăn ké cùng em! Nếu chính thức hẹn hò, em đến lúc nào cũng , cần kéo theo."
Trương Nhuệ: "Tháng em mấy ngày nghỉ. Tháng về, cùng em là ."
Lần nghỉ , tự đến nhà đưa sách cho em họ, lý do chính đáng, lo.
Trương Vinh: "..."
Thật đúng là còn phiền phức hơn cả lúc lấy vợ!
Trương Nhuệ sang : "Anh nghĩ bây giờ đến hỏi cưới, em họ đồng ý ?"
Trương Vinh: "... Chắc là ."
Em họ của Thừa Lỗi tuy đơn thuần, nhưng cũng vì quá đơn thuần nên dám mơ tưởng.
Trương Nhuệ thở dài: "Giá như em trẻ hơn vài tuổi thì ."
Cảm giác bây giờ như lão ngưu .
Không dám đối mặt với ánh mắt của Thừa Lỗi!
Trương Vinh méo miệng, thằng bé mười tuổi ngày nào cũng la hét lớn nhanh, chiến trường! Muốn lái máy bay! Lái xe tăng, b.ắ.n đại bác!
Giờ hai mươi sáu tuổi thấy già!
"Anh Trương Vinh, thử dò xem ý tứ của Thừa Lỗi giúp em? Em ngại với Thừa Lỗi quá." Trương Nhuệ thật sự ngại!
Sợ em họ để ý tuổi tác, sợ dì hai và ông bà ngoại chê già, nghĩ lão ngưu ăn cỏ non, tâm tư chính đáng.
Cũng sợ Chu Thừa Lỗi...
Nói chung cái gì cũng sợ, sợ hơn cả nhiệm vụ.
Làm nhiệm vụ còn phấn khích!
Trương Vinh hiểu nỗi lo của em: "Sợ gì? Thừa Lỗi bản cũng là lão ngưu."
Trương Nhuệ: "..."
Đương nhiên , nhưng dám thế!
Ai bảo nắm đ.ấ.m của cứng bằng !
"Anh Trương Vinh, nếu Thừa Lỗi bảo em cút, cứ thế! Giúp em!"
Anh quyết định tháng khi dì hai về, em họ hiểu hơn một chút, sẽ bày tỏ tấm lòng.
Trương Vinh: "Cút!"
Tưởng ngu ?
Trương Nhuệ: "..."