Thập Niên 80: Khi Pháo Hôi Xuyên Sách Đấu Với Nữ Chủ Trọng Sinh - Chương 679: Bằng không thì cô nghĩ là gì?
Cập nhật lúc: 2025-11-28 11:09:31
Lượt xem: 90
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trương Nhuệ thấy là Ông Giang, vội bước lên đỡ ông một cái: "Chú Giang, cẩn thận chút."
Ông Giang chỉ là quá sốt ruột, chú ý chân: "Chú ! Cháu đến tìm Thừa Lỗi? Hạ Hạ và Thừa Lỗi về nhà ?"
Nếu chỉ là hỏi chuyện, lúc đáng lẽ về nhà .
Trưa nay ông nhận điện thoại của giáo viên cũ con gái thẩm vấn, đó ông lập tức gọi điện cho phòng nghiên cứu của Giang Đông, kết quả là Giang Đông cũng mời thẩm vấn.
Gọi điện cho phía con rể, phía con rể cũng đến tìm con rể, con rể theo đối phương ngoài .
Ông xong lập tức đặt chuyến bay sớm nhất.
Máy bay lúc một giờ rưỡi chiều, hành lý ông còn kịp về nhà thu dọn, chỉ vội vàng gọi điện thông báo cho vợ là công tác Bắc Kinh hai ngày, lao sân bay, suýt nữa kịp chuyến bay.
Xuống máy bay, bắt một chiếc taxi, đến nơi hơn sáu giờ tối .
Trương Nhuệ: "Vẫn , cũng nhận tin tức chạy đến đây."
Tăng Tĩnh liếc Ông Giang, lời của ông, đoán đối phương là cha của Giang Hạ.
Vậy nơi đáng lẽ là nhà của Giang Hạ.
Cô căn nhà tứ hợp viện , nghĩ đến cách ăn mặc thường ngày của Giang Hạ.
Nói cô tham thì oan chút nào!
Lúc cửa viện mở .
Tiếng thể đảo lộn trời đất của ba đứa bé trong nhà cũng truyền rõ ràng.
Có ba giọng đang dỗ dành, chỉ là chúng đến mức dỗ thế nào cũng nín.
Lý Thu Phượng chạy ngoài khi pha sữa xong, trông thấy Ông Giang và Trương Nhuệ kinh ngạc : "Chú Giang, Tam ca họ Trương, hai đến đây?"
Tăng Tĩnh trông thấy Lý Thu Phượng kinh ngạc há hốc mồm: "Người bán quần áo?"
Trương Nhuệ đối với cách xưng hô bất lịch sự của cô, đưa cho cô một ánh mắt lạnh lùng.
Tăng Tĩnh: "..."
Cô chỉ là quá kinh ngạc thôi!
Người bán quần áo và Giang Hạ là quan hệ gì?
Lý Thu Phượng lúc mới thấy cô, tưởng cô đây từng giúp mua quần áo, liền gật đầu: " , đây từng bán quần áo."
Trương Nhuệ bước lên một bước chắn ngang Tăng Tĩnh, ngôn ngữ của cô tổn thương em họ, hỏi: "Em họ, Anh Thừa Lỗi và chị Giang Hạ về ?"
Ông Giang gần như đồng thời lên tiếng: "Hạ Hạ và Thừa Lỗi về nhà ?"
Lý Thu Phượng hiểu họ họ, chị họ ở nhà, lắc đầu: "Vẫn về nhà, họ Thừa Lỗi gọi điện về tối nay về ăn cơm, muộn mới về nhà. Mọi , chắc họ sắp về ."
Ba đứa bé vì tìm bố nửa tiếng .
Ông Giang thấy tiếng của cháu ngoại, hỏi: "Tiểu Đông ?"
"Tiểu Đông cũng về, cùng họ Thừa Lỗi, chị Giang Hạ."
Trương Nhuệ Lý Thu Phượng , liền cô ước chừng cái gì cũng , ước chừng là Chu Thừa Lỗi sợ ông bà ngoại tuổi cao, hoảng sợ. Anh hỏi: "Em họ, Anh Thừa Lỗi khi nào gọi điện về? Nói thế nào?"
Lý Thu Phượng hiểu tại họ dường như chút căng thẳng: "Lúc trưa. Có chuyện gì ?"
Tăng Tĩnh nhạy cảm, cô cảm thấy Trương Nhuệ đối với Lý Thu Phượng giống , cụ thể chỗ nào giống, cô , chỉ là một loại trực giác, cô nhịn mở miệng : "Anh thế nào? Có ? Tối nay mấy giờ về?"
Lý Thu Phượng: "Anh họ Thừa Lỗi chị Giang Hạ hội trường tham gia một cuộc họp, ăn tối xong mới về."
Tăng Tĩnh: ", trường em đều Giang Hạ ở Hội chợ Quảng Châu tham nhiều tiền lắm, lúc đang học bắt ?"
Lý Thu Phượng: "Không thể nào!"
Tăng Tĩnh: "Nhiều thấy ."
Cô Trương Nhuệ, giơ tay kéo ống tay áo Trương Nhuệ: "Nhuệ ca, cùng em tìm một bạn của ba em để thăm dò ?"
Trương Nhuệ tránh tay cô: "Không cần."
Anh trong nhà: " gọi điện."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-khi-phao-hoi-xuyen-sach-dau-voi-nu-chu-trong-sinh/chuong-679-bang-khong-thi-co-nghi-la-gi.html.]
Cuối tháng đến đây, bên lắp điện thoại .
Mộng Vân Thường
Lý Thu Phượng vội vàng theo : "Lời nữ đồng chí là thật ?"
Trương Nhuệ an ủi: " cũng rõ, nhưng cho dù là thật, cũng . Con của Thừa Lỗi, chị Giang Hạ em rõ ? gọi điện hỏi thử, đừng lo lắng."
Trong nhà Ông Giang gọi điện : "Vâng, cảm ơn, đêm muộn thế còn phiền , thật . , đến Bắc Kinh , , ngày mai thời gian, đến tìm tụ tập vui vẻ."
Ông Giang cúp máy điện thoại với Trương Nhuệ: " là ở hội trường ! đón họ."
Ông bà ngoại phản ứng chậm: "Có chuyện gì ? Là Hạ Hạ và Thừa Lỗi xảy chuyện gì ?"
"Không chuyện gì, chỉ là họp thôi." Ông Giang xoa xoa tay nhỏ của ba đứa trẻ: "Ông ngoại dẫn bố cháu về nhà, đừng nữa! Ông ngoại giúp cháu mắng họ một trận! Thật thể thống gì! Bỏ rơi ba bảo bối của chúng mà tối muộn thế vẫn về nhà! mắng họ!"
Tăng Tĩnh: "..."
Sao thể như thế ?
Rõ ràng là lúc đang học gọi mà!
Ông Giang sợ hai già lo lắng nên cố ý chứ?
Trương Nhuệ: " lái xe cùng chú Giang một chuyến."
"Được, phiền cháu ."
"Nên mà, chú Giang khách sáo với cháu gì?"
Ông Giang sợ con gái đói, với dì hai: "Làm phiền dì nấu cháo giúp, cháo gì cũng , sợ họ ăn gì mấy."
Dì hai vội nhận lời: "Được."
Sau đó hai chào ông bà ngoại và ngoài.
Tăng Tĩnh đương nhiên theo.
Cô tin Giang Hạ chuyện gì! Loại tình huống mà chuyện gì ?
Người chắc chắn là vì chút chứng cứ mới tìm cô hỏi chuyện chứ.
•
Giang Hạ khỏi hội trường, trời tối đen.
Bị gọi tạm thời đến phiên dịch, tinh thần tập trung cao độ suốt nửa ngày, cả đặc biệt mệt mỏi.
Chỉ là ngẩng đầu lên, liền trông thấy Chu Thừa Lỗi, Giang Đông, Ông Giang và Trương Nhuệ đều đang đợi ở ngoài.
Lại còn cả Tăng Tĩnh?
Giang Hạ nhanh bước đến mặt Ông Giang : "Ba, ba đến Bắc Kinh khi nào? Tam ca họ Trương, cũng đến ?"
Không lẽ tin tức truyền đến chỗ họ ?
Giang Hạ xong, mũi ngứa ngáy, ngoảnh đầu : "Hắt xì."
Đột nhiên từ hội trường đầy đủ ấm , một lúc thích ứng, gió lạnh thổi qua, Giang Hạ nhịn hắt xì.
Chu Thừa Lỗi khoác áo ngoài lông vũ lên cô: "Mặc áo ."
Tối qua khí lạnh tràn về, hôm nay đặc biệt lạnh.
Ông Giang cũng tháo khăn quàng cổ cổ quàng lên cổ con gái, sắc mặt mệt mỏi của con gái chút đau lòng, nhắc tới chuyện khác, : "Đến công tác, con ở đây, tiện thể đón con. Mệt ? Ăn cơm ?"
"Không mệt, ăn ." Giang Hạ cho tay ống tay áo, Ông Giang đương nhiên giúp cô chỉnh quần áo.
Tăng Tĩnh Giang Hạ từ trong đó, quá chấn động nhịn hỏi: "Giang Hạ, chiều nay cô học, là đến đây họp ?"
Là nguyên nhân gì, cô thể đến đây họp?
Xem là đến xem náo nhiệt, Giang Hạ mỉm cô: " ! Bằng thì cô nghĩ là gì?"
Trương Nhuệ: "Cô tưởng cô bắt, cũng là cô với ."
Anh đều nghi ngờ là cô tố cáo!
Tăng Tĩnh: "... Không , là trường truyền đấy."